Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 7: Nhà Này Có Phải Bị Điên Hết Rồi Hay Không
Cập nhật lúc: 2024-09-20 22:51:32
Lượt xem: 164
Xe lăn bị giữ chặt.
Túc Miểu quay đầu lại, khuôn mặt trái đào nhỏ nhắn tái nhợt, trong mắt hiện lên một tia khó hiểu, tựa hồ không thể tin được Liễu Ngọc Tú sẽ ngăn cản mình.
Cẩn thận từng li từng tí.
"Mẹ..." Khẽ kêu một tiếng, trong mắt Liễu Ngọc Tú lập tức hiện ra cảnh tượng trước kia con gái dựa vào mình làm nũng.
Nước mắt lần đầu tiên rơi xuống: "Không được phép đi, mẹ nuôi con từ nhỏ đến duyên dáng yêu kiều như bây giờ, liền để cho con nói đi liền rời đi sao? Nhà chúng ta còn có thể không nuôi nổi con sao?"
Đây là suy nghĩ chân thật của Liễu Ngọc Tú.
Vân Mộng Hạ Vũ
Con gái ruột chịu khổ, chịu tội bà đau lòng, nhưng con gái nuôi của bà cũng người vô tội.
Lúc trước còn có chút điêu ngoa tuỳ hứng, từ sau khi tự té bị thương chân tính tình sửa lại không ít, hiểu chuyện rồi, biết đau lòng người rồi.
Con gái trở nên tốt hơn, Liễu Ngọc Tú vui mừng không thôi.
Lúc này xem con bé một bộ dạng muốn khóc, trong nội tâm lại càng là tóm thành một đoàn.
Túc Miểu bị bà cùng lão Túc dưỡng được mềm mại, yêu kiều, không có gì tâm nhãn gì, đừng nhìn ngoài miệng làm ầm ĩ kỳ thật lá gan đặc biệt nhỏ, sự tình hơi chút khác người cũng không dám làm. Cha mẹ thân sinh của con bé lại là một đôi không đáng tin cậy như vậy, bà sao có thể yên tâm lại để cho nó trở về?
Còn nữa, nhà bọn họ có điều kiện cũng không sai.
Lão Túc là đoàn trưởng, mỗi tháng trợ cấp 124 đồng, bà là giáo viên dạy múa của đoàn văn công tại thành phố, mỗi tháng tiền lương 42 đồng, những năm này hoặc nhiều hoặc ít (*) tích lũy được chút ít tiền.
Hai đứa con trai đều đã lấy vợ sinh con, đều có công tác của mình, không còn cần cha mẹ trợ cấp. Đủ dư giả để nuôi hai đứa con gái.
"Cái người nhà kia đem con gái đem làm gia súc mà sai sử, mẹ không cho phép con nhận thức bọn hắn." Liễu Ngọc Tú nghiêm nghị, lại lôi thêm chồng đến làm đồng minh: "Lão Túc, ông nói đi?"
"Không được, không được đấy, mẹ!" Túc Miểu lắc đầu, hàm răng đem bờ môi cắn chảy m.á.u tơ: "Nếu như con không quay về, người ngoài sẽ nhìn mẹ cùng cha thế nào, còn nghĩ đến các người không có đem con dạy dỗ tốt."
Cũng không thể thoáng một cái liền đáp ứng.
Đoán đoán trước được Túc gia trong tương lai sẽ có một đoạn thời gian rất dài trở thành đề tài nói chuyện của mấy người hàng xóm. Nếu không phải cho bọn hắn một châm dự phòng trước, khó bảo toàn sẽ không bị giận chó đánh mèo về sau.
Đã nhìn quen bọn tỷ muội trong nhà cao cửa rộng vì tram đỏ, quần áo đã giúp nhau chơi ngáng chân, Túc Miểu khó tránh khỏi có cảnh giác.
Mọi người thấy cô như vậy, càng cảm thấy được cô thoáng cái đã trưởng thành: "Miểu Miểu, ở lại đi. Cái nhà họ Xa, điều kiện gia đình không phải là cái vấn đề lớn gì, chỉ cần có tâm chịu khó làm việc, thời gian trôi qua sẽ ngày càng tốt hơn. Cha và mẹ của con không phải ngại bần yêu phú, chỉ là bọn hắn tư tưởng muốn không tiến bộ, trong nội tâm chỉ có con trai, vì thế không tiếc hi sinh mấy người chị trước, cái này cùng xã hội xưa bán con gái có cái gì khác nhau? Gia đình như vậy, chính là con đỉa hút máu, cha không cho phép con trở về."
Con gái tướng mạo phát triển, trở về sợ là sẽ rơi là kết cục bị đem đi kiếm lợi.
