Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 43
Cập nhật lúc: 2025-07-12 23:48:05
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc đó, Tống Thời An vặn giặt sạch và vắt khô quần lót của nàng, đang run rẩy dùng đôi tay cầm lấy hai bên hông quần lót, cố gắng giũ để phẳng những nếp nhăn đó.
Người đến là Tào bà tử sống ở góc đông nam của thôn, nhà bà ngày mai thích đến thăm, cần vài món ngon để đãi khách, nên đến nhà Khương đồ tể để báo , bảo hai cha con Khương ngày mai để cho một cân thịt.
Đây cũng là lệ thường của thôn dân Đại Liễu Thụ.
Mặc dù thôn của họ cách trấn Hồng Diệp xa, nhưng thôn dân cũng rảnh rỗi mà chạy trấn chỉ để mua thịt.
Ai cần mua thịt đều báo một ngày để nhà Khương cha con để cho, hoặc đơn giản là dậy sớm đến hiện trường để mua thịt.
Tào bà tử là nổi tiếng nhiều chuyện, thích , thích xem náo nhiệt, bước Khương gia khắp nơi, đó ánh mắt bà lướt qua Tống Thời An đang bên giếng, dừng ở chiếc quần lót trong tay .
Chiếc quần lót nho nhỏ , ống quần, chỉ đủ mặc đến tận gốc đùi, vòng eo nhỏ hẹp.
Hiển nhiên, đây chẳng là thứ mà con rể của nhà Khương gia thể mặc , tuy rằng gầy yếu như cây sậy, nhưng dẫu cũng là một nam nhân, vóc dáng cao lớn, khung xương bày đó.
TBC
"Ai da, con rể Khương gia, ngươi đây là đang giặt quần lót cho Xuân nương ?"
Tào bà tử bất giác thốt điều đang nghĩ trong lòng.
Sau khi nhận , bà lập tức nở nụ , ngớt lời khen ngợi: "Ôi, ngươi cũng thật hiền huệ, trong thôn , mấy đại lão gia đó, đừng là giúp giặt quần lót cho nương tử, đến tất thối hun c.h.ế.t sặc cũng chẳng buồn giặt, dựa đàn bà trong nhà giúp bọn họ giặt."
Tống Thời An: "..."
Không khen ngợi thì cũng đừng khen, khen một đại nam nhân hiền huệ, đây chẳng là lời lành gì ?
Nếu thấy bà tươi rạng rỡ, dường như thật tình khen ngợi, nghĩ bà tử đang trào phúng .
Hắn bước tới dây phơi, đặt quần lót ên đó, mới đầu hỏi: "Vị đại nương , việc gì chăng?"
Tào bà tử sửa lời: "Luận về bối phận, Xuân nương gọi là thẩm, ngươi gọi là Tào nhị thẩm là ."
Tống Thời An liền đổi lời: "Tào nhị thẩm."
"Xuân nương cùng cha nàng ở nhà ?" Tào bà tử tiên liếc về phía chính phòng, đó : "Cũng chẳng việc gì, chỉ là ngày mai nhà khách, nhờ Xuân nương để cho một cân thịt, là loại nhiều mỡ ít nạc."
Tống Thời An gật đầu: "Được, sẽ chuyển lời giúp."
"Một cân thịt nhiều mỡ ít nạc cho Tào nhị thẩm ngày mai." Tào bà tử từng giao tiếp với con rể nhà Khương gia, sợ việc, nên nhắc yêu cầu của một nữa.
Chưa yên tâm, còn dặn dò thêm một câu: "Đừng nhớ nhầm đấy nhé."
Tống Thời An khẽ mím môi, tính mà lặp : "Ngày mai, nhớ để cho Tào nhị thẩm một cân thịt, là loại nhiều mỡ ít nạc."
"Không sai, chính là như ." Tào bà tử lúc mới yên tâm, "Vậy ngươi bận việc , về nhà đây."
Bà cần Tống Thời An tiễn, ngay lập tức xoay khỏi cổng, còn tiện tay đóng cổng .
Làm gì chuyện về nhà luôn, bà liền rẽ sang một nhà bà tử quan hệ thiết với , thì thầm to nhỏ với bà một hồi..
Ra ngoài, gặp hai phụ nhân giặt đồ từ Tây Hà về, lôi kéo xì xào một phen.
Trên đường về nhà, gặp một bà tử và phụ nhân, đương nhiên cũng là một hồi bàn tán.
