Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 52

Cập nhật lúc: 2025-07-12 23:48:26
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

thể gì đây?

Chỉ thể gật đầu, lời cảm ơn: “Đa tạ.”

Khương Xuân “vút” một cái nhảy lên giường, đối diện với , khuỷu tay chống lên bàn, hai tay chống cằm , tươi : “Thiếp phu quân ăn.”

Tống Thời An đặt cuốn sách đang đóng dở xuống, đuổi : “Nên đun nước rửa chân .”

Nàng chằm chằm, giống như khán giả háo hức chờ xem xiếc khỉ diễn, để coi thể ăn yến sào như thế nào?

Khương Xuân yên nhúc nhích, tươi : “Vừa đun một nồi nước , gội đầu xong, nước còn đủ cho ba chúng ngâm chân.”

Nói xong, nàng chống cằm bằng một tay, tay còn từ lưng kéo một lọn tóc , đưa mặt : “Phu quân kiểm tra xem tóc gội sạch ?”

Mái tóc đen nhánh bóng loáng hiện mắt, mùi thơm của bồ kết truyền mũi, Tống Thời An thoải mái lùi một chút.

Ở Tống gia, nước bồ kết là thứ chỉ hạ nhân dùng, các chủ tử ghét mùi bồ kết , đều dùng xà bông thơm để gội đầu.

hôm nay Tống Thời An dường như mới phát hiện nước bồ kết chỉ gay mũi mà còn mùi thơm của cỏ cây.

Khương Xuân thấy phản ứng, hừ nhẹ một tiếng, đe dọa: “Kiểm tra ? Không kiểm tra thì sẽ loạn đấy.”

Tống Thời An nghĩ đến chuyện đây nàng tự hôn , bức hôn nàng, tai khỏi đỏ lên.

Sợ nàng nhân cơ hội loạn, vội vàng đưa tay nhận lấy lọn tóc của nàng, qua loa vài cái.

Sau đó nghiêm túc gật đầu : “Đã kiểm tra, gội sạch.”

Khương Xuân hừ một tiếng: “Có thể qua loa hơn chút nữa.”

Tống Thời An thật sự sợ nàng , bất đắc dĩ : “Vậy ngươi kiểm tra thế nào?”

Khương Xuân lập tức lấy dây buộc tóc từ trong tay áo , đưa cho , tươi : “Phu quân giúp buộc tóc, tóc buộc xong , tự nhiên là kiểm tra xong.”

Tống Thời An: “…”

Vòng vo tam quốc, hóa là chờ nhảy rọ.

Không tiền lệ nàng hôn và bức hôn nàng, buộc tóc dường như cũng khó chấp nhận lắm?

Hắn thản nhiên : “Lại đây.”

Khương Xuân dậy, đá đôi giày , bò lên giường, vòng qua bàn giường, đến bên Tống Thời An, đặt m.ô.n.g xuống, ngay lập tức ngả về phía , gọn trong lòng .

Tống Thời An bất ngờ thêm một cơ thể ấm áp mềm mại trong lòng, thở là mùi hương từ tóc của nàng, cảm thấy ngơ ngác.

Một lúc lâu , mới lấy tinh thần, ngả , tránh xa sự tiếp xúc với cơ thể nàng, miệng mấy vui vẻ : “Sao dựa gần như !”

Khương Xuân khi quấn quít xong, mới từ từ dịch về phía , mặt đầy vẻ vô tội : “Ai da, thật giữ cách, lòng phu quân .”

Tống Thời An: “……”

Ta quả thật tin điều quái quỷ !

cũng dám phản bác, hiểu , con giống như một con lừa, chiều theo.

Hắn chỉ thể thẳng , hai tay đặt lên hai bên mặt nàng, gạt tóc sang một bên, một tay giữ chặt tóc, tay nhiệm vụ chải tóc, từng chút từng chút một.

Gia hỏa đúng là mái tóc , đen nhánh sáng bóng mềm mại, thua gì tơ lụa thượng hạng.

Ừm, khi chải tóc, còn cảm thấy nghiện, nhịn chải thêm một lúc……

Khi hồi thần , sắc mặt Tống Thời An bỗng nhiên đỏ bừng, vội vàng lấy dây buộc tóc, nhanh chóng quấn vài vòng quanh tóc nàng, buộc thành nơ bướm.