Một khi trở về bọn họ chính là không có lập trường nhúng tay rồi. Nếu không, chẳng phải là lại để cho người ta nói lão Túc ỷ thế h.i.ế.p người, khi dễ dân chúng sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-7-nha-nay-co-phai-bi-dien-het-roi-hay-khong.html.]
Vợ chồng Túc Trì cũng nói: "Em nghĩ khi em về, người ngoài sẽ không nói chuyện của em sao? Em gái, biết nó là hang sói mà nhảy vào thì gọi là ngu ngốc, gọi là lỗ mãng, không gọi là dũng.”
"Anh thấy... em gái Xa cũng không phải là người keo kiệt, cô ấy rõ ràng nhất tình huống của cái nhà kia là như thế nào, mới vừa nói ước chừng là nói nhảm a, làm sao có chủ tâm bảo em trở về đâu rồi, đúng không?"
Xa Ngư Nhi: ... Không có đạo đức, đây tuyệt đối là không có đạo đức.
Nhà này có phải điên hết rồi hay không?
Đều đã biết không phải con gái/ em gái của bọn hắn còn quan tâm nhiều như vậy, thật sự một điểm cũng không có khoảng cách sao?
Trong nội tâm cô ta buồn phiền, nho nhỏ mà "Ân" một tiếng, không muốn xem bộ dạng bọn hắn vui vẻ hòa thuận.
Nói thực ra, trong lòng người nhà họ Túc cũng có mâu thuẫn.
Nhưng ngược lại không đến mức chán ghét.
Con người không phải là máy móc, và không phải là có thể thiết lập một tham số để xóa khóa trả một lần trong quá khứ. Mối quan hệ gia đình hơn mười năm không thể chỉ xét đơn thuần bằng huyết thống.
Túc Miểu còn lúc nhỏ, Túc Vệ Quốc chức vị không cao, không có đạt tới tiêu chuẩn theo quân, Liễu Ngọc Tú tại nông thôn trên người mang ba đứa bé, Túc Miểu bị tìm trở về, về sau có thể nói là lớn lên trên lưng Liễu Ngọc Tú đấy.
Hai anh trai so với cô còn lớn hơn mấy tuổi, cũng chăm sóc cô không ít.
Về sau cha mẹ Ngô Hồng Ngọc hy sinh, Túc Vệ Quốc sẽ đem Ngô Hồng Ngọc nhận về trong nhà mình giao cho Liễu Ngọc Tú chiếu cố. Liễu Ngọc Tú là người thiện lương rộng lượng, đối với Ngô Hồng Ngọc cùng thân sinh không sai biệt lắm.
Ngô Hồng Ngọc lúc đó đã mười lăm tuổi, là cô gái trưởng thành đã biết rõ tốt xấu, cũng che chở Túc Miểu không ít.
Cho dù Túc Miểu sau khi bị thương biến hóa quá lớn, mọi người cũng không có nghĩ ngợi nhiều. Nói như thế nào đều là biết sửa đổi tốt hơn, bọn họ vui vẻ còn không kịp đây này.
Nếu là người nhà họ Xa cố ý đổi đi hai đứa trẻ, bọn hắn còn có thể xoắn xuýt một phen, cảm thấy hơn mười năm thân tình đã giao nhầm người.
Tuy nhiên, đây quả thực là một tai nạn không mong muốn.
"Việc này quyết định vậy nha, về sau được nói phải đi về. Hồng Ngọc, đưa em con đi nghỉ ngơi." Túc Vệ Quốc giải quyết dứt khoát.
Dứt lời, ông lại nhìn về phía Xa Ngư Nhi, hạ ngữ khí, tận lực dỡ xuống uy áp toàn thân, trưng cầu nói: "Ba muốn lại lấy cho con một cái tên, gọi Túc An, con cảm thấy như thế nào?"
Không cầu bao nhiêu thành tựu, bình an chính là hạnh phúc.
Xa Ngư Nhi thấy thế, gặp sườn núi hạ con lừa: "Cha quyết định là tốt rồi."
Trong nội tâm lại nhịn không được cân nhắc việc mượn lực.
Túc gia không nỡ Túc Miểu, vậy cũng phải là nhà họ Xa buông tay.
Không phải ngại cô không bằng Xa Đông Mai đẹp mắt đổi không được 800 đồng tiền lễ hỏi sao? Thấy họ là cha mẹ tiện nghi của cô trong một tháng này, cô gửi một người đẹp hơn trở về nhà. Vừa vặn, Xa Hồng Vĩ cái thằng oắt con thi rớt cấp ba, trường cấp 3 kém cỏi nhất đều không có thi đậu, bọn hắn đang cần tiền hoạt động quan hệ đây này.