Chạng vạng, khi Khương Xuân đẩy một xe cút kít đầy củ cải thôn, bộ phụ nhân trong thôn việc con rể Khương gia ở nhà giặt đồ lót cho nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-43.html.]
Mấy phụ nhân tán gẫu cây liễu đầu thôn, thấy Khương Xuân, liền một hồi thảo luận ngay mặt nàng.
"Vẫn là Xuân nương hạnh phúc, tướng công ở rể cao ráo trai, còn chịu giặt quần lót cho nàng!"
" , ngoài Xuân nương , trong thôn chúng ai thấy tướng công giặt quần lót cho ?"
"Khác chứ, Xuân nương là nữ chủ, còn tướng công nàng là tới cửa ở rể, sống dựa nàng, giặt quần lót cho nàng cũng là lẽ đương nhiên."
"Hứ, Chu Đại Sơn chẳng cũng sống dựa nương tử là Trương Hạnh Nương ? thấy giặt quần lót cho Trương Hạnh Nương bao giờ ? Còn con rể nhà Khương gia giặt quần lót cho Xuân nương, thể thấy con rể Tống là điều."
"Đương nhiên , con rể Tống là do cữa cữa của Xuân nương trúng, cữu cữu nàng là tiếng, chọn há thể tầm thường? Xem , quả nhiên là , đến quần lót của Xuân nương cũng giặt giúp!"
Nhóm cứ ba câu rời khỏi chuyện "giặt quần lót", khiến Khương Xuân cảm thấy đầu óc choáng váng.
Khương Xuân: "???"
Chuyện gì xảy ?
Nàng chỉ ngoài đào chút củ cải, đột nhiên thấy khó hiểu như ?
Tống Thời An quả thực giặt quần lót cho Khương Xuân, nhưng việc ở bên giếng nước trong sân nhà, hề công khai ngoài, càng lý do để lộ chuyện .
Cho nên các bà phụ nhân trong thôn việc ?
Khương Xuân hiểu rõ năng lực hóng hớt của nhóm phụ nhân trong thôn. Nếu ngay cả nhóm ở đầu thôn cũng , thì lẽ cả thôn còn ai chuyện .
Chậc, thanh danh của Tống Thời An lẽ xong đời , thật bi thống.
Vào lúc chiều tối, khói bếp lượn lờ dâng lên trong khí khắp thôn, đây là thời điểm náo nhiệt nhất trong ngày. lớn hai bên đường trò chuyện, còn bọn trẻ con thì đuổi bắt chơi đùa.
Khương Xuân đẩy xe cút kít qua các con phố, đường về nhà, nàng ttong thôn hoặc là hâm mộ hoặc là trêu chọc, mệt mỏi trở về nhà.
Còn Tống Thời An, trung tâm của những cuộc bàn tán, gì, đang khoanh chân giường ở tây phòng, bình thản chép sách.
Khương Xuân rửa tay tây phòng, dự định sẽ tra báo chuyện với .
Nàng kịp mở miệng thì nhịn nổi, bật “phụt” một tiếng.
Tống Thời An liếc nàng một cái, mắt trở trang giấy mặt.
Khương Xuân thể chịu nổi vẻ mặt bình thản của , càng bình thản thì nàng càng trêu chọc .
Nàng đảo con mắt, quyết định sẽ trả đũa.
Khương Xuân lấy hàm răng cắn cắn thịt quai hàm của chính , cố gắng kiềm chế nụ mặt.
Rồi với giọng điệu nghiêm túc, hỏi : “Thời điểm giặt quần lót, ai đến nhà ?”
Tống Thời An ngẩn , dường như là nhớ điều gì đó, vội : “Tào nhị thẩm đến, bảo rằng ngày mai ngươi để cho bà một cân thịt, loại nhiều mỡ ít nạc.”
“Ồ, .” Khương Xuân đáp một tiếng, đó trừng một cái, hừ : “Sao khóa cổng khi giặt quần lót ở nhà? Bây giờ thì , Tào nhị thẩm thấy đúng ?”
Tống Thời An nhận mức độ nghiêm trọng của vấn đề, nhàn nhạt : “Chỉ là giặt quần lót thôi mà, đầy nửa khắc, cần gì khóa cổng?
Về phần Tào nhị thẩm, bà thấy thì cũng thấy thôi, chẳng lẽ móc tròng mắt bà ?”