Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1029: Người tốt khó làm

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:10:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Thời Huân gật đầu: "Trước cửa cũng một mảnh vườn rau của nhà chúng , chỉ là tới nên để nhà đối diện trồng, sang năm chúng sẽ tự trồng rau."

 

Chu Hồng Vân thầm nhẩm tính ngày tháng: "Còn nửa tháng nữa là lập thu, chúng chuyển tới thì thể trồng ít củ cải, bắp cải, đến lúc mùa đông là thể ăn, còn tiết kiệm tiền. Nếu , chỉ riêng tiền mua rau mùa đông thôi cũng tốn ít ."

 

Bà nghĩ hiện giờ chỉ tiền lương của hai Chu Thời Huân và Thịnh An Ninh, còn nuôi bà và ba đứa nhỏ, chẳng là cần tính toán chi tiêu tỉ mỉ .

 

Chu Thời Huân gật đầu: "Vậy để lát nữa con với nhà đối diện, đòi vườn rau cho chúng ."

 

Chưa đợi Thịnh An Ninh ăn xong cơm, nhà đối diện sang . Đó là một phụ nữ nước da đỏ đen, tóc ngắn ngang tai, trông khá đảm đang, tay xách một giỏ rau gồm ớt, cà chua và cà tím.

 

Chị nhiệt tình chào hỏi Chu Thời Huân, Thịnh An Ninh: "Đây chắc là chị dâu nhỉ, thật là trẻ trung, thành phố các chị đúng là giống với chúng , da dẻ ai cũng thế . Ô kìa, ba đứa nhỏ nhà chị trông cũng kháu khỉnh quá."

 

Sau khi niềm nở khen ngợi xong, chị giơ giơ giỏ rau trong tay lên: " hái ít rau ngoài ruộng về, mang sang cho ăn thử. Nếu đủ thì cũng đừng khách khí, cứ ruộng mà hái."

 

Thịnh An Ninh mỉm kịp gì, Chu Thời Huân lên tiếng : "Đang định sang nhà chị một chuyến đây, yêu lên , vườn rau chúng tự trồng. nhớ mảnh đất đó chị đang trồng dưa chuột với ớt, tầm cũng đến mùa thu hoạch ."

 

Đối phương sửng sốt một chút, rõ ràng ngờ Chu Thời Huân mở miệng đòi vườn rau ngay.

 

Thịnh An Ninh càng ngờ tới, Chu Thời Huân đòi vườn rau một cách trực diện như thế.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Chẳng vòng vo chút nào.

 

Vương Hương Lan tự nhiên nỡ trả vườn rau, nghĩ bụng dù trả thì cũng chờ đến mùa xuân sang năm. Chị lên kế hoạch hết , mảnh đất đó vài ngày nữa sẽ trồng bắp cải và củ cải, đợi đến tầm lập đông thu hoạch xong còn thể bán lấy chút tiền.

 

Vẻ mặt chị chút do dự: "Chu chủ nhiệm, dưa chuột và cà tím trong vườn vẫn còn đang lớn mà, là sang năm trả cho chị nhé. Anh chị ăn rau gì cứ việc vườn hái, đều chăm sóc kỹ càng . Anh chị cứ thế mà ăn sẵn chẳng thật ."

 

Thịnh An Ninh cảm thấy lời thoải mái. Đòi đất của là chuyện thiên kinh địa nghĩa, một hồi giống như còn nợ ân huệ của thế ?

 

Cô mỉm : "Không phiền chị , chúng cũng đang tính tranh thủ lúc lập thu thì trồng bắp cải với củ cải, nhà đông , đến mùa đông chắc chắn ăn ít rau."

 

Vương Hương Lan còn gì để , bĩu môi đặt giỏ rau xuống, khô khan buông một câu " " rời . Lúc , sắc mặt chị khó coi.

 

Đến cả Chu Hồng Vân cũng nhận gì đó : "Thế ? Sao chị vui ? Vườn rau của chúng , đòi chẳng là lẽ đương nhiên ? Sao cho chị dùng mà thành thế , sớm thế thì thà để cỏ mọc cũng cho chị dùng."

 

Thịnh An Ninh cũng thấy phụ nữ tên Vương Hương Lan chút quá đáng, cô Chu Thời Huân: "Thôi bỏ , chị sẽ trả cho chúng thôi, nếu thích thì bớt chuyện ."

 

Chu Thời Huân chẳng thấy chỗ nào , trái đó là đất nhà , vốn dĩ trả cho nhà , chị trả thì sẽ tìm chồng Vương Hương Lan để đòi.

 

Anh chút đắn đo giục Thịnh An Ninh ăn cơm: "Ăn cơm , ăn xong chúng dạo một vòng, phía còn thương trường, xem trong nhà thiếu cái gì thì chúng mua về."

