Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 37
Cập nhật lúc: 2025-07-12 23:47:50
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu là Khương Xuân của kiếp , dù nàng cố gắng ve vuốt để lấy lòng vì vị trí thê tử của tể tướng, cũng thể đến mức .
Người mặt chỉ ôm ấp khắp nơi, còn vì sợ đập đầu tấm chắn xe lừa mà ôm chặt lấy , giờ chủ động vuốt ve lưng ...
Căm ghét một , ngôn từ thể ngụy trang, nhưng tiếp xúc cơ thể thì thể giả .
Hắn trấn tĩnh, lạnh nhạt : "Mò mẫm đủ ? Nếu đủ thì mau giúp lau , lát nữa sẽ cảm lạnh thật đấy."
Khương Xuân vốn chỉ trêu chọc , thực sự định gì. Nghe nhắc nhở, nàng lập tức nhảy xuống giường, lấy khăn từ trong thau nước, vắt khô.
Sau đó bắt đầu lau lưng cho .
Lau xong lưng đầy sẹo, nàng lau đến phía .
Vì làn da quá trắng, hai điểm hồng n.g.ự.c nổi bật hẳn lên, tay Khương Xuân cầm khăn mỗi lướt qua đều nhịn mà ngứa ngáy.
Xét thấy còn đang bệnh, nàng dám trêu chọc thêm.
Chủ yếu là trêu cũng vô ích, gầy đến nỗi chẳng còn mấy lạng thịt, xương sườn lộ rõ, cao hơn mét tám mà cũng chỉ năm mươi ký, ích gì?
Chuyện động phòng, đợi khi nào dưỡng khỏe tính.
Nàng nhanh chóng lau xong phần , lấy từ trong tủ một bộ trung y mới mặc cho , ngoài cùng khoác thêm chiếc áo dày của cha nàng.
TBC
Sau đó nàng tiếp tục cởi quần của .
Tống Thời An hổ vô cùng, chịu nổi nữa, cố gắng đầu , vùi mặt cổ áo, "mắt thấy thì tâm phiền".
Khương Xuân thấy bộ dạng đà điểu của , nhịn bật vài tiếng.
Tay nàng vẫn dừng , tiên cởi trung khố của , đến hạ khố.
(*Hạ khố: lớp quần lót bên trung khố.)
Vừa kéo hạ khố xuống, nàng lơ đễnh liếc qua, lập tức hít một lạnh.
Ồ, ngay cả khi yên lặng mà ưu tú thế , nếu yên lặng thì sẽ thế nào đây?
Ai mà may mắn thế, phu quân với "phần cứng" ưu tú như ?
Ồ, là nàng, Khương Xuân!
Trong lòng nàng vui mừng đến mức khóe miệng suýt nứt tới mang tai.
Tuy nhiên, nàng là lý tưởng lớn, hành động nhỏ, trong lòng nghĩ bậy nghĩ bạ nhưng tay ngoan ngoãn tránh phần quan trọng, cẩn thận lau sạch sẽ.
Sau đó nàng lật .
Khi lau đến mông, nàng kiềm mà bóp một cái, buột miệng : "Chậc, gầy quá , đợi dưỡng béo lên, cảm giác sẽ hơn nhiều!"
Tống Thời An: "..."
Nhớ lúc nàng ôm từng vỗ m.ô.n.g , giờ trực tiếp bóp hẳn...
Kẻ chiếm xác của Khương Xuân , rốt cuộc là loại cô hồn dã quỷ từ tới, hề chút đoan chính nào!
May mà đó nàng giở trò nữa, nghiêm túc lau sạch chân tay cho , giúp một bộ trung khố khô ráo.
ngay lập tức, lời nàng khiến cạn lời: "Phu quân yên tâm, chạm của , chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm, bao giờ bỏ rơi ."
Tống Thời An: "..."
Hắn bất lực : "Ngươi gì đây? Cảm ơn nương tử vì bỏ rơi ?"
Khương Xuân hí hửng: "Cảm ơn thì cần, phu quân thăng quan tiến chức, đừng bỏ rơi là ."
Lông mày Tống Thời An khẽ nhướng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-37.html.]
Trước đây nàng cũng từng những lời tương tự, lúc đó còn nghĩ nàng là Khương Xuân của kiếp , nên để ý.
Giờ xác nhận nàng đổi hồn, câu , thấy ẩn ý, như thể nàng chắc sẽ tương lai tươi sáng.
