Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 51
Cập nhật lúc: 2025-07-12 23:48:24
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phải rằng nếu nàng xuyên đến đây, sẽ sống độc cả đời, đến c.h.ế.t cũng hưởng thụ niềm vui phòng the.
Còn về việc bỏ rơi, thề với trời rằng sẽ chịu trách nhiệm với nàng, nàng yên tâm.
Thế là nàng nhảy nhót chạy đến mặt Tống Thời An, nghiêng đầu , hì hì hỏi: “Phu quân, một buổi chiều gặp, nhớ ?”
Tống Thời An: “…”
Hắn lườm nàng một cái, thản nhiên : “Nói chuyện đàng hoàng.”
Khương Xuân thẳng , hắng giọng nghiêm túc hỏi: “Phu quân, nửa ngày gặp, nhớ ?”
Tống Thời An: “???”
Ý nàng là chuyện đàng hoàng là như ?
Hắn suýt nữa chọc .
Khương Xuân câu hỏi chắc chắn sẽ trả lời, nên tự hỏi tự đáp: "Thiếp phu quân chắc chắn nhớ, nếu cũng sẽ vô tình chạy sân chờ .
Thiếp cũng nhớ phu quân, nhớ đến mức mọc cánh bay về nhà gặp phu quân."
Tống Thời An thực sự , tường thành của kinh thành cũng dày bằng da mặt của nàng.
Hắn im lặng một lúc, chuyển chủ đề: “Vương Ngân Nhi thế nào ?”
Thực hỏi cũng đoán đáp án, nếu Vương Ngân Nhi c.h.ế.t , nàng sẽ tâm trạng trêu chọc như .
Nhắc đến Vương Ngân Nhi, nụ mặt Khương Xuân thu , nàng đưa tay đỡ cánh tay , : “Mặt trời sắp lặn , nhà thôi, cẩn thận kẻo lạnh.”
Quay nhà bếp, nàng lấy một chiếc ghế đẩu cho xuống.
Nàng tự buộc tạp dề, cầm nửa củ cải cắt xong từ trưa, cắt củ cải kể cho chuyện của Vương Ngân Nhi.
Sau khi kể xong, nàng lạnh : “Nãi còn ghen tị với Vương Ngân Nhi nha trong nhà giàu, đeo vàng đeo bạc hưởng phúc, bà nha căn bản coi là , ai thích thì thể đòi hỏi, thậm chí để giữ thể diện cho tiểu thư nhà gia chủ mà trực tiếp đánh tàn phế.”
Dù đó Lưu gia bồi thường một trăm lượng bạc, nhưng một trăm lượng bạc đổi lấy nửa đời chân tay linh hoạt, Khương Xuân cảm thấy thiệt thòi.
thế thì ?
Lưu gia là gia đình quan , bọn họ là những dân thường, đừng đến đòi công bằng, ngay cả đến cổng phủ Lưu gia la hét vài câu cũng dám.
Tống Thời An sai, đấu với quan, nếu khác gì trứng chọi đá.
Tất nhiên, Khương Xuân cũng vì cảm xúc mà , chỉ là luận sự mà thôi, với mối quan hệ giữa nàng và Vương Ngân Nhi, đáng để nàng mặt .
Tống Thời An là công tử xuất từ gia tộc thế gia, từ nhỏ thấy nhiều chuyện như .
Hắn biện hộ cho Lưu gia, cũng phụ họa cho lòng đầy căm phẫn của Khương Xuân, chỉ thản nhiên : “Chân tay linh hoạt thì linh hoạt, chỉ cần còn sống, vẫn còn hy vọng.”
Câu Khương Xuân đồng tình, hiếm khi khen ngợi Vương Ngân Nhi một câu: “Không tệ, Vương Ngân Nhi ở Lưu gia hai năm, thật sự tiến bộ ít, hơn hẳn các tiểu nương tử khác.”
Nếu là hai năm , tin thể bệnh, suốt đời chân tay linh hoạt, đừng đến tự lời dặn của Tào đại phu, lóc thảm thiết tinh thần suy sụp .
Hai đang chuyện, Khương Hà trở về, cũng lấy một chiếc ghế đẩu xuống bên cạnh Tống Thời An.
Sau đó hỏi Khương Xuân: “Xuân nương, miếng nhân sâm cho Vương Ngân Nhi ngậm trong miệng là từ ?”
Khương Xuân nghĩ Khương Hà thô kệch lúc tinh tế, trong lúc hỗn loạn như mà ông vẫn chú ý đến việc nàng cho Vương Ngân Nhi ngậm miếng nhân sâm.