 

Thịnh An Ninh ăn xong bữa sáng thì quần áo. Cô nghĩ ngày đầu tiên đến đây, lát nữa ngoài chắc chắn sẽ gặp quen của Chu Thời Huân, ăn mặc vẫn nên khiêm tốn một chút. Cô chọn một chiếc sơ mi trắng, mặc cùng váy yếm đen, tết tóc đuôi tôm, đuôi tóc buộc bằng một chiếc khăn tay hoa nhí, trông sạch sẽ và thanh xuân.

 

Chu Hồng Vân cũng một bộ đồ khác, dẫn theo An An mặc váy nhỏ màu hồng giày da đen, cùng với Chu Chu và Mặc Mặc mặc bộ đồ hải quân cùng ngoài.

 

Vừa khỏi cửa khu tập thể, họ thấy Vương Hương Lan đang việc ngoài vườn rau. Khác hẳn với sự nhiệt tình lúc mới đến nhà, lúc thấy cả gia đình họ , Vương Hương Lan vờ như thấy, xoay về hướng khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1029-nguoi-tot-kho-lam.html.]

 

Thịnh An Ninh cũng quen , tự nhiên sẽ để tâm, chỉ Chu Thời Huân là khẽ nhíu mày một cái khó nhận .

 

Trên đường , họ gặp ít quen Chu Thời Huân, ai nấy đều nhiệt tình chào hỏi. Chu Thời Huân cũng bận rộn giới thiệu Thịnh An Ninh, Chu Hồng Vân và ba đứa nhỏ với .

 

Anh cũng giới thiệu đối phương cho Thịnh An Ninh .

 

Người quá nhiều, Thịnh An Ninh thực sự nhớ hết , cảm giác gặp chắc chắn sẽ gọi nổi tên đối phương.

 

Chu Thời Huân cũng nhiều hơn hẳn ngày thường, còn an ủi Thịnh An Ninh: "Không , nhớ cũng , thời gian dài sẽ quen thôi."

 

Đi thêm một đoạn, họ gặp Viên Ngọc Cầm trong truyền thuyết. Cô mặc một bộ váy đỏ vô cùng nổi bật, tóc uốn đại sóng, còn đeo hai chiếc khuyên tai lớn màu trắng.

 

Cách ăn mặc đặt thời đại , đừng là ở đây, ngay cả ở kinh thành cũng cực kỳ gây chú ý.

 

Viên Ngọc Cầm da trắng, lông mày đậm mắt to, mang theo một vẻ phong tình kiểu Hồng Kông.

 

Thịnh An Ninh trong lòng thấy kỳ lạ, một như quả thực chút lạc lõng với môi trường nơi đây.

 

Viên Ngọc Cầm thấy gia đình họ thì dừng xe đạp , nhiệt tình chào hỏi Chu Thời Huân: "Chu chủ nhiệm, đây chính là vợ và con của ? Trông thật là , bảo cô gái như thế nào mới phúc khí gả cho chứ."

 

"Giờ , hai đúng là xứng đôi."

 

Thịnh An Ninh mỉm gật đầu hiệu với Viên Ngọc Cầm. Khi ở cách gần, cô thể thấy những nếp nhăn li ti nơi khóe mắt cô , chứng tỏ cô còn trẻ nữa. Cô khách khí cảm ơn: "Chị dâu, cảm ơn bữa tối và bữa sáng của chị, giúp chúng nửa đêm về đến nhà vẫn ăn cơm nóng hợp khẩu vị."

 

Viên Ngọc Cầm để ý phẩy phẩy tay: "Đó đều là chuyện nhỏ, hàng xóm láng giềng với thì nên giúp đỡ lẫn . Hơn nữa Chu chủ nhiệm đây ở đây một cũng khá cô đơn. Giờ cả nhà chị đoàn tụ là , còn ba đứa nhỏ xinh xắn thế , thật đúng là phúc."

 

còn khen ngợi Chu Hồng Vân trông cũng trẻ trung.

 

Chẳng cần Thịnh An Ninh lên tiếng, cô trái nhiệt tình ngừng. Nói xong, sợ lỡ thời gian của bọn họ, liền vội vàng bảo: "Ai nha, xem cái , hễ chuyện là dừng . Có định dạo một vòng , mất thời gian của nữa, mau xem , một hồi giữa trưa nắng lên là khá gắt đấy."

 

Nói xong liền phong phong hỏa hỏa đạp xe rời .

 

Chu Hồng Vân chút tò mò: "Cô còn trang điểm nữa, lông mày kẻ đậm nhỉ."

 

Thịnh An Ninh thấy đúng: "Yêu cái là quyền lợi vốn của mỗi phụ nữ."

 

Tuy rằng Viên Ngọc Cầm ăn mặc phong lưu, diện mạo chút rực rỡ, nhưng ánh mắt chính trực, giống hạng lăng nhăng, là cô lầm?

 

ấn tượng đầu tiên, Viên Ngọc Cầm trông giống một đàn bà tùy tiện.

 

Chu Thời Huân cảm thấy hứng thú với những chuyện , bế An An nhắc nhở Thịnh An Ninh: "Chúng mau thôi, một hồi mặt trời lên, đường đến một bóng cây cũng , sẽ nắng đấy."

 

--------------------

 

 

Loading...