Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1010: Chiếc vòng ngọc này đưa cho Chung Viễn

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:10:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh chống cằm : "Sắp đến Nguyên Đán , qua Nguyên Đán bao lâu nữa là đến Tết, trong nhà nên chuẩn sắm Tết . đang nghĩ đợi khi cả hai chúng đều nghỉ ngơi thì cùng mua. Năm nay chúng còn thể ở nhà ăn Tết, sang năm phỏng chừng khó mà trở về , cho nên năm nay mua nhiều đồ một chút, ăn một cái Tết thật linh đình."

 

Mộ Tiểu Vãn "a" một tiếng: "Sang năm ăn Tết bà về ? Vậy đến lúc đó kỳ nghỉ sẽ tìm bà."

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Thịnh An Ninh hảo tâm nhắc nhở cô : "Bà lẽ cơ hội , thì ngay cả ngày Chủ nhật cũng là xa vọng, còn nghỉ dài ngày ? Trừ phi khi các kết hôn, bà lập tức mang thai, xin nghỉ t.h.a.i sản sớm."

 

Mộ Tiểu Vãn thét ch.ói tai bắt Thịnh An Ninh: "Bà thật là bậy bạ mà."

 

Hai náo một hồi thì thấy Tôn Tuyết Mai đỏ mặt , tay còn bưng hộp cơm. Thấy Thịnh An Ninh và Mộ Tiểu Vãn đều ở đó, cô ngẩn một chút hỏi Thịnh An Ninh: "An Ninh, nhà ăn ăn cơm ?"

 

Thịnh An Ninh gật đầu: "Tiểu Vãn mang xíu mại cho ."

 

Tôn Tuyết Mai chào hỏi Mộ Tiểu Vãn, chân mày khóe mắt đều mang theo niềm vui sướng trở về chỗ của .

 

Mộ Tiểu Vãn nhịn hỏi: "Học , chuyện gì mà vui thế, là đang tìm đối tượng ?"

 

Mặt Tôn Tuyết Mai càng đỏ hơn, vội vàng phủ nhận: "Ai nha, , chị đừng bừa."

 

Thịnh An Ninh lúc mới chú ý, mặt Tôn Tuyết Mai đỏ quả thực bình thường, cái đỏ hồng vì lạnh từ bên ngoài , mà là cái đỏ vì ngượng ngùng và kích động. Chẳng lẽ thật sự đang tìm đối tượng ?

 

Cũng thấy cô gần với ai ở bệnh viện cả.

 

Tuy nhiên Thịnh An Ninh vẫn nhắc nhở một câu: "Tuyết Mai, nếu tìm đối tượng thì cần cân nhắc kỹ. Nếu phân phối về quê thì hai sẽ thể ở cùng một chỗ ."

 

Hiện tại so với còn tàn khốc hơn. Sau luôn nghiệp chính là mùa chia tay, nhưng chỉ cần cố gắng, hai cũng thể cùng phát triển ở một thành phố. Còn bây giờ phục tùng phân phối, ai cũng sẽ phân .

 

Tôn Tuyết Mai Thịnh An Ninh là vì cho nên gật đầu: " mà."

 

Mộ Tiểu Vãn thêm một lát cùng Thịnh An Ninh thăm Tống Tu Ngôn.

 

Tống Tu Ngôn đang ở một trong phòng bệnh. Anh hiện tại qua giai đoạn đào thải, vài ngày nữa là thể xuất viện. Một thể tự chăm sóc bản nên bảo Tống nãi nãi về nghỉ ngơi, ở bệnh viện kiểu gì cũng ngủ ngon .

 

Tống nãi nãi chịu yên, giờ chắc là về chuẩn bữa trưa cho Tống Tu Ngôn .

 

Mộ Tiểu Vãn chào hỏi Tống Tu Ngôn: "Nhìn sắc mặt tệ, hơn chúng tưởng nhiều đấy. Hồi đó cái bộ dạng của thật đúng là dọa c.h.ế.t ."

 

Tống Tu Ngôn khẽ : "Có cảm thấy sống bao lâu nữa ?"

 

Mộ Tiểu Vãn gật đầu: " , thể sống sót đúng là kỳ tích."

 

Tống Tu Ngôn khẽ thở dài: "Vẫn là vận may đủ , gặp ân nhân cứu mạng."

 

Mộ Tiểu Vãn liên tục gật đầu: " , chính là vận may , cho nên cần phục hồi cho , sớm ngày trở vị trí công tác, ân nhân cứu mạng thất vọng."

 

Trêu chọc Tống Tu Ngôn vài câu thì Tống nãi nãi đến đưa cơm. Trời lạnh đường trơn nhưng bà càng kiên trì, chống gậy xách hộp cơm bọc trong khăn lông dày chậm rãi tới.

 

Quãng đường trẻ tuổi mười mấy phút thì bà mất nửa giờ. Dù , bà cũng để khác , bà cứ tự tay , tận mắt thấy cháu trai ăn mới thể yên tâm.

 

Thấy Thịnh An Ninh và Mộ Tiểu Vãn đều ở trong phòng bệnh, bà ha hả : "Ai nha, các cháu cũng ở đây, sớm mang thêm ít sủi cảo . Hôm nay bà gói sủi cảo nhân rau thì là đấy."

