Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 38

Cập nhật lúc: 2025-07-12 23:47:53
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

hệ thống điểm danh quả thật hữu ích, chỉ trong thời gian ngắn nàng tích gần mười lượng bạc.

Chưa kể đến những dược liệu và hương liệu đang lưu trữ trong kho hệ thống.

Chỉ điều những thứ hiếm hoi, bán rẻ thì tiếc, nên nàng quyết định giữ .

cần tiền trong tay, khi kiểm tra tiền tiết kiệm, Khương Xuân cảm thấy phấn khởi gì sánh bằng.

Nàng thong thả bước tây phòng, Tống Thời An đang tựa giường, tươi : “Phu quân, mua một ít tổ yến, để hầm cho bồi bổ thể nhé?”

Tổ yến tính theo bát, một miếng là một bát.

Tống Thời An gật đầu: “Làm phiền .”

Hắn vốn để ý nhiều, mặc dù tổ yến giá trị nhưng trọng lượng nhẹ, nếu chỉ mua vài bát thì nhà như nhà họ Khương cũng đến mức thể mua .

khi Khương Xuân mang tổ yến chưng táo đỏ đặt bàn cạnh giường, liếc qua liền kinh ngạc đến mức đồng tử co rút.

Đây là tổ yến bình thường, mà là tổ yến huyết.

Tổ yến huyết vô cùng quý giá, một bát giá trị đến hai, ba lượng bạc.

điều quan trọng hơn là tổ yến huyết cực kỳ hiếm , tiền cũng mua . Ngay cả các đại quan quyền quý cũng nhiều, giàu bình thường nếu cũng sẽ tự dùng mà mang quà.

Hắn dám chắc, đừng là trấn Hồng Diệp, mà ngay cả trong huyện Hồng Diệp thành phủ Tề Châu cũng cửa hàng nào bán tổ yến huyết.

Khương Xuân là nàng tự mua ...

Chẳng lẽ nàng liên lạc với nhân hoặc bạn bè kiếp ? Và những hoặc bạn bè đó xuất cao quý, vì thể giúp nàng lấy tổ yến huyết?

nếu nàng xuất cao quý, hẳn là sẽ tổ yến huyết khó , và nếu cũng xuất cao quý thì chắc chắn sẽ nhận , nàng sợ nghi ngờ ?

Hắn lộ biểu cảm, nàng một cái, thầm nghĩ nhiều bí mật thật.

Khương Xuân là hiện đại, chỉ từng ăn tổ yến vài , chất lượng của các loại tổ yến khác ? Nàng đơn giản nghĩ dù cũng là phần thưởng hệ thống, nên chưng cho ăn thôi.

Cũng nhờ nàng hào phóng với Tống Thời An, đồ đều nghĩ đến , nếu nếu nàng đem tổ yến huyết đến hiệu cầm đồ ở huyện Hồng Diệp bán , chắc chắn sẽ theo dõi, gây rắc rối.

TBC

Tống Thời An thể yếu, cần ăn bổ, nhưng gia đình họ Khương điều kiện hạn, khó khăn lắm mới chịu bỏ tiền thuốc thang điều trị cho , thể đòi hỏi thêm.

vì Khương Xuân cách lấy loại bổ phẩm như tổ yến huyết, đương nhiên từ chối.

Những gì nàng bỏ , đều ghi nhận trong lòng, chờ đến khi trở về kinh thành sẽ trả gấp đôi cho nàng.

Khương Xuân xuống mép giường, cầm muỗng khuấy tổ yến trong bát.

Đợi đến khi nguội uống, nàng cầm bát lên, với Tống Thời An: “Phu quân sức, để đút cho ăn nhé.”

Tống Thời An vội vàng từ chối: “Không cần, hôm nay khá hơn , ăn chút tổ yến vẫn đủ sức.”

“Chàng chắc chứ?” Khương Xuân liếc một cái, hừ lạnh: “Tổ yến quý lắm, một bát trị giá hai, ba lượng bạc đấy, nếu đổ, sẽ lột quần đánh m.ô.n.g cho xem!”

Nàng thuận miệng bịa đại một cái giá, ngờ đúng thật.

Tống Thời An: “...”

Không sợ lột quần đánh mông, mà là thực sự chắc thể cầm chắc cái bát nặng nề .

Khụ, thôi , thật khá sợ lột quần đánh mông, vì đây rõ ràng là chuyện nàng - cái chút nghiêm túc nào - thể !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-38.html.]

