Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1027: Rất thích nhà mới nha

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:10:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Thời Huân thực sự Tống Tu Ngôn và Chung Ngoạn hiện giờ thế nào, chủ yếu là để tâm đến: " , chắc là vẫn thôi."

 

hiện tại cũng mấy khi gặp Tống Tu Ngôn, mà thấy thì cũng chẳng nhớ để hỏi chuyện tình cảm của .

 

Tuy nhiên, nếu Thịnh An Ninh hứng thú, đợi về gặp Tống Tu Ngôn hỏi thử là .

 

Thịnh An Ninh thở dài: "Hy vọng tu thành chính quả, cũng hy vọng bố Chung Ngoạn thể nghĩ thông suốt."

 

Chu Hồng Vân lúc mới hứng thú tiếp lời: "E là khó, sự bất hạnh của chị gái Chung Ngoạn chắc chắn khiến bố điều cố kỵ. Nếu là con gái , lẽ cũng sẽ nghĩ như ."

 

Thịnh An Ninh thử đặt vị trí của An An, đột nhiên cũng thể chấp nhận nổi: "Xong , cứ tưởng tư tưởng tiến bộ, nhưng nghĩ đến việc nếu An An gặp một như , hình như cũng thể chấp nhận ."

 

Chu Hồng Vân lập tức gật đầu: "Cô xem, chuyện chính là như đấy, nếu rơi thì chắc chắn chịu nổi. cũng , Tu Ngôn đúng là một đứa trẻ ngoan."

 

...

 

Dọc đường cảm thấy thời gian trôi qua nhanh, chớp mắt tới Tửu Tuyền.

 

Cảnh sắc suốt quãng đường vô cùng hoang lương, Thịnh An Ninh mà thấy lòng lạnh lẽo. Sự hoang lương thực sự đến mức một ngọn cỏ, ánh hoàng hôn buông xuống mặt đất bao la, chẳng mang theo chút sinh khí nào.

 

Chu Hồng Vân vài cái: "Nghĩ là hoang vắng, nhưng ngờ hoang vắng đến thế , chẳng thấy chút màu xanh nào cả, núi cũng mọc cỏ mọc cây ?"

 

Chu Thời Huân lắc đầu: "Vùng hạn hán, sống nhờ trời, mà núi đất đai ít, đa là đá nham thạch, thực vật cũng cách nào sống sót."

 

Ga Tửu Tuyền nhỏ, cũng đơn sơ, trong làn gió nóng mang theo mùi cỏ xanh, phóng tầm mắt xa vẫn thể thấy màu xanh.

 

Chưa đợi Thịnh An Ninh kỹ thêm, thấy tiếng reo hò của Chu Triều Dương: "Chị dâu, An An, Chu Chu, Mặc Mặc, cô..."

 

Sau một hồi gọi liên tiếp, cô như một kẻ điên lao tới, ha ha ôm chầm lấy An An đầu tiên, nhấc bổng lên một vòng: "Ai nha, cuối cùng cũng mong tới , hôm nay cả ngày chẳng tâm trí nào mà ."

 

Ôm An An xong, ôm Chu Chu và Mặc Mặc vòng vòng.

 

Khiến ba đứa nhỏ khanh khách ngừng.

 

Chu Thời Huân chút ghét bỏ Chu Triều Dương: "Em đến bằng cách nào? Lát nữa xe về hết ."

 

Trước khi tỉnh, đăng ký với đội xe một chiếc xe Jeep để chiều nay đến đón họ. Bây giờ thêm Chu Triều Dương, chắc chắn là đủ.

 

Chu Triều Dương lườm một cái: "Anh cả, thể đừng lời mất hứng lúc đang vui thế ? Em đến thì chắc chắn về chứ?"

 

chạy đến ôm Chu Hồng Vân: "Cô, cháu nhớ cô quá, cô đến , cháu cần ăn ở nhà ăn nữa, thể mỗi ngày tới nhà ăn chực ."

 

Chu Hồng Vân hỉ hả gật đầu: ", cần nhà ăn nữa, cô nấu cơm cho các cháu ăn."

 

Thịnh An Ninh vui vẻ Chu Triều Dương, tóc cô dài còn buộc b.í.m, mặc váy, trong ánh mắt thêm phần dịu dàng, so với vẻ giống con trai thì thêm vài phần nữ tính nhu mì, chỉ tính cách là vẫn cứ là cô gái hi hi ha ha như cũ.

 

Lúc về, Chu Triều Dương vốn cách, c.h.ế.t sống chen trong xe: "Em với chị dâu và cô phía bế ba đứa nhỏ cũng chật mà, như chẳng ?"

 

Thịnh An Ninh cũng : " , cứ chen chúc một chút, chắc là nhanh tới nơi thôi."

 

Chu Thời Huân thèm chấp Chu Triều Dương, tới ghế phụ xuống.

 

Chu Triều Dương hớn hở đáp lời.

