Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 23

Cập nhật lúc: 2025-07-12 07:22:02
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người trong thôn Đại Liễu Thụ đều Khương Xuân đánh nhà họ Vương, nhà ở trấn thông tin nhanh nhạy như Trịnh đại cữu Trịnh Hạng của nàng thể ?

Khương Hà khỏi trấn, Trịnh Hạng tìm đến.

Nghe Khương Hà kể đầu đuôi, Trịnh Hạng lớn sang sảng: “Cháu ngoại đánh đúng, theo , sớm nên hung hăng dạy cho quy tôn tử (thằng cháu rùa) Vương Tam một bài học !”

Khương Hà bất lực khổ: “Đại ca, quản Xuân nương thì thôi, còn chiều con bé, cứ thế con bé càng ngày càng vô pháp vô thiên.”

Trịnh Hạng thản nhiên : “Ta chỉ một đứa cháu gái, chiều nó thì chiều ai? Đi, về nhà một chuyến. Hôm qua bắt hai con ngỗng, ngươi mang một con về nhà .”

Khương Xuân đắc ý: “Vẫn là cữu thương con, hôm nay con đánh mệt, cho con con ngỗng để bồi bổ.”

Khương Hà lườm nàng một cái: “Cảm giác như con còn công nữa ?”

Khương Xuân nhân cơ hội cáo trạng: “Ôi dào, con dám nhận , nãy nãi nãi còn chạy đến tính sổ với con, chỉ mắng con một trận mà còn cướp hai cái màn thầu trắng con hấp cho con rể của !”

Khương Hà nhíu mày, tiện lão nương của mặt khuê nữ, chỉ thể thở dài : “Lần đến, con trông chừng kỹ, đừng để bà cơ hội lấy đồ nhà nữa.”

Khương Xuân hừ một tiếng: “Lần đến, con cho nhà.”

“Nên như .” Khương Hà gật đầu.

Ông sớm thất vọng tột đỉnh về cái nương ruột , từ ngày ông đuổi khỏi nhà, chỉ thể đưa vợ con ở nhờ nhà thờ cũ, trong lòng ông nương sớm c.h.ế.t .

TBC

Chỉ vì giữ thể diện cho các bô lão trong tộc, ông mới ầm lên.

nghĩa là ông kẻ ngốc, để bà đến nhà lấy đồ.

Khương Xuân cáo trạng xong, nhấc con ngỗng lên, hào hứng : “Cha ơi, tối nay chúng ăn ngỗng hầm chảo dắt, con g.i.ế.c ngỗng ngay đây.”

Khi qua cửa sổ tây phòng, nàng chợt nảy ý, liền ngoắt , xách con ngỗng mở cửa tây phòng.

Nàng giơ con ngỗng đang kêu “quạc quạc” mặt Tống Thời An đang giường chăm chú , tươi : “Ngỗng hầm chảo sắt, ăn ?”

Tống Thời An ngẩng đầu, dùng sự im lặng để từ chối.

Khương Xuân “chậc” một tiếng: “Ngỗng hầm chảo sắt là mỹ vị nhân gian, đúng là lộc ăn.”

Tống Thời An khẽ hừ một tiếng.

Trước khi Tống gia gặp chuyện, nhà họ thật sự là thuê hoa dệt gấm, lửa đổ thêm dầu, bếp đến hai cái, mỗi bếp đến hai ba chục đầu bếp riêng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-23.html.]

Có mỹ vị nào mà từng thấy?

đều vượt qua cám dỗ, từng khai trai.

Ngỗng hầm chảo sắt ở nơi thôn dã hèn mọn , ngay cả gia vị cũng mấy loại, mà phá giới?

chuyện viển vông!

Nhờ trí nhớ của nguyên chủ mà Khương Xuân thành thạo kỹ năng g.i.ế.c lợn, huống chi là mổ một con ngỗng thì chẳng hề gì.

Sau khi g.i.ế.c xong, cô đun một nồi nước sôi để lông, tiện thể sạch nội tạng.

Rồi cô chặt thành từng miếng nhỏ, cho nồi hầm.

Tiếc là bột ngô, nếu thì đắp thêm vài chiếc bánh ngô quanh nồi, nhai thịt ngỗng ăn bánh ngô, đó mới thực sự là tận hưởng!

, nữ chính trong truyện gốc là Chung Văn Cẩn hệ thống, khi hệ thống nâng cấp, nàng thể mua hạt giống ngô từ nền tảng .

Chờ đến khi cùng Tống Thời An kinh, là chị dâu cả của nữ chính , thì còn thiếu gì bột ngô nữa chứ?

Không chỉ bột ngô, mà còn các loại cây trồng năng suất cao khác, sản phẩm chăm sóc cá nhân, thậm chí cả giấy vệ sinh, băng vệ sinh và các vật phẩm hiện đại khác, chỉ cần giữ mối quan hệ với Chung Văn Cẩn là thể nhờ vả .

Nghĩ đến việc thể dựa phu quân Tống Thời An để trở thành nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, thể dựa vị trí chị dâu Chung Văn Cẩn để sống cuộc sống hiện đại giữa thời cổ đại, nàng vui đến nỗi khóe miệng gần như kéo đến tận mang tai.

Vậy nên hiện tại vất vả chút cũng , khổ sướng mà.

Thế là nàng nhanh nhẹn nhóm lửa, bóc vài củ hành, rửa sạch thái nhỏ, đổ bát, đập thêm hai quả trứng, cho chút muối khuấy đều.

Sau đó nàng dựng nồi sắt hai quai lên, dùng dầu mè để món trứng chiên hành cho Tống Thời An.

Theo nguyên tắc, ăn chay thuần ăn cả trứng, nhưng vì Tống Thời An nhập môn lúc tuổi còn nhỏ, đang độ lớn nên kiêng kỵ trứng.

Dầu mè dùng cho món trứng chiên hành là từ hạt mè nhà họ trồng, mang phố huyện đến tiệm dầu ép. Vì hạt mè tỷ lệ ép dầu thấp nên cũng thu bao nhiêu.

Nguyên chủ đây chỉ khi nấu canh mới dè sẻn nhỏ vài giọt.

Vậy mà Khương Xuân dùng để chiên đồ ăn, may mà các bà trong làng thấy, nếu chẳng sẽ mắng là hoang phí thế nào.

Không còn cách nào khác, ai bảo Tống Thời An ăn chay, mũi nhạy như chó, từ xa ngửi trong món ăn là dùng dầu mỡ dầu chay .

cũng chỉ thôi, ngày mai nàng sẽ lên huyện lấy dầu đậu nành ép xong về, từ nay trở thể dùng dầu đậu nành để chiên nấu cho .

Loading...