Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1024: Có thể kiếm ba nghìn

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:10:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh vẫn mấy để ý đến Trương Hồng và Liêu Tiểu Binh. Con cô vốn , đối với những thích hoặc cảm thấy hứng thú, cô đều thể vẻ như thấy, bao giờ vì nể mặt mũi mà để bản khó chịu.

 

, mặc cho Chu Hồng Vân nhiệt tình trò chuyện với hai họ, cô cũng coi như thấy, chỉ tập trung ba đứa trẻ ăn đồ ăn.

 

Chu Hồng Vân cũng tính cách của Thịnh An Ninh, chỉ là bà cảm thấy chuyện ngày hôm nay đúng là Trương Hồng và Liêu Tiểu Binh giúp đỡ họ, nên vẫn cần lời cảm ơn: "Hộp thịt hộp hai cháu cầm lấy mà ăn, coi như là bữa tối. Còn nữa, chỗ chúng còn ít bánh nướng sốt mè, điều khô một chút nhưng hỏng , các cháu nếm thử ?"

 

Ngồi tàu hỏa vài ngày, đồ ăn họ mang theo vô cùng đầy đủ nên từng ăn ở toa nhà hàng nào.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Thịnh An Ninh tiếc tiền, chỉ đơn thuần cảm thấy cơm nước toa nhà hàng quá khó ăn.

 

Trương Hồng cũng từ chối, thoải mái đón lấy: "Cháu cảm ơn ạ. Chúng cháu đường chẳng mang theo đồ ăn gì vì ngại phiền phức, cơm nước tàu đúng là khó nuốt thật, cứ thèm mãi miếng ăn ở nhà thế đây."

 

Chu Hồng Vân hớn hở : "Vậy cháu ăn nhiều một chút, chúng mang theo đủ nhiều mà. Hộp thịt cũng là nhà chúng tự , mặn một chút nhưng ăn khá ngon."

 

An An thấy cô của cha đem đồ ngon cho , vội vàng chạy ôm c.h.ặ.t lấy cái túi vải: "Không cho thịt bò khô , thịt bò khô là của An An, cho."

 

Chu Hồng Vân bật : ", cho thịt bò khô, thịt bò khô là của An An nhà , thể cho ."

 

với Trương Hồng: "Lần thật sự cảm ơn các cháu, dịp gặp ở Kinh Thị, bác sẽ mời các cháu ăn cơm."

 

Trương Hồng một nữa lắc đầu: "Chu thẩm, bác khách khí quá , chúng cháu chỉ là tiện tay thôi, cũng chẳng gì to tát. Hơn nữa trẻ con tàu lạc , nếu các bác bận quá trông xuể, chúng cháu giúp các bác trông một hồi cũng ."

 

Nói xong như nghĩ điều gì, vội vàng bổ sung: "Nếu các bác tin, cháu thể đưa địa chỉ nhà cháu cho các bác. Chúng đều là Kinh Thị, chắc chắn thể lừa ."

 

Chu Hồng Vân liếc Thịnh An Ninh, khách sáo vài câu.

 

Cả đêm Thịnh An Ninh ngủ bao nhiêu, luôn luôn cảnh giác, bởi vì tàu hỏa sẽ ga lúc hơn năm giờ sáng, cô thể mạo hiểm.

 

Vạn nhất ngủ say mê mệt mà bế mất con cũng , đến lúc cô tỉnh thì mà đuổi theo?

 

Hơn bốn giờ, cô thấy giường tầng Trương Hồng và Liêu Tiểu Binh động tĩnh, Thịnh An Ninh nheo mắt lắng .

 

Sau khi hai xuống , họ sột soạt thu dọn hành lý, bộ hành trình với câu nào.

 

Thịnh An Ninh cảm giác cúi gần, cô bỗng chốc mở mắt, chằm chằm Trương Hồng đang tiến sát .

 

Trương Hồng cúi xuống đối diện với một đôi mắt to đen trắng rõ ràng, giật nhảy dựng, lùi một bước : "Ngượng ngùng quá, cô thức giấc , lấy hành lý gầm giường."

 

Thịnh An Ninh im lặng đổi vị trí, cúi lấy cái túi dứa đặt gầm giường.

 

Theo vị trí để hành lý, cần cúi từ phía cô, trừ khi còn mục đích khác. Cô đầu Chuân Chuân đang ngủ say bên cạnh .

 

Trương Hồng thu dọn xong hành lý, cùng Liêu Tiểu Binh thẳng ngoài, đợi ở cửa toa tàu chờ xuống ga, hình như tranh xuống xe đầu tiên .

 

Thịnh An Ninh nhíu mày, nếu là thường xuyên công tác thì sẽ để ý đến chuyện xuống xe sớm muộn, thậm chí đợi tàu dừng hẳn mới bắt đầu thu dọn đồ đạc.

 

Hơn nữa, ga cuối của chuyến tàu chính là tỉnh thành, cần lo lắng kịp thời gian.