 

Kết quả, cái "nhanh tới nơi" mà Thịnh An Ninh tưởng tượng là lái xe ròng rã hơn hai tiếng đồng hồ, hơn nữa tình trạng đường xá cực kỳ tệ, xóc nảy suốt dọc đường, cô cảm thấy lục phủ ngũ tạng của sắp lắc cho lệch vị trí luôn .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1027-rat-thich-nha-moi-nha.html.]

Ngay cả An An vốn thích xe cũng chút chịu nổi, liên tục hỏi: "Bố ơi, tới ? Bố ơi, vẫn tới ạ, bố ơi, An An tiểu."

 

Cứ thế lăn lộn mãi đến gần mười giờ đêm mới tới nơi.

 

Trời tối om, Thịnh An Ninh cũng rõ môi trường bên ngoài thế nào, chỉ cảm thấy hình như cũng khá , từng dãy nhà lầu chỉnh tề.

 

Tới nơi ở, xuống xe là thể thấy tòa nhà, còn mới.

 

Chu Thời Huân và Chu Triều Dương xách hành lý ở phía , Thịnh An Ninh và Chu Hồng Vân dẫn theo ba đứa nhỏ ở phía , thuận tiện quan sát môi trường xung quanh, tầng một còn một mảnh vườn rau, một mảnh khá lớn.

 

Nhà mới ngay tại tầng một, phòng 101.

 

Chu Thời Huân khi nhà thì bật đèn, ba cái tiểu gia hỏa đợi nữa mà xông , An An vui vẻ hỏi Chu Thời Huân: "Đây là nhà của chúng ạ? Bố ơi, chúng ở đây ạ?"

 

Không cần bố trả lời, con bé xem qua mỗi căn phòng một .

 

Thịnh An Ninh nhà xong, cũng theo xem qua mỗi căn phòng một , mặt đất xi măng sơn lớp sơn đỏ, tường nhà màu xanh lá nhạt, thanh tân, bố cục phòng ốc ngay ngắn, mỗi phòng đều lớn.

 

Nhà vệ sinh và nhà bếp cũng rộng, ngược phòng khách lớn.

 

Bất quá ở niên đại , thiết kế như là đỉnh .

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Trong ba phòng ngủ, giường kê sẵn, đều là giường đôi bằng gỗ, chăn nệm cũng đều chuẩn xong, điều khiến Thịnh An Ninh bất ngờ là, ga trải giường cư nhiên là màu hồng in hoa.

 

Theo thẩm mỹ của Chu Thời Huân, kiểu gì cũng nên chọn ga trải giường kẻ ca rô hoặc màu trơn mới đúng.

 

Chu Triều Dương phấn khích tới: "Chị dâu, thích ? Những thứ đều là em chọn đấy, mặt chăn cũng là em chọn, còn rèm cửa nữa, cả em lúc đầu còn , cứ lấy mấy miếng vải xanh rèm là , em đồng ý, em chọn loại vải voan , phía là in hoa màu xanh lam nhạt, vẫn mắt."

 

Thịnh An Ninh liên tục gật đầu: " tệ, đều là những thứ thích."

 

Chu Triều Dương đắc ý hất cằm với Chu Thời Huân: "Xem , em bảo là em chọn thì chị dâu em chắc chắn sẽ thích mà, chị dâu, chị xem còn thiếu cái gì, sáng mai em đưa chị cửa hàng dịch vụ mua."

 

Chu Thời Huân lười để ý tới một Chu Triều Dương ấu trĩ, với Thịnh An Ninh một tiếng: "Mọi nghỉ ngơi một chút, rửa mặt đơn giản thôi, lấy cơm canh."

 

Thịnh An Ninh chút hơn là muộn thế , Chu Thời Huân lấy cơm canh, đợi cô hỏi, Chu Thời Huân cửa.

 

Chưa đầy mười phút, Chu Thời Huân trở về, bưng một chậu thịt ba chỉ hầm cải thảo miến, còn một chậu bánh bao nóng hổi: "Chị dâu nhà bên cạnh , cứ luôn chờ chúng về, thấy động tĩnh, liền vội vàng hâm nóng ."

 

Anh gọi mau ăn cơm.

 

Bọn nhỏ lúc cũng tỉnh táo , cũng đều đói bụng , theo rửa tay, qua ở bàn cơm vui vẻ ăn cơm.

 

Bàn cơm cũng là bàn thấp, kèm với tám cái ghế nhỏ, bọn nhỏ xuống vặn, lớn xuống thì chút gò bó.

 

Thịnh An Ninh cũng để ý, lúc bàn cơm của nhiều nhà đều như .

 

Chu Triều Dương ăn bánh bao, hỏi: "Là chị dâu nào thế? Chị dâu Ngọc Cầm ở đơn nguyên bên cạnh ạ?"

 

Chu Thời Huân gật đầu: "Là chị ."

 

Anh với Thịnh An Ninh: "Ngày mai, đưa cô qua đó quen một chút, cũng tệ."

 

Chu Triều Dương c.ắ.n một ngụm bánh bao, d.ụ.c ngôn hựu chỉ Thịnh An Ninh...

 

--------------------

 

 

Loading...