Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1007: Đêm nửa đêm kinh hồn

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:10:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chung Nguyên nheo mắt nheo chân từ trong nhà , xác định bố về phòng , áp tai cửa phòng ngủ của Chung Thiên Minh và Tiền Mẫn ngóng động tĩnh một hồi.

 

Nghe thấy tiếng ngáy của bố, cô mới nhẹ chân nhẹ tay ngoài.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Suốt lúc đến cửa lớn cũng bố phát hiện.

 

Chung Nguyên thở phào một , điều chỉnh tâm trạng căng thẳng, mượn ánh đèn đường mờ ảo về phía bệnh viện.

 

Nhà Chung Nguyên cách bệnh viện vẫn còn một đoạn đường, để cho tiện, cô còn xuyên qua các con ngõ nhỏ, những con ngõ ngay cả đèn đường cũng , cũng may là gan cô đủ lớn.

 

Chung Nguyên một đoạn đường, rẽ một con ngõ tối thì thấy tiếng bước chân truyền tới từ phía .

 

Lúc đầu, Chung Nguyên còn tưởng là cùng đường nên cũng để ý, chỉ vội vã bước , nhanh ch.óng khỏi con ngõ tối .

 

Chỉ là, bước chân phía ngày càng nhanh, thậm chí thể thấy tiếng thở dốc nặng nề của đối phương, Chung Nguyên thể cảnh giác.

 

đầu , bước chân nhanh thêm vài phần, chỉ là cơ thể cho phép cô nhanh hơn nữa, cứ như , cô cảm thấy tim nhói đau, cảm giác nghẹt thở thở nổi.

 

Bước chân phía nhanh hơn, thể cảm nhận rõ ràng đối phương cách bất quá chỉ vài mét.

 

Chung Nguyên đầu, bước chân ngừng, não bộ xoay chuyển cực nhanh, thấy ánh sáng đèn đường ở đầu ngõ, cô nhịn cơn đau ở n.g.ự.c, bước nhanh thêm vài bước, miệng hướng về phía ánh sáng hô một tiếng: "Tống Tu Ngôn, ở đây!"

 

Kẻ phía thấy Chung Nguyên đang gọi , bước chân chậm , thậm chí dừng , tận dụng trống , Chung Nguyên liều mạng chạy về phía đầu ngõ.

 

Mắt thấy sắp chạy khỏi ngõ, b.í.m tóc túm lấy, một phen đẩy mạnh tường.

 

Chung Nguyên chỉ cảm thấy lưng một trận đau thấu xương, trái tim cũng đau như nhảy ngoài, bỗng chốc mắt tối sầm , thở hắt một thì cổ bóp c.h.ặ.t.

 

Cảm giác ngạt thở càng lúc càng dữ dội, Chung Nguyên cố gắng mượn chút ánh sáng mờ nhạt, miễn cưỡng đang bóp cổ là một đàn ông trẻ tuổi, cao hơn cô cả một cái đầu.

 

thể chắc chắn rằng cũng quen , chút gian nan mở miệng: "Anh là ai? Tại bắt ? Có nhận nhầm ?"

 

Trong lòng Chung Nguyên cũng lờ mờ đoán , nhận nhầm mà là cố ý bắt cô, cướp của cái khác, cô cũng nghĩ qua một lượt, đáng tiếc cô từ nhỏ quản nghiêm, năng lực động thủ kém, càng sức lực gì.

 

Cho nên, cô thể càn với đối phương, định đối phương mới .

 

Người đàn ông lời nào, tay cũng dùng lực, chỉ chằm chằm Chung Nguyên.

 

Trong lòng Chung Nguyên trực giác sinh một cỗ hàn ý, c.ắ.n răng: " quen , nhận nhầm ? Người nhà viện , đến bệnh viện , thể buông tha cho ."

 

Người đàn ông ngẩn một chút: "Bị bệnh? Bệnh gì?"

 

Chung Nguyên vẫn cơ trí, thở hắt , giọng run rẩy: "Người nhà bệnh , nghiêm trọng, sắp c.h.ế.t , trai, thả ? chỉ gặp mặt cuối."

 

Cũng câu nào sai khiến cảm xúc của đàn ông đột nhiên sụp đổ kích động, dùng lực bóp Chung Nguyên một cái, điên cuồng gầm nhẹ: "Cô lương tâm, phụ nữ đều lương tâm, các đều đáng c.h.ế.t! Nói cái gì mà thăm bệnh, cô chính là ngoại tình. Hôm nay g.i.ế.c cô. Những đàn bà thẹn các ."

 

Nói đoạn, bàn tay khác điên cuồng xé quần áo của Chung Nguyên: "Cô rời xa đàn ông ? Hôm nay sẽ hủy hoại cô, cho cô hạ tiện cho đủ."

 

Chung Nguyên phấn lực kháng cự, để xé quần áo của , đồng thời liều mạng hét lên: "Cứu mạng, cứu mạng với!"

 

Người đàn ông sợ Chung Nguyên gọi đến, vội vàng đưa tay bịt miệng cô, hai giằng co cùng một chỗ.

