Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1018: Hôn kỳ đã định

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:10:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh vốn dĩ kế hoạch chờ chuyện của Chu Luyến Thành và Mộ Tiểu Vãn định xong xuôi mới . Cô là chị dâu cả trong nhà, Chung Văn Thanh mất, đáng lẽ do cô lo liệu. Tuy rằng nhiều chỗ hiểu, nhưng may mà cô Chu Hồng Vân ở đây.

 

Hiện tại thấy Chu Luyến Thành thu xếp thỏa ít việc, cô liền phụ trách dọn dẹp phòng ốc, mua mới bộ chăn nệm.

 

Ngày hôm , Chu Nam Quang đón ông nội Chu Song Lộc trở về.

 

Ông cụ thấy Chu Luyến Thành và Mộ Tiểu Vãn, liền móc một cái sổ tiết kiệm giao cho Mộ Tiểu Vãn: "Cháu , tiền cháu cứ cầm lấy. Ông nội cũng chuẩn gì, chỉ tiền đưa cho hai đứa, hai đứa xem mua gì thì cứ mua."

 

Mộ Tiểu Vãn nhảy dựng, vội vàng đẩy nhận: "Ông nội, cháu tiền, tiền cháu thể nhận."

 

Ông cụ xua tay: "Cho cháu thì cháu cứ cầm lấy, cháu lời ông nội . Vì ông đưa tiền cho cháu mà cho Luyến Thành? Bởi vì ông cháu dùng tiền để phòng , nếu Luyến Thành đối xử với cháu, chính cháu cũng một đường lui."

 

Chu Luyến Thành với khuôn mặt đầy vẻ thể tin nổi ông cụ: "Ông nội, cháu còn kết hôn mà ông bắt đầu chuẩn đường lui cho Tiểu Vãn, ông ý gì đây?"

 

Ông cụ hừ lạnh một tiếng: "Bọn mà bận rộn lên thì trong mắt còn cái nhà ? Nếu một ngày Tiểu Vãn lời oán thán, cầm tiền trong tay cũng dễ sống qua ngày hơn."

 

Chu Luyến Thành bất lực, chút dở dở : "Vậy Tiểu Vãn, em cứ thu lấy . Bây giờ chúng mộ , đợi buổi trưa trở về ăn cơm xong mua đồ."

 

Bọn họ , Chu Hồng Vân bắt đầu lo liệu cơm trưa: "Trưa hôm nay, kiểu gì cũng mấy món trò, coi như là ngày định hôn sự cho Luyến Thành và Tiểu Vãn."

 

Tiếp theo còn đính hôn, kết hôn, cái nào cũng thể thiếu.

 

Thịnh An Ninh đang bàn bạc với Chu Nam Quang chuyện sửa sang nhà cửa: "Tường bên trong quét vôi một chút, con thấy nền nhà cũng cần . Gạch vuông nhiều chỗ vỡ , là lát thành nền đá cẩm thạch?"

 

Chu Nam Quang ý kiến: "Đều , các con cứ , nếu tiền đủ thì bố mượn một ít."

 

Thịnh An Ninh vội vàng lắc đầu: "Không cần cần, tiền đủ mà bố. Tiền lương của bố con đều cất kỹ động đến ."

 

Chu Nam Quang ngạc nhiên: "Tiền đưa cho các con chính là để các con tiêu, con cất gì? Sau ba đứa nhỏ nhiều chỗ cần dùng đến tiền, con đừng tiếc dám tiêu."

 

Chu Song Lộc chắp tay lưng tới, thấy đối thoại của hai cũng : "An Ninh, ông đem hết tiền cho Tiểu Vãn, cháu vui ?"

 

Thịnh An Ninh vội vàng giải thích: "Ông nội, cháu thể vui chứ? Hơn nữa tiền của ông, ông cho ai thì cho, cần cố kỵ suy nghĩ của khác. Cháu càng tư cách để vui ạ. Với , cháu vui vì mỗi chúng khi suy nghĩ vấn đề đều lập trường của khác mà nghĩ, điều đó khiến gia đình đoàn kết hơn."

 

Chu Song Lộc gật đầu: "Tiểu Vãn nhà đẻ, là một cô gái đáng thương. Chúng thể vì con bé thế đáng thương, mà coi khinh con bé. Ngược càng coi trọng con bé hơn. Ông cho con bé tiền lương tích góp bao năm nay. Còn về phần cháu, đồ đạc bên phía ông đều để cho cháu, chủ yếu là để cho ba đứa nhỏ."

 

"Cháu nuôi ba đứa nhỏ áp lực cũng lớn, đợi bọn trẻ lớn lên chỗ dùng tiền còn nhiều hơn, cho nên ông cũng để đồ cho cháu, còn cả Triều Dương nữa, ông đều để . Ông nội sẽ bất công ."

 

Thịnh An Ninh cảm động: "Ông nội, cháu từng nghĩ ông sẽ bất công, vả chúng cháu thể tự cố gắng mà."

