Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1003: Cha mẹ nào mà không suy tính cho con cái

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:10:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh Tiền Mẫn, nên khuyên giải thế nào, bởi lẽ đôi khi cái mà cha dành cho con cái thể là một loại gánh nặng. Đặc biệt là kiểu cứ mở miệng câu "tất cả đều vì cho con".

 

Tiền Mẫn tiếp tục : " nghĩ đợi con bé kết hôn, con của riêng thì sẽ hiểu nỗi khổ tâm của cha . Chúng cha thể hại con chứ?"

 

Thịnh An Ninh cân nhắc một chút: "Dì , hai bác quả thực là vì cho Chung Nguyên, hôm nay chúng bàn đến chuyện của cô và Tống Tu Ngôn, mà chỉ về việc hai bác như , Chung Nguyên thực sự vui vẻ ? Tính cách của Chung Nguyên, dì chắc chắn là hiểu rõ nhất, cô là một cô gái yên tĩnh, tâm sự gì cũng thích để trong lòng, cô cũng hiểu chuyện, để cha lo lắng."

 

"Thế nhưng, chính vì như , chúng cách nào rốt cuộc cô nghĩ gì, trong lòng cô khổ ? Cái mà hai bác dành cho cô , rốt cuộc là thứ cô ? Giống như việc vì Chung Nguyên từ nhỏ sức khỏe , từng rơi xuống nước để mầm bệnh, nên hai bác cho phép cô vận động mạnh, cho phép cô đùa nghịch với bạn bè cùng trang lứa."

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

"Hai bác cho cô một môi trường mà hai bác cho là an , để cô thể khỏe mạnh trưởng thành, cho nên cô từng trải qua trắc trở, ngay cả những va chạm nhỏ của trẻ con cũng . Công việc của cô cũng là do hai bác thích, vì môi trường đơn giản, đồng nghiệp bên trong cũng đều là hai bác quen ."

 

"Hai bác tạo cho Chung Nguyên một môi trường cực kỳ chân , cực kỳ an , chỉ như , hai bác mới thể an tâm việc, hai bác thể khảo sát dã ngoại mấy tháng trở về. Bởi vì hai bác Chung Nguyên an , nhiều trông chừng cô , chăm sóc cô như ."

 

Thịnh An Ninh dừng một chút: "Thế nhưng, cuộc sống như thực sự là thứ Chung Nguyên ? Môi trường mà hai bác sắp xếp, đối với cô , liệu giống như một chiếc l.ồ.ng giam?"

 

Tiền Mẫn thể tưởng tượng nổi Thịnh An Ninh: "Sao thể chứ? Sao thể giống như l.ồ.ng giam ? Con bé là con gái, chúng sắp xếp cho con bé một môi trường thỏa , lẽ nào là sai ? cháu cũng , nghĩ cháu nên hiểu dụng tâm của chúng ."

 

Thịnh An Ninh thở dài: "Dì , cháu hiểu, nhưng thể đồng tình, cháu cảm thấy cách của hai bác chút quá mức thần hồn nát thần tính . Tại hai bác cùng Chung Nguyên chuyện hẳn hoi, lắng suy nghĩ trong lòng cô ?"

 

Tiền Mẫn vẫn cảm thấy Thịnh An Ninh đúng: "Con bé thì thể suy nghĩ gì chứ? Mỗi chúng đưa quyết định, cũng đều hỏi qua ý kiến của Viên Viên, con bé đều đồng ý mà."

 

Thịnh An Ninh vẫn đang cố gắng: "Dì quả thực trưng cầu ý kiến của Chung Nguyên, nhưng điều kiện tiên quyết là dì luôn rằng dì hy vọng giống như chị gái . Trong tình huống như , bất kể dì gì, cô chắc chắn đều sẽ đồng ý."

 

Tiền Mẫn chút tức giận, chỉ là giáo dưỡng khiến bà trở mặt, khiển trách Thịnh An Ninh lo chuyện bao đồng.

 

lời nào, Thịnh An Ninh cũng tiện tiếp, bầu khí nhất thời chút ngượng ngùng.

 

Ngay lúc , Chung Nguyên từ phòng ngủ , vành mắt đỏ hoe, bên trong còn vương nước mắt, rõ ràng ở bên trong lâu. Cô rơm rớm nước mắt Tiền Mẫn: "Mẹ, con thể về , con Kinh Thị một thời gian, kỳ nghỉ của con còn nhiều."

 

Tiền Mẫn đóng băng nét mặt, chằm chằm con gái thật lâu: "Cho nên, con vẫn , vì Tống Tu Ngôn mà ở ?"

 

Chung Nguyên rưng rưng gật đầu: "Mẹ, Tống Tu Ngôn và Vương Việt Dân là loại giống , bọn họ giống , hơn nữa con cũng chị gái, gặp chuyện chắc chắn sẽ ngậm đắng nuốt cay ."

 

Tiền Mẫn là một hồi im lặng kéo dài, sắc mặt khó coi đến cực điểm.