Nếu , nàng niềm tin rằng một kẻ bệnh tật, yếu ớt như thể thăng quan tiến chức?
Nàng điều đó bằng cách nào?
Chẳng lẽ hồn ma cô độc trong xác Khương Xuân cũng là trọng sinh, chính là một nữ tử nào đó quen ở kiếp ?
Hắn khẽ nhạo.
Biết ngay đời ân tình nào vô duyên vô cớ. Nàng bỏ tiền, bỏ công chăm sóc hết mực, còn đối xử với hơn cả cha ruột, hóa cũng chỉ vì mong hưởng phúc từ .
Cũng , như trong lòng nhẹ nhõm hơn.
Ân tình giá là thứ đáng sợ, đáng sợ là thứ ân tình thể trả hết.
Kiếp Khương Xuân đối xử với tệ bạc như , vẫn đưa nàng về Kinh, cho nàng vinh quang.
Kiếp , Khương Xuân đối xử với hơn trăm , tự nhiên sẽ cho nàng toại nguyện, để nàng phong quang thê tử của tể tướng, hưởng vinh hoa phú quý suốt đời.
Còn về thể và trái tim của , nàng đừng hòng .
Còn Khương Xuân, Tống Thời An sạch sẽ, khoác bộ y phục trắng, giường tĩnh dưỡng, thoạt như tiên nhân giáng thế, nàng khỏi nắm chặt tay, âm thầm quyết tâm.
"Nam nhân tướng mạo tài năng ưu tú như thế , nhất định giữ chặt lấy, tiền đồ của , thể của và cả trái tim của , tất thảy đều !"
Chiều tối, Khương Hà dắt heo về nhà, Tống Thời An cảm lạnh và lên cơn sốt cao, liền mắng Khương Xuân một trận.
“Con rể Tống thể trạng yếu ớt, con thì điên rồ cũng thôi , còn kéo theo cùng điên với con, kết quả thì , bệnh nặng ?”
Khương Xuân: “...”
Không việc giúp Tống Thời An lau khiến nàng nảy sinh ý nghĩ mờ ám , nhưng lời cha đắn chứ?
việc Tống Thời An cảm lạnh thực sự thể liên quan đến nàng, vì dù cũng chính nàng cố chấp kéo sân ngắm trăng.
Vì , nàng chỉ thể ngoan ngoãn mặt cha mắng.
Khi Khương Hà ngày mai ông sẽ thị trấn bán thịt và bảo nàng ở nhà chăm sóc Tống Thời An, nàng cũng dám phản đối.
Sáng hôm , Khương Xuân giúp cha mổ xong heo, cho thịt xe kéo tiễn Khương Hà cửa.
Nhìn thấy cha đẩy xe kéo bước từng bước nặng nề về phía , nàng bỗng nghĩ gia đình cần mua một chiếc xe la.
Một là thể tiện lợi cho cha con họ hàng ngày thị trấn bán thịt, hai là Tống Thời An với cái thể yếu ớt , chắc chắn sẽ ít hiệu thuốc.
Việc luôn thuê xe của lý chính trong thôn cũng cách lâu dài, lỡ gặp tình huống như hôm qua, xe khác mượn, họ phiền đến trưởng tộc.
Nàng xem xét tiền trong tay , tiền tiết kiệm ban đầu thể động đến, vì để dành cho thuốc thang của Tống Thời An và các chi phí cần thiết khác trong nhà.
Chỉ thể động bạc nàng nhận từ hệ thống điểm danh.
Qua vài điểm danh, bạc nàng nhận trực tiếp từ tiền trang một dây tiền, tức là một lượng bạc.
Còn hôm thành mua dầu đậu, nàng cầm cố đôi hoa tai vàng và vòng tay bạc tám lượng bốn văn.
Tổng cộng bạc trong tay nàng là chín lượng bốn văn.
Mà một con la trưởng thành thể kéo xe ngay, giá từ mười lượng đến mười hai lượng, tùy thuộc thể trạng và màu lông mà định giá.
Một chiếc xe kéo hai bánh thùng và vách chặn phía , giá từ ba lượng đến năm lượng, tùy thuộc gỗ sử dụng và tay nghề.
Vì , giá một chiếc xe la d.a.o động từ mười ba lượng đến mười bảy lượng.
Số bạc trong tay nàng rõ ràng là đủ, chỉ thể chờ tích góp thêm.