Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 71: Quả Trứng Gà Vui Vẻ.
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:36:11
Lượt xem: 52
Hàn Lặc hỏi, đến cùng cảm thấy tôi có được không, xứng đáng được làm người đàn ông của em không? Nếu không được hãy nói cho tôi biết lý do, tôi sẽ xem xét để sửa.
Túc Miểu đoán được anh không phải một người đặc biệt có tính nhẫn nại, nhưng nhanh như vậy đã bức vua thoái vị, cảm giác vẫn có chút chua xót.
Đặc biệt anh chàng này rất tinh ranh, hai chữ “xem xét” quả thực làm cho Túc Miểu dở khóc dở cười, trong khoảng thời gian ngắn cô cũng không biết phải trả lời thế nào.
Trong màn đêm tĩnh lặng, ngoài tiếng ve kêu, tiếng chim chóc, và thỉnh thoảng có tiếng thì thầm từ các con ngõ hai bên đường, bầu không khí giữa hai người bỗng trở nên im lặng.
Túc Miểu rủ xuống mí mắt, tầm mắt dừng ở mũi chân hai người đối diện nhau, cô nghe thấy tiếng thở gấp gáp của Hàn Lặc và tiếng lá xào xạc theo gió đêm.
Xung quanh thật yên tĩnh, nhưng lòng cô lại một mảnh náo nhiệt.
"Túc Miểu Miểu, nói chuyện ah, đừng giả bộ không nghe thấy."
Túc Miểu: "..."
Đột nhiên có một ý muốn đập đầu con ch.ó của anh ta.
Có người thổ lộ như vậy sao?
Điều này làm sao cô có thể mở miệng?
Quả thực là tiết tấu của mấy kẻ đạo tặc trên núi muốn cướp bóc cô gái đàng hoàng. Túc Miểu nhịn không được, ngẩng đầu hung dữ trừng mắt nhìn Hàn Lặc: "Anh không chỉ vô lại, anh còn là thổ phỉ!"
Hàn Lặc nhìn chằm chằm vào cô, đột nhiên tiến lên hai bước.
Túc Miểu bị dọa lui về sau, cả kinh nói: "Thì sao, anh làm gì thế, trên đường cái anh đừng xằng bậy ah." Vừa lui lại kéo ra khoảng cách giữa hai người, hai tay bên cạnh làm bộ chống đỡ ở trước người anh.
Hàn Lặc nửa nghiêng lấy thân thể, cúi đầu nhìn cô, nghiêm túc nói: "Không cho phép em nói sang chuyện khác."
Túc Miểu kỳ thật không tính là thấp, hoàn toàn khác với cọng giá đỗ chưa phát triển hết như Túc An, vóc dáng cô cao gầy gần một mét bảy, eo thon thả mảnh mai, lại thướt tha, như quả đào mật vừa mới chín, căng tràn mọng nước đấy, khiến người ta muốn cắn thử vài miếng.
Hàn Lặc so với cô cao hơn nửa cái đầu, cúi đầu vừa vặn nhìn thấy cái mũi rất cao rất tinh xảo, môi hồng khẽ mím.
Hầu kết khẽ nhúc nhích, đối diện với ánh mắt nửa ảo não nửa mê mang của cô, bỗng nhiên cũng không được tự nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-71-qua-trung-ga-vui-ve.html.]
Anh quay mặt nhìn ngọn đèn đường cách đó không xa: “Túc Miểu, tôi rất thích em.”
Đầu óc Túc Miểu liền rối thành một đoàn.
Lúc này vẫn chưa tới đêm hôm khuya khoắt, rất xa, cô nhìn thấy có người trực ca đêm đi về phía bên này, gấp đến độ cô nhanh chóng đẩy Hàn Lặc: "Ai nha, đừng ở chỗ này nói chuyện này, có phiền hay không vậy."
Bị người ta nhìn thấy sẽ rất xấu hổ, vạn nhất bị người ta báo cáo bên đường đùa nghịch lưu manh phải vào cục công an, còn muốn mặt mũi hay không?
"Cái kia về đến nhà sẽ cho tôi đáp án?"
Ánh mắt anh một lần nữa thu hồi lại, cách khuôn mặt của cô không đến mười cen-ti-mét, rõ ràng đã thấy hàng mi lay động đầy bối rối của cô.
Ngực Túc Miểu nóng lên, phát nhiệt, mặt đỏ lên.
Có người càng đi càng gần, rốt cuộc sự e lệ trong xương cũng chiếm ưu thế, cô xấu hổ và giận dữ mà gầm nhẹ nói: "Đã biết, đi nhanh lên a."
Trong lòng mắng Hàn Lặc trăm ngàn lần.
Chị dâu còn nói anh ta sẽ yêu thương cô đâu, là cái này?
Cô mắc cở c.h.ế.t được, cũng buồn bực c.h.ế.t mất, tại sao có thể có người đàn ông thổ phỉ như vậy ah, khó trách thanh danh kém đến vậy. Phi, đều là chính bản thân anh ta làm ra đấy.
Hàn Lặc vừa nhìn thấy liền cất tiếng cười khẽ, gió mát truyền đến tiếng cười trầm thấp bên tai cô, mang theo thân mật cùng tán tỉnh, tim Túc Miểu đập loạn một nhịp.
"Cười cười cười, khoe khoang hàm răng trắng tinh của mình à? Trời tối như vậy, cho dù trắng cũng nhìn không thấy, hừ."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Người nào ah, anh có biết người đàn ông nào là tốt nhất không? ? Tao nhã, khiêm tốn, ngó chính mình xem, thủ lĩnh băng cướp nào bị đào khỏi núi, một chút cũng không đứng đắn, anh đây là bức lương... Bức mỹ nhân làm vợ!"
Mắng đến một nửa, giật mình cảm thấy không đúng, Túc Miểu nhanh chóng đổi giọng.
Tiếng cười của Hàn Lặc dần dần trở nên càn rỡ.
Cô gái của anh nhìn thật quyến rũ, tâm tư đơn thuần vô cùng. Đắc ý liền thích tự biên tự diễn, tức giận liền thích lẩm bẩm oán niệm, nội dung lẩm bẩm còn đủ loại, khôi hài vô cùng, quả thực chính là quả trứng gà vui vẻ.
"Y, còn biết sửa từ, không có ngốc lắm ah."
Túc Miểu: "..."