Hắn bất đắc dĩ : “Ta chắc lắm...”

Khương Xuân liếc một cái, múc một muỗng tổ yến, đưa đến bên môi .

Tống Thời An mở môi, để muỗng tổ yến miệng, đầu lưỡi quét qua, quét hết vụn tổ yến, lát táo đỏ và nước trong miệng.

Khương Xuân thu muỗng, mặt đầy mong đợi , hỏi: “Phu quân, tổ yến chưng ngon ?”

“Ngon.” Tống Thời An gật đầu, do dự một lúc, cố gắng nhẹ nhàng: “Nếu tổ yến xé thành từng sợi mới chưng thì hương vị sẽ còn ngon hơn.”

Khương Xuân: “...”

Lời của tuy uyển chuyển, nhưng rõ ràng là cách nàng xử lý tổ yến đúng ?

Nàng thực sự hiểu cái , mà ở đây cũng chẳng chỗ nào để tra cách nấu ăn cả.

nàng là tiến lùi, lập tức vui vẻ: “Được thôi, lời phu quân, chưng tổ yến sẽ xé thành sợi.”

Tống Thời An lời đó vốn còn chút lo lắng, sợ nàng thẹn quá hóa giận, nhảy dựng lên và đập bát tổ yến xuống đất.

Như thật là lãng phí quá.

Ai ngờ nàng tính khí như , điều thực sự khiến kinh ngạc.

Khương Xuân múc một muỗng tổ yến đưa đến bên môi .

Chỉ trong chốc lát, cả bát tổ yến lớn bụng Tống Thời An.

Sau khi cho Tống Thời An ăn no, Khương Xuân tự nấu một tô mì, đánh thêm hai quả trứng trần ăn sạch sẽ trong chớp mắt.

Sau bữa ăn, nàng mang quần áo hôm qua của Tống Thời An, vốn ướt đẫm mồ hôi, ngâm thau gỗ, chuẩn giặt sạch cho .

Không ngờ mới đổ nước , cửa chính “rầm” một tiếng đẩy mạnh, em họ nàng là Khương Liễu ôm mặt lóc chạy , chạy kêu: “Đại tỷ, đại tỷ mau cứu với, nãi nãi bán !”

Khương Xuân: “???”

Khương Xuân nhếch môi, nở một nụ lạnh lẽo.

Việc Khương Hồ đồng ý với bà mối Vương và đó về gom tiền, chẳng lẽ cách gom tiền của là thế ?

Ban đầu, nàng cứ nghĩ vị Nhị thúc của nguyên chủ chỉ là kẻ vô dụng, ngờ ông tàn nhẫn đến mức . Vì một đàn bà mà ai cũng thể cưới như bà mối Vương, ông những bỏ vợ mà còn định bán cả con gái.

Nếu Khương Hồ định bán đường Khương Đồng, thì Khương Xuân chỉ quan tâm, mà còn chẳng thèm nhíu mày.

Bán nam nhi thì dù ngoại hình xuất chúng bằng Tống Thời An, cùng lắm cũng chỉ đem việc nặng nhọc.

nữ nhi khác. Nếu may bán một nơi bẩn thỉu, tồi tàn, thì cuộc sống sẽ còn tồi tệ hơn cả cái chết.

Việc để Khương Xuân yên đường Khương Liễu rơi hố lửa, nàng thật sự nỡ.

Vậy nên nàng lau tay tấm khăn bảo vệ quấn quanh eo hỏi Khương Liễu: "Còn nãi nãi ? Bà lo cho để cha bán ?"

Khương Liễu lập tức òa nức nở: "Chính nãi nãi lệnh bán đó, đại tỷ đúng lắm, bà thật sự còn chút lương tâm nào cả!"

Khương Xuân chỉ thở dài trong lòng.

Dù đây là lời nguyên chủ , nhưng thừa nhận là đúng.

Chưa kịp mở miệng, Khương Liễu lóc tiếp: "Nãi nãi bảo là tỷ tỷ của đại tỷ, bán nha cho một nhà giàu, tiểu thư trong nhà yêu quý, giờ đeo vàng đeo bạc, còn sang trọng hơn cả các cô nương nhà giàu ở trấn . Bây giờ gia đình cần tiền đền bù cho bà mối Vương, nên bà định bán cho nhà giàu, để thể hưởng phúc."

Loading...