 

Mộ Tiểu Vãn cũng kinh ngạc: "Bà nội, trời băng tuyết phủ thế mà vẫn rau thì là ạ?"

 

Tống nãi nãi hì hì: "Bố của Tu Ngôn nhờ gửi tới đấy. Ông về nên tìm lấy một ít từ vườn rau nội bộ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1010-chiec-vong-ngoc-nay-dua-cho-chung-vien.html.]

 

Thịnh An Ninh cũng , tuy hiện tại đại bộ phận phương Bắc mùa đông chỉ thể ăn củ cải, bắp cải, khoai tây, thế nhưng các lãnh đạo thể ăn rau xanh tươi mới. Họ những vườn rau chuyên canh, giống với nhà kính , mà giống như những căn phòng kính tràn ngập ánh nắng hơn.

 

Trong lúc bảo chứng giỏ rau của thị dân rau ăn, cũng bảo chứng sự đa dạng các loại rau xanh bàn ăn của các lãnh đạo.

 

Thịnh An Ninh nghĩ, lẽ cũng từ lúc , sự phân hóa bắt đầu xuất hiện, sẽ ngày càng nghiêm trọng.

 

Tống nãi nãi mở lớp khăn lông quấn tầng tầng lớp lớp , mở nắp hộp cơm, sủi cảo bên trong vẫn còn bốc nóng, đầy ắp cả một hộp cơm lớn.

 

"Tiểu Vãn, An Ninh, hai cháu cũng qua đây ăn một chút?"

 

Thịnh An Ninh vội vàng lắc đầu: "Cháu ăn , chúng cháu cũng ăn trưa xong, bà để Tu Ngôn mau ăn . Bà nội, bà ăn ?"

 

Tống nãi nãi : "Ăn , bà ăn mới mang qua cho Tam Nhi đấy."

 

Tống Tu Ngôn cũng bất lực, cái nhũ danh Tam Nhi , chỉ cần bà nội vui vẻ là sẽ nhịn mà gọi : "Bà nội, để tự con , bà mau xuống nghỉ ngơi một hồi . Con lấy cái chén nhỏ chia cho bà một ít, chắc chắn là bà ăn ."

 

Nói xong dậy ngoài, đem bát đũa rửa từ sáng đến phòng nước dùng nước sôi tráng một nữa.

 

Tống nãi nãi thừa dịp Tống Tu Ngôn ngoài, vội vàng hỏi Thịnh An Ninh: "An Ninh, nha đầu Chung Nguyên ?"

 

Thịnh An Ninh gật đầu: "Đi ạ."

 

Tống nãi nãi thở dài: "Hai đứa nhỏ rốt cuộc duyên phận đây? Bà thấy Tu Ngôn hai ngày nay bình tĩnh, càng bình tĩnh, trong lòng bà càng thực tế. Lần bình tĩnh như thế là khi len lén báo danh lính. Sức khỏe , chúng đều đồng ý cho , lúc đầu cũng náo loạn, bảo nữa, hằng ngày ở nhà như chuyện gì, kết quả đó sơ hở một cái là lén lút ."

 

"Bà chỉ sợ trong chuyện của Chung Nguyên cũng là cái đầu bướng bỉnh như ."

 

Nghĩ đến mà thương cháu trai của bà, đây là tạo nghiệt gì ? Thực tế là Chu Triều Dương thích , đến Chung Nguyên mà gia đình đồng ý.

 

Cháu trai bà cưới một cô con dâu mà khó khăn thế ?

 

Mộ Tiểu Vãn ngược cảm thấy đây là chuyện nắm chắc trong lòng: "Cháu thấy Tống Tu Ngôn nhất định là nắm chắc, hoặc là và Chung Nguyên bàn bạc xong , còn về phía gia trưởng, hai từ từ cùng công khắc thôi ạ."

 

Tống nãi nãi ngoài thở dài cũng còn cách nào khác.

 

……

 

Ba ngày , Tống Tu Ngôn xuất viện, các chỉ cơ thể đều khôi phục mức bình thường, tốc độ khôi phục nhanh khiến các bác sĩ đều kinh ngạc.

 

Còn là về nhà tĩnh dưỡng, một hai tháng là thể khôi phục.

 

Tống Tu Ngôn chịu ở Kinh Thị tĩnh dưỡng, đề xuất về Tửu Tuyền, mặc kệ Tống nãi nãi khuyên can thế nào cũng tác dụng.

 

Anh còn bình thản với Tống nãi nãi: "Bà sớm ngày để con cưới cháu dâu về cho bà ?"

 

Tống nãi nãi lập tức ngăn cản nữa: "Con thật sự thể mang Chung Nguyên về ? Con cần chuyện t.ử tế với bố , đừng để gay gắt quá, khiến Chung Nguyên khó xử. Con cũng thấu hiểu, họ chỉ một đứa con gái thôi, lo lắng đủ điều cũng là lẽ đương nhiên."

 

Nói xong bà nghĩ nghĩ: "Con đợi một chút."

 

vội phòng ngủ bên trong, lục lọi một hồi, vội vàng , đưa cho Tống Tu Ngôn một cái túi vải nhung màu đỏ: "Cái vòng tay ngọc , đưa cho Chung Nguyên."

 

--------------------

 

 

Loading...