“Xong .” Buông tóc , vội lùi vài bước, sợ nàng gây chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-52.html.]

Khương Xuân đưa tay kiểm tra nhiệt độ của bát sứ gốm thô, thấy nhiệt độ vặn, liền trêu chọc nữa, mỉm : “Phu quân ăn tổ yến , thì một lúc nữa sẽ nguội.”

Tống Thời An thở phào nhẹ nhõm.

Rồi chút hối hận.

Nàng xem “xiếc khỉ ” thì cho nàng xem, cũng mất miếng thịt nào, tự dưng mang nước rửa chân , kết quả là , nàng tìm cớ để phát huy ?

Hắn di chuyển về phía bàn, đưa tay cầm bát lên, dùng thìa khuấy nhẹ.

Rồi khuấy vài hạt kỷ tử đen ẩn đáy.

Tống Thời An liếc nàng một cái, nhịn , âm dương quái khí : “Đây là kỷ tử? Sao màu đen? Chẳng lẽ mắt mua kỷ tử hỏng?”

Khương Xuân giận, mắng: “Phu quân , đây là kỷ tử đen, chỉ thể mọc núi cao Tây Tạng.”

Nói xong cảm thấy đúng.

Tống Thời An xuất từ gia tộc danh gia vọng tộc, thể kỷ tử đen?

Năm đó nàng là tác giả thức đêm lách, trong cốc giữ nhiệt ngâm kỷ tử đen, còn cố ý tra tài liệu, phát hiện kỷ tử đen ở khu vực Tây Tạng lịch sử hàng ngàn năm.

thời Đường cuối đời , chắc chắn là kỷ tử đen.

Nàng tức giận trừng mắt , nghiến răng: “Cố ý trêu ?”

Tống Thời An kiên quyết phủ nhận: “Ta ăn kỷ tử.”

Người ăn kỷ tử, loại kỷ tử đen cũng gì lạ.

Khương Xuân rõ ràng tin, đầy nghi ngờ.

Một lát , nàng đột nhiên gian, chỉ Tống Thời An hét lên: “Một chiêu Khương công câu cá —— Người tình nguyện mắc câu, hóa là cố ý chọc giận , để thẹn quá hóa giận, đó buộc hôn ?”

Nàng lắc đầu, vẻ mặt đầy sự bất đắc dĩ: “Phu quân thật ý tứ, nếu hôn thì cứ việc hôn thẳng , từ chối, vòng vèo như ?”

Cuối cùng, nàng thở dài, tổng kết : “Mấy sách , da mặt quá mỏng, thật thú vị!”

Tống Thời An trả đũa vội vàng phủ nhận: “Ta , , đừng vu khống .”

Khương Xuân như thấy, đưa tay nắm cằm , nghiêng đầu, môi “chụt” một cái, hôn mạnh má trái của .

Trực tiếp để một dấu môi hồng nhạt làn da trắng nõn của Tống Thời An.

Khương Xuân hài lòng với dấu ấn .

chứng ám ảnh nổi lên, nàng tiếp tục áp , “chụt” một cái, hôn của .

Tống Thời An ngạc nhiên tức giận và hổ, mở miệng định mắng nàng, nhưng kịp thở, liền ho lên.

Cơn ho dứt, ho đến mức tâm tê phế liệt.

Sau đó thể mềm nhũn, cả ngả về phía .

Khương Xuân hoảng hốt, lập tức đưa tay đỡ dậy, nắm huyệt nhân trung của tự trách: “Thiếp tội, cho phu quân hôn mà ngất …”

TBC

Tống Thời An từ từ tỉnh , thấy , suýt nữa ngất nữa.

Đừng, đừng thật đấy, cái kiểu quậy phá của gia hỏa , sợ rằng kịp khỏe nàng đến c.h.ế.t .

Hắn khó khăn chỉ tay về phía cửa, cất giọng yếu ớt: “Ra ngoài…”

Khương Xuân ôm buông, miệng “nghẹn ngào” : “Phu quân ơi, sai , nên hôn như , loại chuyện nên để cho nam tử chủ động, để ý đến ý nguyện của phu quân mà cưỡng hôn, sẽ như , đừng nóng giận ?”

Tống Thời An ban đầu cảm thấy nàng đang nhận , nhưng suy nghĩ kỹ càng thấy chút gì đó đúng.

Loading...