Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 60
Cập nhật lúc: 2025-07-12 23:48:46
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa định bỏ thì thấy hai tiểu nương tử trẻ tuổi bước , phía nhan sắc bình thường, hai mắt ti hí, mở nhắm cũng khác biệt là bao.
Người phía khiến sáng mắt, đều cảm thấy phấn chấn.
Tiểu nương tử đôi mắt phượng, má đào, mặt trái xoan, môi đỏ thắm, tuy da trắng mịn nhưng nét hấp dẫn riêng.
Nàng cao ráo, dáng thướt tha, lồi cong, chỉ quấn một chiếc váy ngang gối, để lộ hai chân thon dài.
Lưu Khởi Đàm sờ cằm, trong đầu tưởng tượng cảnh đôi chân thon dài quấn quanh eo , khiến thèm thuồng đến mức suýt chút nữa nước dãi chảy .
Hắn đầu Vương Ngân Nhi, giọng điệu ôn hòa : “Ngân nhi, hai vị tiểu nương tử là ai ? Ngươi cũng giới thiệu qua một chút, nếu thất lễ với khách, chẳng sẽ khiến bổn thiếu gia trở thành kẻ vô phép tắc ?”
Vương Ngân Nhi cáng dưỡng thương, thấy , trong lòng khỏi giật , tên hổ chẳng lẽ ý đồ với biểu tỷ ?
Nàng liền vội vàng mở miệng : “Đây là biểu tỷ Khương nương tử cùng biểu Khương Nhị nương.”
Không đợi Lưu Khởi Đàm phản ứng, nàng sang Khương Xuân, nháy mắt đầy ẩn ý: “Biểu tỷ, chỉ hai đến, biểu tỷ phu tới ?”
Nàng cố ý nhấn mạnh phận lập gia đình của Khương Xuân, mong rằng điều sẽ khiến Lưu Khởi Đàm từ bỏ ý định.
Lúc , Lưu Khởi Đàm mới để ý đến mái tóc búi cao của Khương nương tử, nhận nàng là phụ nhân kết hôn.
Hắn lập tức cảm thấy thất vọng.
Hắn định bước ngoài, nhưng vài bước, đầu, đưa mắt Khương Xuân từ xuống , khóe miệng nhếch lên nụ dâm dục.
Phụ nhân thì ?
Nếu là tuyệt sắc, thể kéo nàng tay, đùa giỡn một đêm, chắc chắn sẽ thú vị.
Hơn nữa, phụ nhân chỗ thú vị riêng, chẳng e ngại như thiếu nữ sự đời, thể thoải mái hơn nhiều.
Chơi xong vứt bỏ cũng chẳng , nàng chồng, chắc chắn dám lên tiếng.
hiện tại trong nhà còn , thêm nữa là đang giữa ban ngày ban mặt, thể trực tiếp bắt nàng , chỉ thể tìm cơ hội khác.
Nghĩ đến đây, sang tùy tùng Thanh Tùng, bảo lấy hai mươi lượng bạc, đích đặt lên cáng, với Vương Ngân Nhi: “Tổ bá phụ và tổ bá mẫu nhẫn tâm đánh tàn phế, nhưng bổn thiếu gia là lòng từ bi, ban cho ngươi hai mươi lượng bạc để chữa bệnh.”
Vương Ngân Nhi cảm thấy như thể cáo già đang chúc tết gà, trong lòng chẳng yên , nàng định từ chối: “Ta …”
“Lưu thiếu gia quả thật là một vị đại thiện nhân!”
TBC
Chưa kịp hết câu, giọng to của Khương Xuân cắt ngang.
Khương Xuân liếc mắt nhắc nhở Vương Ngân Nhi, ý bảo nàng đừng dại dột. Hai mươi lượng bạc với một gia đình bình thường là con nhỏ, chỉ kẻ ngốc mới từ chối.
Hơn nữa, vốn dĩ Vương Ngân Nhi liên lụy bởi , nhận chút bạc của thì gì sai?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-60.html.]
Theo Khương Xuân, hai mươi lượng vẫn còn là ít, đường đường là thiếu gia của một gia tộc quan , chẳng lẽ nên ít nhất cũng là trăm tám mươi lượng ?
nàng chỉ dám thầm nghĩ , dám thành lời, sợ rằng chọc giận tên cẩu nhân , sẽ chẳng thèm cho chút bạc nào nữa, thế thì đúng là mất cả chì lẫn chài.
Vương Ngân Nhi nhận ánh mắt nhắc nhở từ biểu tỷ, dù trong lòng chút cam tâm nhưng nàng vẫn nhận bạc .
