Túc Vệ Quốc: "..."
Ông quả nhiên nên ôm bất luận chờ mong gì đối với Túc Miểu.
Ngoại trừ thể so với Túc An phản nghịch cực đoan tự cho là đúng, coi như cũng lời bọn họ nhưng Túc Miểu là một con sâu gạo
Túc Vệ Quốc đang quát lớn con bé tư bản chủ nghĩa, thấy nó mở to mắt, lông mi chớp chớp, liên tục khoát tay giải thích: "Cha, con giỡn đấy, con thể tiến bộ như chứ."
Cô cau mày, mặt nhăn thành một đoàn.
Dốc sức liều mạng giải thích cho bản : "... Con chính là, chính là dịu khí xuống đấy, cha là hùng đội trời đạp đất, là công bằng, chính trực nhất đấy, với tư cách là con gái của cha, con khẳng định... Khẳng định tích cực vươn lên, cố gắng một phen sự nghiệp."
Nói xong cô thở phào nhẹ nhỏm, ngọt ngào với Túc Vệ Quốc.
Ngón cái cùng ngón trỏ khua loạn xạ: "Con chỉ an nhàn một chút trong cuộc sống, ?"
Túc Vệ Quốc tức giận mà khẽ : "Cha thấy con chỉ một chút thôi . Ở nông thôn nhiều vẫn còn ăn uống kham khổ đấy, con mỗi ngày trứng gà ăn còn gọi là ngày lành, sống ? Hắc, và con chẳng lẽ chỉ dạy con hưởng lạc, dạy con gian khổ mộc mạc ? Xem cả và hai con vô dụng như con hả?"
Túc Vệ Quốc vô cùng đau đầu mà bật tiếng địa phương rồi.
Túc An , "Phốc phốc" một tiếng.
Đáng đời!
Túc Vệ Quốc trừng cô , cô nhanh chóng che miệng.
Cô đắc ý liếc xéo Túc Miểu, , cái là con ruột cùng con ruột khác , cha sẽ chửi, mắng cô, nhưng sẽ đối với như thế.
Túc Miểu phát hiện, cô đang vội vàng nũng đây .
"Cha, con sẽ trở về nghĩ kỹ... Con sẽ cố gắng, suy nghĩ thật kỹ, cam đoan để cho cha cùng con mất mặt hổ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-66-con-biet-roi.html.]
Túc Vệ Quốc mắt hổ trừng trừng, chằm chằm Túc Miểu hơn nửa ngày, đột nhiên thở dài một tiếng.
Vợ đúng ah, đứa trẻ nào cũng thể trở thành tài, chúng đến với thế giới bằng những suy nghĩ của riêng và là những cá thể độc lập, là nơi chứa đựng những tâm tư, tư tưởng của cha .
Chỉ cần đường đường chính chính , tư tưởng lệch lạc, thích hưởng thụ cũng coi là vấn đề lớn gì.
"Bỏ , bỏ , bỏ , nhiều hơn con chê chúng quản quá rộng. Miểu Miểu ah, cuộc sống là của con, có lẽ tự con nên quyết định con đường tương lai. Cha với con, cả đời kỳ thật ngắn, thời gian của chúng hạn nên hãy lựa chọn việc mà con thích nhất và thể một mực kiên trì, đợi đến khi rời khỏi cái thế giới lúc đó sẽ tràn đầy hối hận,tiếc nuối."
Túc Miểu khẽ giật : "Cha..."
Ánh mắt Túc Vệ Quốc còn cảm giác áp bách, mà đầy tràn yêu thương: "Con đối với chuyện thích cũng nghiêm túc..., còn có thể đối với chuyện khác nghiêm túc ? Nghĩ thật kỹ càng, nghĩ kỹ cũng đừng đơn giản lùi bước."
Một câu, cho lòng Túc Miểu chút chua xót.
Cô ở mặt cha ruột tận hiếu hơn mười năm đổi cũng bằng ở đây một tháng.
Mặc dù, phần tình thương của cha vốn dĩ cùng cô bất kỳ quan hệ gì, nhưng trải qua biến cố lớn, ông vẫn cô mưu tính tương lai, chung quy là công lao a.
Túc Miểu cổ vũ chính như .
Túc Vệ Quốc xong, về phía Túc An.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thấy cô bướng bỉnh nghiêm mặt cho là đúng, trong lòng thất vọng càng lớn.
Ông những lời hôm nay Túc An có thể bao nhiêu, nhưng bởi vì con bé phản nghịch tranh cãi mà lựa chọn bỏ qua con bé.
Mà là đối xử như : "An An, lời cũng là với con. Không chỉ cái lợi mắt, cần lâu dài. Cha vẫn là câu đó, điều kiện Tưởng gia chính xác tệ, Tưởng Lục thật sự là một đứa trẻ ưu tú, nếu như con quyết tâm gả , việc đầu tiên con nên là cùng Miểu Miểu phân cao thấp, là ở lưng mấy chuyện vô vị mờ ám, mà là cố gắng cho chính con trở nên ưu tú lên. Chính con hãy ngẫm , xem điều đúng ? Nếu , con sẽ khó ở trong đoạn hôn nhân cảm thấy nhẹ nhõm."
Có lẽ cảnh hạn chế kiến thức của con bé.
Túc An trúng khác, chỉ Tưởng Lục thể mắt của con bé, bởi vì nó rõ Tưởng Lục ưu tú tài giỏi, bởi vì tương Tưởng Lục thể cho con bé một cuộc sống . con bé từng nghĩ qua, Tưởng Lục vì chọn nó, chẳng lẽ Tưởng Lục một vợ xứng đôi với ?
Nếu như Túc An hiểu , Túc Vệ Quốc vẫn lạc quan về cuộc hôn nhân .
"Đã , cha, con ."