 

Chung Nguyên từ nhỏ đến lớn, đây là đầu tiên lời bà.

 

Chung Nguyên một tay còn vịn tường, chống đỡ cơ thể thẳng, nước mắt trong mắt từng chút một rơi xuống: "Mẹ, chỉ một thôi, con cầu xin , con Kinh Thị."

 

Tiền Mẫn c.ắ.n c.h.ặ.t răng, mở lời một cách đầy kiên định: “Không , con nhất định cùng bố . Viên Viên, nếu con thấy bố vì con mà đau lòng khổ sở, cuối cùng lấy luôn cái mạng của bố , thì con cứ việc chống đối .”

 

Thịnh An Ninh thở dài thườn thượt trong lòng, đến mức thì con nào còn thể chống đối nữa?

 

Chung Viên thêm gì, nước mắt vẫn luôn chảy dài tiếng động.

 

Thịnh An Ninh hai con đang đối đầu, dậy tới đỡ lấy Chung Viên: “Sức khỏe em còn khỏe hẳn, nghỉ ngơi cho , chuyện khác hãy .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1003-cha-me-nao-ma-khong-suy-tinh-cho-con-cai.html.]

 

Cô đỡ Chung Viên trở về phòng ngủ, để cô giường.

 

Chung Viên đột nhiên đưa tay ôm lấy cánh tay Thịnh An Ninh: “Chị dâu, em thật sự về, em thể ở bên Tống Tu Ngôn, em chỉ cần một cái thôi cũng .”

 

Nói đoạn, cuối cùng cô cũng chịu nổi nỗi tủi , gào nức nở.

 

Tiền Mẫn ghế sô pha, tiếng của con gái, mắt cũng khỏi đỏ hoe, nhưng trong lòng nửa phần nhượng bộ. Bà thể vì xót xa mà hại con gái cả một đời.

 

Thịnh An Ninh từ nhà Chung Viên, tâm trạng chút nặng nề, trở về với Tống Tu Ngôn thế nào về việc cả nhà Chung Viên sắp .

 

Mà Tống Tu Ngôn còn Kinh Thị tĩnh dưỡng ít nhất nửa năm.

 

Như , đôi tình nhân đến bao giờ mới gặp .

 

một nữa cảm thán, hiện tại thông tin liên lạc thật sự quá bất tiện, thư từ quá chậm quá chậm.

 

Tạm thời cô cũng về bệnh viện, liền tìm Mộ Tiểu Vãn.

 

Mộ Tiểu Vãn trong thời gian thực tập vẫn sống thoải mái, mấy tiền bối dẫn dắt đều thích cô . Vốn dĩ nữ pháp y ít, huống chi là một Mộ Tiểu Vãn trẻ trung xinh , còn là đối tượng của Chu Luyến Thành.

 

gần như là "con cưng" của khoa giám định, các pháp y lão làng hiện trường đều thích dẫn Mộ Tiểu Vãn theo học tập.

 

Lúc Thịnh An Ninh đến, Mộ Tiểu Vãn đang bưng hộp cơm xổm ở cửa ăn cơm, món lòng già xào ăn kèm với cơm, từng miếng từng miếng ăn ngon lành.

 

“Sao em xổm ở cửa thế, lạnh ? Cơm canh của em nguội hết kìa.”

 

Thịnh An Ninh ngạc nhiên tới.

 

Mộ Tiểu Vãn hì hì, nhanh ch.óng nhét một thìa cơm trộn lòng già miệng: “Chỉ cần em ăn đủ nhanh thì cơm sẽ kịp nguội. Trong phòng mùi lớn quá, mà em lười xuống nhà ăn.”

 

Thịnh An Ninh xổm xuống bên cạnh cô , Mộ Tiểu Vãn nhanh ch.óng lùa cơm miệng: “Em chậm một chút, ăn đồ nguội nhiều là đau bụng đấy, đạo lý đến An An còn .”

 

Mộ Tiểu Vãn gẩy gẩy miếng lòng già: “Trong phòng hôm nay bằng chứng mang về, mùi nặng. Cũng khéo thật, hiện trường hôm nay chúng em là một vụ g.i.ế.c p.h.â.n x.á.c, ruột gan đổ đầy đất. Về đến nơi đúng lúc ăn món lòng già xào.”

 

Thịnh An Ninh bật : “Em đúng là giỏi thật đấy, như mà cũng ăn , dạo các em bận lắm ?”

 

Mộ Tiểu Vãn gật đầu: “Có chút bận, tại đến cuối năm mà nhiều án thế , là án g.i.ế.c , thủ đoạn còn tàn nhẫn nữa.”

 

Thời gian thực tập, cô vẫn luôn ở tại ký túc xá, tính đôi với Chu Luyến Thành, cả hai đều bận rộn chẳng phân biệt ngày đêm.

 

Thịnh An Ninh thở dài: “May mà em và Chu Luyến Thành ở cùng một đơn vị, bận rộn thì vẫn thể gặp mặt một cái, nếu , một tháng hai khó mà gặp một .”

 

--------------------

 

 

Loading...