“Ngân nhi, ngươi cứ dưỡng thương , bổn thiếu gia về đây.” Lưu Khởi Đàm đột nhiên đổi thái độ, lời tạm biệt với Vương Ngân Nhi một cách nhẹ nhàng, dẫn theo đám gia đinh rời .
Khi ngang qua Khương Xuân, dừng một chút, tươi : “Khương nương tử, hẹn gặp .”
Không đợi Khương Xuân trả lời, nhấc chân bước ngoài.
Hẹn gặp ? Khương Xuân cảm thấy lời thật kỳ lạ, chẳng lẽ còn định thăm Vương Ngân Nhi nữa ?
Dựa những lời mà Vương Ngân Nhi về "chiến tích to lớn" của đây, cộng thêm những gì Khương Xuân chứng kiến hôm nay, nàng cảm thấy giống loại sẽ dễ dàng từ bỏ. Vương Ngân Nhi đánh đến tàn tật, đến đây chẳng còn ích lợi gì, trừ khi mục đích khác.
Không lẽ... để ý đến ?
Khương Xuân nhíu mày suy nghĩ, càng nghĩ càng thấy khả năng đó thể xảy , bởi ánh mắt của tên khốn đó nàng quả thật điều gì đó .
Quả nhiên, khi Vương Ngân Nhi tiễn khéo của Lưu gia về, nàng liền nhắc nhở: "Tỷ tỷ, thấy ánh mắt của tên Lưu Khởi Đàm tỷ khác thường, lẽ đang nhắm đến tỷ, tỷ cẩn thận đấy."
Khương Liễu trợn to mắt, tin nổi mà : "Ta là nha của , hơn nữa thành , chẳng lẽ dám ngang nhiên cướp đoạt dân phụ ?"
Vương Ngân Nhi lạnh: "Mấy tên con cháu quan cao sang gì mà dám chứ? Dù gây chuyện lớn thì nhà cũng sẽ giải quyết thỏa cho thôi."
Khương Xuân sắc mặt trầm xuống. Nàng ngờ rằng tên khốn Lưu Khởi Đàm hạ lưu đến mức kén chọn, ngay cả nữ nhân thành gia cũng tha.
Khi thấy gia đinh của Lưu gia ở cửa nhà họ Vương, nàng đoán rằng hôm nay chừng chính là tên Lưu thiếu gia ý đồ với Vương Ngân Nhi, sợ rằng con nhà họ Vương sẽ chịu thiệt, nàng mới vội vã kéo Khương Liễu đến đây.
ngờ Vương Ngân Nhi hại, ngược gặp xui xẻo chính là nàng.
dù đến tình thế , nàng cũng hối hận vì xen chuyện của khác. Làm mà nàng thể chuyện? Nếu như thế thì ngày đó nàng ngoài ăn uống, sẽ chiếc xe đ.â.m khi say rượu, cũng sẽ xuyên cuốn sách mà .
Nghĩ mãi về những điều xảy ý nghĩa gì, điều quan trọng là tìm cách giải quyết vấn đề mắt.
Khương Xuân tất nhiên sẽ yên chờ chết. Hôm nay quá trễ, nhưng ngày mai nàng sẽ tìm cữu cữu nàng là Trịnh Nghệ ở trấn để bàn bạc. Trịnh gia tuy cũng nghề g.i.ế.c mổ, nhưng giống như cha con nàng chỉ bán thịt ở chợ, họ chủ yếu ăn với các gia đình giàu và các tửu lầu.
Vì Trịnh Nghệ mối quan hệ với nhiều quan lớn, trong huyện Hồng Diệp, thậm chí cả trấn Hồng Diệp, ông cũng tiếng tăm.
Theo lời cha nàng, cữu cữu nàng mối quan hệ khá với tiểu cữu của huyện lệnh.
Nếu thật sự Lưu Khởi Đàm ý đồ với nàng, nàng sẽ nhờ cữu với tiểu cữu của huyện lệnh để xin huyện lệnh mặt giải quyết. Dù Lưu gia cũng danh tiếng ở huyện Hồng Diệp, huyện lệnh là phụ mẫu của dân, dù Lưu Khởi Đàm nể mặt ông , thì tổ phụ của Lưu Khởi Đàm chắc chắn sẽ ép nhượng bộ.
Chỉ điều, nghĩ đến đó, nàng cảm thấy tiếc nuối cho chiếc ghế dựa bằng gỗ hồng lê và chiếc trâm vàng trong kho hàng của nàng, lẽ nàng sẽ đem nó lễ vật cảm ơn. Có khi còn tặng thêm vài thứ như hương liệu và thuốc quý.
Thôi thì coi như của .