 

Chu Hồng Vân cũng thấy động tĩnh mà tỉnh dậy, thấy Trương Hồng và Liêu Tiểu Binh , bà suy nghĩ một chút cẩn thận hỏi Thịnh An Ninh: "An Ninh, con xem chúng đa nghi quá , cảm thấy hai đó thật sự giống ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1024-co-the-kiem-ba-nghin.html.]

 

Thịnh An Ninh "ừm" một tiếng: "Bất kể đa nghi , chúng cứ cẩn thận vẫn hơn. Nếu thật sự con cái xảy chuyện gì, cả đời chúng sống thế nào đây? Cho nên trong chuyện của con cái, chúng học cách tin tưởng bất luận kẻ nào."

 

Chu Hồng Vân gật gật đầu: “Cũng đúng, cháu yên tâm, cô khẳng định sẽ như nữa.”

 

Hai tán gẫu vài câu, xe trạm, Thịnh An Ninh thấy sân ga một bóng dáng quen thuộc, còn chắc chắn lắm, cô dụi dụi mắt, ghé sát cửa sổ xe kỹ, cuối cùng kéo cửa sổ , nhoài ngoài, vẫy tay với đàn ông cao lớn hiên ngang : “Chu Thời Huân, chúng em ở đây.”

 

Không ngờ Chu Thời Huân đến tận tỉnh thành đón bọn họ, cô còn tưởng đến trạm Tửu Tuyền đón là lắm .

 

Lúc , thấy Chu Thời Huân, mệt mỏi đều tan biến, chỉ còn sự hưng phấn, cô ngừng vẫy tay.

 

Chu Thời Huân thấy tiếng liền qua, thấy Thịnh An Ninh, cũng sải bước về phía toa xe của bọn họ.

 

An An, Mặc Mặc và Chu Chu cũng đ.á.n.h thức, thấy đang gọi tên bố, bọn nhỏ cũng đều xúm , ghé cửa sổ xe, giống như những chú chim nhỏ, líu ríu gọi: “Bố, bố... Bố ơi.”

 

Đoàn tàu dừng hẳn, Chu Thời Huân cũng đến cửa sổ, An An vươn đôi cánh tay nhỏ nhắn đòi bố bế: “Bố ơi, bế bế, bố ơi, An An nhớ bố.”

 

Chu Thời Huân mỉm , bế An An khỏi cửa sổ xe, đó tiếp tục bế Mặc Mặc và Chu Chu ngoài, đặt xuống sân ga.

 

Chu Hồng Vân cuống quýt gọi: “Giày, bọn nhỏ còn giày .”

 

Thịnh An Ninh : “Không cô, bây giờ là mùa hè, đất cũng lạnh lắm, cô bọn nhỏ vui sướng kìa, thấy bố thì còn lạnh nữa?”

 

Cô bảo Chu Thời Huân ở sân ga trông chừng ba đứa nhỏ, cô và Chu Hồng Vân thu dọn đồ đạc.

 

Trương Hồng và Bàng Tiểu Binh cũng thấy Chu Thời Huân, thấy đang xổm dỗ dành ba đứa nhỏ, hai gã một cái, Trương Hồng nhỏ: “May mà động thủ, nếu phiền phức lớn , đàn ông qua là đơn giản.”

 

Bàng Tiểu Binh nhíu mày: “Trái , nhưng phụ nữ cũng cảnh giác, ngờ cả đêm cô đều ngủ.”

 

Trương Hồng thở dài: “Cứ tưởng là một con cừu béo, sớm như thì lãng phí tâm tư lên bọn họ, ngờ hai phụ nữ trông chừng bọn nhỏ c.h.ặ.t như thế.”

 

Bọn quanh năm công tác, cũng đơn vị chính quy, chỉ là một tình cờ nhặt một đứa con trai đường, đầu bỏ năm trăm nghìn mua , kiếm tiền dễ dàng như khiến bọn nảy sinh ý đồ .

 

Trên đường công tác, tùy tiện bắt lấy một đứa con trai, đến lúc đó cứ là con nhà họ hàng, nuôi nổi, sẽ nhiều , những nhà con trai sẽ tranh cướp lấy.

 

Hơn nữa giá tiền cũng ngày càng hơn.

 

Lần tàu hỏa, thấy hai phụ nữ dẫn theo ba đứa nhỏ, hơn nữa còn hai đứa con trai, cả hai bọn đều cảm thấy đó là từng xấp tiền giấy đang vẫy gọi .

 

Nếu thể mang hai đứa con trai , chắc chắn thể kiếm hai ba nghìn, cho dù mang một đứa cũng thể kiếm một nghìn.

 

Chỉ là ngờ Thịnh An Ninh trẻ tuổi như mà tính cảnh giác mạnh đến thế.

 

Bàng Tiểu Binh Chu Thời Huân và ba đứa nhỏ tương tác, vẫn chút từ bỏ ý định: “Thật sự đáng tiếc, liệu gặp những đứa trẻ như ?”

 

Hai đứa con trai trắng trẻo mập mạp, một cái là lanh lợi, khẳng định thể bán giá nhất.

 

--------------------

 

 

Loading...