Nàng bình tĩnh : “Con nghĩ Vương Ngân Nhi nguy kịch, lỡ như đợi Tào đại phu đến mà tắt thở, thì sống nổi? Nên con lấy vài miếng nhân sâm từ túi thuốc của phu quân mang theo, để kéo dài mạng sống cho nàng .”
Khương Hà với vẻ mặt sợ hãi khen ngợi: “Vẫn là con nghĩ chu đáo, thật nghĩ đến điều !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-51.html.]
Sau đó : “Thuốc của con rể thiếu một miếng nhân sâm là , là ngày mai cha lên huyện thành một chuyến, mua thêm ít về cho ?”
Khương Xuân vội vàng từ chối: “Không cần cha, nhân sâm vẫn còn đủ dùng, con lấy đủ thuốc cho dùng trong một tháng .”
Khương Hà thở phào nhẹ nhõm, : “Đủ dùng là , thuốc của con rể thể nghèo nàn .”
Tống Thời An cúi mắt, khóe miệng nhếch lên một đường cong trào phúng.
Túi thuốc đều ở tây phòng, hôm nay luôn ở trong tây phòng từng rời , chắc chắn nàng căn bản động đến nhân sâm trong túi thuốc.
Chắc chắn là dùng thần thông lấy từ trung !
Bao gồm cả tổ yến xuất hiện đó, chắc hẳn cũng là như .
Nếu , tổ yến huyết quý giá và hiếm như , gia thế thế nào mà để ăn liên tục nửa tháng, ngừng hai ngày, tiếp tục thêm .
Ngay cả Tống gia khi xảy chuyện cũng như .
Khương Hà là dễ lừa gạt, nàng gì cũng nghi ngờ.
Tống Thời An cũng chỉ thể hiểu rõ trong lòng, thể vạch trần nàng, nếu sẽ là tự hại .
Nếu Khương Xuân trộm bí mật của nàng, nàng dù g.i.ế.c diệt khẩu, cũng sẽ đưa một đống yêu cầu vô lý.
*
Sau bữa tối, Khương Xuân đang rửa bát đột nhiên thấy tổ yến ngâm từ trưa, vội vàng rửa sạch hầm lên.
Thứ quý giá, nếu là do điểm danh trúng thưởng, nàng cũng bỏ tiền mua cho Tống Thời An, hầu bao chịu nổi.
Hầm tổ yến xong, bắt đầu đun nước.
Hôm nay huyện thành một chuyến, về về trấn một chuyến, đường đất bụi bay mù mịt, dù nàng quấn khăn che đầu, tóc cũng khó tránh khỏi dính bụi.
Đun xong nước nóng, nàng dùng nước bồ kết gội đầu.
Tóc của nguyên chủ , đen bóng dày dặn, giống như tóc trong quảng cáo dầu gội ở kiếp .
Trong đám thôn nữ tóc vàng cháy, nàng thật sự nổi bật như hạc giữa bầy gà.
Khương Hà dựa nhà ăn uống , từ nhỏ thiếu dầu mỡ, bữa nào cũng thịt ăn, nên nàng mới cao lớn, khỏe mạnh và tóc đen.
Khương Xuân suy nghĩ kỹ, cảm thấy lý.
TBC
Khi nàng lau khô và chải tóc, tổ yến cũng chưng xong.
Thế là nàng xõa mái tóc dài đến eo, bưng bát tổ yến chưng tây phòng.
Ánh đèn dầu đủ sáng, để bảo vệ mắt, Tống Thời An chép sách mà đang dùng kim chỉ để khâu các trang giấy chép đó.
Trước đây, những công việc thô đều do thư đồng , bây giờ chỉ thể tự .
Mặc dù khâu vá, nhưng đầu óc, phỏng đoán nhiều một chút cũng học , còn là do quen tay .
May mắn là chủ cửa hàng thi hoạ yêu cầu cao, dù bọn họ cũng sẽ dán bìa sách lên , cho nên dù khâu thô cũng , rời là .
Khương Xuân đặt bát lên bàn, : “Hôm nay thấy tổ yến rẻ, nên mua thêm cho .”
Tống Thời An nhắm mắt , gì.
Thứ nhất, tổ yến thể rẻ.
Thứ hai, trong bát là tổ yến huyết, đắt hơn tổ yến thường bao nhiêu .
May mà hiểu ở đây, nếu sẽ hổ nàng, nếu lỗ chui xuống đất sẽ chui ngay.