 

Chung Nguyên là đối thủ của đàn ông, vài cái đàn ông ấn mặt đất, một cái tát giáng mặt Chung Nguyên: "Tiện nhân, xem cô còn dám kêu một tiếng nữa thử xem."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1007-dem-nua-dem-kinh-hon.html.]

 

Thuận tay liền kéo mở áo bông của Chung Nguyên .

 

Chung Nguyên vẫn đang phản kháng, nhưng cô chẳng còn chút sức lực nào, chút sức bình sinh đó trong mắt gã đàn ông chỉ giống như một con gà con yếu ớt.

 

Ngay lúc Chung Nguyên tuyệt vọng nhất, đột nhiên chạy tới, theo đó là một tiếng động trầm đục, gã đàn ông đang đè một cước đá bay.

 

Chung Nguyên cảm giác may mắn như từ cõi c.h.ế.t trở về, vội vàng quấn c.h.ặ.t lấy chiếc áo bông xé rách, nhanh ch.óng bò dậy, nhưng chân mềm nhũn bệt xuống đất.

 

Đồng thời, cô cũng tới, nhịn kinh hô lên: "Tống Tu Ngôn?"

 

Tống Tu Ngôn ngẩn một chút, chỉ thấy trong ngõ nhỏ hô cứu mạng, khi điên cuồng chạy tới thì thấy một gã đàn ông đang đè lên một phụ nữ, phụ nữ dường như còn sức sống, chẳng kịp nghĩ nhiều liền đá một cước qua đó.

 

Thế nhưng cách nào ngờ tới, cứu chính là Chung Nguyên.

 

"Chung Nguyên?!"

 

Tống Tu Ngôn hô lên một tiếng, đột nhiên như phát điên lao về phía gã đàn ông mới lồm cồm bò dậy, túm lấy cổ áo gã trút xuống một trận đòn dữ dội.

 

Anh dám nghĩ, nếu tối nay lén lút chuồn ngoài tìm Chung Nguyên, thì cô sẽ đối mặt với chuyện gì?

 

Nếu thấy tiếng kêu cứu đó, Chung Nguyên bây giờ sẽ ?

 

Càng nghĩ càng phẫn nộ, tay càng nặng, từng cú đ.ấ.m nện xuống gã đàn ông, chỗ nào đau nhất thì nện chỗ đó.

 

Gã đàn ông căn bản cơ hội đ.á.n.h trả, giống như một cái bao tải rách, tùy ý để điên cuồng đ.ấ.m đá, thỉnh thoảng chỉ phát vài tiếng rên hừ hừ, đến cơ hội kêu xin tha mạng cũng .

 

Chung Nguyên bình tâm một hồi lâu mới sức lực, cô bò dậy chạy tới ôm c.h.ặ.t lấy eo Tống Tu Ngôn: "Tống Tu Ngôn, đừng đ.á.n.h nữa, đ.á.n.h tiếp nữa sẽ xảy t.a.i n.ạ.n c.h.ế.t mất. Vì một kẻ như thế mà để liên lụy thì đáng. Tống Tu Ngôn, buông tay ."

 

Tiếng gọi cuối cùng mang theo giọng nghẹn ngào hô lên, Tống Tu Ngôn đột nhiên dừng tay .

 

Anh tùy tay vứt gã đàn ông hôn mê sang một bên như vứt rác rưởi, gã ngã rầm xuống đất, thì ngất lịm .

 

Tống Tu Ngôn xoay đỡ lấy vai Chung Nguyên: "Em thương ? Hắn đ.á.n.h em ?"

 

Chung Nguyên lắc đầu: "Không , đến kịp thời, vẫn kịp gì."

 

Thế nhưng mặt cô đau rát, đó là cái tát mà gã đàn ông giáng xuống, dùng lực lớn.

 

lúc thể với Tống Tu Ngôn, cô sợ nổi giận sẽ đ.á.n.h gã nặng hơn.

 

Mắt Tống Tu Ngôn nóng rực, ánh sáng mờ ảo, chỉ thể rõ đường nét khuôn mặt Chung Nguyên. Nghĩ đến chuyện xảy và những hậu quả dám nghĩ tới, sống lưng lạnh toát, đột nhiên đưa tay kéo c.h.ặ.t Chung Nguyên lòng: "Xin , xin , là đến muộn."

 

Nguyên bản hứa với bà nội và Thịnh An Ninh là tạm thời tìm Chung Nguyên, đợi dưỡng khỏe cơ thể mới về đơn vị tìm cô, để cô thấy dáng vẻ nhất của .

 

Thế nhưng, lúc chập tối trong bệnh viện bàn tán xôn xao về chuyện gì mà kẻ sát nhân điên cuồng, chuyên nhắm phụ nữ để tay, liền yên.

 

Đợi bà nội nghỉ ngơi xong, Tống Tu Ngôn quyết định lén lút chuồn ngoài để xem Chung Nguyên thế nào, nếu gặp thì cũng dặn dò cô một phen.

 

Ai mà ngờ , thật sự bắt gặp cảnh . Càng nghĩ càng sợ hãi, cánh tay siết c.h.ặ.t thêm, hận thể khảm c.h.ặ.t Chung Nguyên lòng ...

 

--------------------

 

 

Loading...