Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 83: Có Chút Đặc Thù.
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:36:27
Lượt xem: 62
Hai người ăn xong điểm tâm, Hàn Lặc vốn định cùng cô đến văn phòng thành phố, không nghĩ tới chiếc máy BP trong túi quần vang lên.
Thẩm Mãnh tìm anh.
Túc Miểu thế mới biết, Hàn Lặc cùng mấy người bạn đã mở một sạp hàng rất lớn đấy, bình thường loay hoay chân không chạm đất, hở ra là phải đi ngoài tỉnh công tác, vừa đi chính là hơn nửa tháng, vậy mà anh ta còn có công phu đến trước mặt cô miệng lưỡi trơn tru.
Hàn Lặc bận rộn việc kinh doanh, Túc Miểu một mình đến văn phòng thành phố.
Đúng lúc này văn phòng thành phố đã bắt đầu đi làm rồi, lúc Túc Miểu đi vào, có vẻ như họ đang kết thúc cuộc họp của mình, một đám người nối gót mà đi ra. Túc Miểu đứng ở bên cạnh bồn hoa, chẳng mấy chốc đã tìm được nữ trợ lý lừa gạt mình ở phía sau hàng.
Nữ trợ lý kia thấy Túc Miểu, liếc mắt, đặc biệt khinh thường mà dò xét cô.
Thái độ cao ngạo.
Một chút cũng không sợ Túc Miểu bới móc.
Túc Miểu cười lạnh, cũng mặc kệ cô ta, trực tiếp xông đến trước mặt người đi đầu hàng. Nữ trợ lý lúc này mới ý thức được có phiền toái, muốn tiến lên ngăn cản đã chậm, chỉ có thể đánh đòn phủ đầu, lên tiếng ồn ào: "Ai, vị nữ đồng chí này cô làm gì vậy? Tôi nói tất cả thủ tục nhập chức đã xong một nửa, chức vị cũng định rồi, không đổi được tên, cô sao còn đến đơn vị công tác để gây rối."
"Miệng há ra, liền chụp cho tôi cái mũ gây rắc rồi, cái miệng này của cô thật lợi hại."
Dù sao cô cũng không phải trợ lý văn phòng thành phố, cho dù cô nói chuyện khó nghe, những người trợ lý cán bộ này cũng phải nhận lấy. Túc Miểu cũng mặc kệ ai là lãnh đạo, dăm ba câu liền đem chuyện công tác của mình không hiểu sao bị đổi mất, người trợ lý này lừa gạt cô là chủ nhiệm đi công tác, không thể tiến hành thủ tục nhập chức nói rõ ràng.
Chủ nhiệm Mã nghe xong liền tin rồi, cháu gái của bà quả thật có thể làm ra chuyện như vậy.
Đang ở trước mặt cấp dưới, chủ nhiệm Mã đỏ bừng mặt, nghĩ đến chỉ thị công việc vừa được chính quyền thành phố gửi cho các đơn vị khác nhau, nào dám ba phải, lúc này đem Mã Lâm Lâm mắng một trận, ghi tội một lần, phạt ba tháng tiền lương.
"Đồng chí, cô yên tâm, chúng ta tiếp nhận giám sát của nhân dân, nhất định nghiêm túc xử lý Mã Lâm Lâm."
Túc Miểu cười: "Chủ nhiệm Mã thật sự là một cán bộ tốt vì nhân dân phục vụ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-83-co-chut-dac-thu.html.]
Giải quyết xong chuyện Mã Lâm Lâm, Túc Miểu đi đến tiệm may để gặp ông chủ, sau khi vài bức thêu đó được bán với giá cao, chủ tiệm đối với Túc Miểu giống như thượng khách, khách khí vô cùng.
Thậm chí đã nghĩ kỹ làm thế nào để bồi dưỡng Túc Miểu rồi, không nghĩ tới Túc Miểu lại nói năm nay không nhận đơn.
Ủa sao vậy.
"Em gái, cô nói xem, một năm không thêu thật quá mức ah, với tốc độ này của cô, một tháng có thể thêu một bức thêu lớn. Chỉ riêng ở An Nam chúng ta có thể bán hơn một ngàn đồng một bức, nếu như đưa đến Thượng Hải, hoặc thủ đô thì sao, chỗ đó kẻ có tiền còn nhiều hơn An Nam chúng ta rồi, còn có thể tăng gấp đôi ah."
Ông chủ phảng phất nhìn thấy hình ảnh một lớn tờ đại đoàn kết đang đi xa khỏi hắn, quả thực là vô cùng đau đớn ah.
"Cô biết Hứa đại sư, thêu phẩm của Hứa Tuệ Viện bán bao nhiêu không. Cây đón khách của bà ta đã được bán cho người Hong Kong với giá 5.000, đó là đô la Hong Kong! Các tác phẩm của bà ta hiện không được bán ở trong nước, chúng đều được mua bởi những người giàu có Hong Kong, cô hiểu không? Kỹ thuật thêu của cô không thua bà ta, tôi còn cảm thấy cô còn mạnh hơn bà ta vài phần đấy, chỉ là chưa có danh tiếng gì, người ta không biết cô, cho nên không chịu cho giá cao. Chỉ cần chúng ta tốn chút công phu đem cô xây dựng thành truyền nhân của phái nào đó, còn phải lo lắng về việc không kiếm được nhiều tiền sao."
Túc Miểu rất động tâm, nhưng cô lại không muốn phải lật lại kế hoạch trước đó.
Ông chủ thấy sự d.a.o động của cô, nói tiếp: "Cô lần trước lấy ra bức “Chúc thọ đồ”, người mua chính là người Hồng Kông. Mấy ngày hôm trước cô ta lại tới nữa, nói muốn đặt một bức thêu chân dung, giá tiền tùy cô báo."
"Những người Hồng Kông kia chạy đến trong nước làm kinh doanh, kiếm tiền của người nội địa người, tại sao cô không kiếm tiền từ họ? Họ có tiền."
Vân Mộng Hạ Vũ
Túc Miểu nhướn mi: "…Tuỳ tôi báo giá?"
Ông chủ gật đầu, lập tức đè thấp giọng nói, phảng phất như làm trộm: "Chính là a, hình ảnh khách nhân cung cấp cho cô có chút đặc thù."
"Thủ pháp đặc thù sao?" Túc Miểu hiếu kỳ.
Ông chủ trầm mặc một lát, xấu hổ mở miệng: ". . . Toàn thân đều cởi bỏ đây này."
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: lệ cũ ~~
Tư liệu: Năm 79, tháng 10, đã có người đưa "Nghệ thuật tự do" biểu diễn trên đường phố, trong đó, Viên vận sinh sáng tác “Bài thánh ca của cuộc sống.” trong đó lớn mật vẽ ba người phụ nữ trần truồng đang tắm rửa, bức tranh đã được chấp thuận để triển lãm, trên vách tường nơi công cộng xuất hiện ảnh về cơ thể phụ nữ. Nó báo trước sự cải cách và mở cửa theo đúng nghĩa
Đến những năm tám mươi, người mẫu khoả thân, nghệ thuật k.h.o.ả t.h.â.n bắt đầu ngoi đầu lên.