 

Chu Song Lộc hiền từ : "Các cháu đều là những đứa trẻ ngoan. Ông tự nguyện cho mà. Còn Triều Dương nữa, khi các cháu tới căn cứ, hãy chăm sóc Triều Dương nhiều một chút. Đứa nhỏ chuyện gì cũng giấu trong lòng, là một đứa trẻ ."

 

...

 

Thịnh An Ninh quyết định gạch nền nhà, liền bắt đầu tìm tới .

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

quen ai, nhưng Vương Đạt thì . Quầy bánh bao của Vương Đạt dạo gần đây biến thành tiệm bánh bao, còn thuê thêm hai công nhân gói bánh bao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1018-hon-ky-da-dinh.html.]

 

Cho nên chị cũng quen ít .

 

Nói với Vương Đạt xong, bà lập tức vỗ n.g.ự.c đảm bảo: “Cháu cứ về nhà chờ , đến lúc đó dì sẽ bảo tìm đến tận cửa, tiền công các thứ dì sẽ giúp cháu mặc cả, bảo chứng để cháu thiệt .”

 

còn bền bỉ cảm thán: “Ai nha, đây là đại hỉ sự, chuyện đấy. Quay đầu cần giúp việc gì cứ việc mở lời.”

 

Thịnh An Ninh lắc đầu: “Thế , bên việc kinh doanh của dì bận rộn như , cũng thể phiền dì thêm.”

 

Vương Đạt vui: “An Ninh, dì ở đây dù bận đến mấy cũng quan trọng bằng đám cưới của Luyến Thành và Tiểu Vãn. Dì đóng cửa một ngày cũng cả. Cháu mà khách khí với dì như coi mợ như một nhà .”

 

Thịnh An Ninh chỉ thể gật đầu đồng ý, lúc về, Vương Đạt còn gói cho một túi bánh bao: “Hôm nay bánh bao nhân đậu phụ miến và nhân thịt kho tàu, đều ăn ngon lắm, cháu cầm về nếm thử, ăn bánh bao cứ đến đây. Mợ bản lĩnh gì khác, chứ bánh bao thì vẫn quản đủ cho cháu.”

 

Thịnh An Ninh xách một túi bánh bao trở về, Chu Hồng Vân và dì giúp việc cũng xong bữa trưa, gà vịt cá thịt bày đầy một bàn.

 

Mà Chu Luyến Thành và Mộ Tiểu Vãn cũng vặn cửa.

 

Nhìn đôi mắt đỏ hoe của Mộ Tiểu Vãn, chắc là mới xong, Thịnh An Ninh cũng tiện hỏi, chỉ gọi họ rửa tay ăn cơm.

 

Mộ Tiểu Vãn tự nhịn , lúc rửa tay với Thịnh An Ninh: “Anh Luyến Thành nhiều lời mộ ba em, khiến em nhịn , em vẫn luôn tưởng là tim xi măng, sắt đá cơ đấy. Không ngờ cũng , vẫn thấy thật khó chịu.”

 

“Đã thật lâu em nghĩ đến ba , bởi vì nghĩ đến họ em sẽ thấy buồn, để bản buồn nên em mới nghĩ đến họ. Kỳ thật ba em đều là , tình cảm của họ , đối với em cũng . Có đôi khi mơ, em còn mơ thấy bài hát hát ru em ngủ nữa.”

 

Nói xong nước mắt rơi xuống, cô vội dùng tay lau một chút: “Chu Luyến Thành hại em vài .”

 

Thịnh An Ninh mỉm đưa khăn mặt cho cô : “Anh cũng là vì ba em yên tâm, từ bây giờ trở , em cứ vui vẻ chờ cô dâu mới . Sau chúng đều là một nhà, em cũng bỗng chốc thêm nhiều nhà, ba em tự nhiên sẽ yên tâm thôi.”

 

Mộ Tiểu Vãn sụt sịt mũi: “An Ninh, cảm ơn chị.”

 

Thịnh An Ninh hài lòng: “Em học cách gọi chị là chị dâu, gọi tên chị nữa đấy.”

 

Mộ Tiểu Vãn phốc phốc bật : “Sẽ sợ gọi chị già ?”

 

Lúc ăn trưa, Chu Song Lộc nhiều lời, đại ý chính là đều là một nhà, Tiểu Vãn coi nơi như nhà của , đừng gò bó. Nếu Chu Luyến Thành bắt nạt cô , cả nhà sẽ chỗ dựa cho cô .

 

Ông còn : “Chúng tức là nhà chồng của cháu, cũng sẽ là nhà đẻ của cháu. Ở đây, vĩnh viễn sẽ thiên ái cháu.”

 

Khiến cho Mộ Tiểu Vãn mắt lệ rưng rưng, ngày hôm nay lấy nước mắt của cô suốt mười mấy năm qua cộng .

 

Ngày đính hôn định thứ Bảy tuần , thời gian tuy gấp là vì Thịnh An Ninh còn đưa con đến căn cứ.

 

Đến lúc đó mời một qua, xuống ăn bữa cơm, bàn bạc một chút về ngày kết hôn.

 

Ngày kết hôn cũng sơ bộ định tháng Mười, thời tiết lạnh nóng, thời gian cũng sẽ dư dả hơn một chút...

 

--------------------

 

 

Loading...