Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 418: PN Bạn qua thư
Cập nhật lúc: 2024-09-26 12:59:53
Lượt xem: 26
Túc Miểu nhịn không được cười ra tiếng: "Và sau đó thì sao?"
Hóa ra mấy cô bé thích phong cách này? Đúng là văn học đau thương tuổi trẻ mà mọi người trêu chọc.
"Lát nữa nói." Cô bé chạy vào phòng bếp bưng một chén kem đi ra, xúc một thìa nhỏ vào miệng, thiếu nữ thỏa mãn nheo mắt lại, nói tiếp: "Không có sau đó, Tưởng Tiếu Tiếu khóc thôi.”
Túc Miểu: "Chỉ cần đọc tạp chí cũng làm thành tích xuống dốc?”
Tiểu Ngư ngẩng đầu lên, lắc lắc, ngoan ngoãn cười nói: "Chị ấy thích tác giả viết bài này, to gan viết thư cho người ta, đối phương trả lời chị ấy.”
Túc Miểu nghe được đầu đầy sương mù: "Cho nên?”
Hàn Tiểu Ngư thở dài: "Mẹ, là bạn qua thư a, con cũng không phải bà nội trợ chuyên nghiệp, sao đột nhiên lại lạc hậu?”
Túc Miểu: "..."
"Hàn Tiểu Ngư, con thiếu đánh sao?" Túc Miểu kéo mặt xuống, trừng mắt nhìn con gái, tay phải giơ cao tạo thế muốn đánh.
Tiểu nha đầu cười ha hả, trên môi dính một vòng kem màu trắng, con bé ngẩng đầu cọ đến bên cạnh Túc Miểu, cười khanh khách làm nũng: "Ôi chao, mẹ, thực xin lỗi rồi, người ta nói sai rồi, mẹ một chút cũng không lạc hậu, mẹ thời trang nhất.”
Túc Miểu vừa tức giận vừa buồn cười, ngón tay mảnh khảnh chọc vào ót cô bé: "Đừng thừa nước đục thả câu, mau nói. Bạn qua thư thì sao?”
Trong sự hiểu biết của cô, dùng văn kết bạn cũng không tính là chuyện lớn gì.
Hàn Tiểu Ngư lại dính vào n.g.ự.c mẹ cọ cọ, mới ngồi thẳng người, nghiêm túc nói: "Kỳ thật con cũng không rõ ràng lắm, nhưng Tưởng Tiếu Tiếu rất thích đối phương, lúc gọi điện thoại cho con khen người nọ nhiều lần, cảm thấy đối phương rất tài hoa, rất cảm tính. Con nghe chị ấy nói, cậu bé đó chỉ cao hơn chị ấy một lớp, có thể chị ấy cảm thấy tìm được một người bạn nhỏ có tâm linh tương thông, tháng trước còn nhờ con giúp mua vé vào cửa của buổi hòa nhạc.”
Thiếu niên hỏa lực là một nhóm Đài Loan, năm thành viên lớn nhất hai mươi hai tuổi, nhỏ nhất mười bảy tuổi.
Mỗi người có thể ca hát nhảy múa tướng mạo xinh đẹp, đường lớn ngõ nhỏ đều có bài hát của bọn họ, coi như là một nhóm rất nổi tiếng.
Nhà họ Hàn không ai có quan hệ với giới giải trí, nhưng nhà họ Đàm có một người anh họ nhỏ mở một công ty giải trí không lớn không nhỏ, không thể chi phối quyết định của ngôi sao khác, nhưng lấy mấy tấm vé nội địa vẫn không khó khăn.
Túc Miểu sửng sốt trong chốc lát, cảm thấy có chút không cách nào lý giải được người trẻ tuổi hiện tại.
“...... Ách, ý con là Tiếu Tiếu nói chuyện yêu đương với một thanh niên chưa từng gặp mặt?"
Mẹ, cái này gọi là gặp mặt. Nói là yêu đương cũng hơi quá rồi.”
Túc Miểu lại muốn dạy dỗ đứa nhỏ, có đứa nhỏ nào thích phá đài mẹ ruột như vậy sao?
Hàn Tiểu Ngư lại ăn một ngụm kem, còn múc một muỗng đút cho Túc Miểu: "Mẹ, mùi xoài, ăn không?”
Túc Miểu ăn một ngụm, ăn xong trong thìa của con bé còn không thoải mái, trực tiếp đoạt lấy chén nhỏ trong tay con gái ăn.
Tiểu Ngư: "..."
Quên đi, cho bà ấy.
Ai bảo đây là mẹ ruột chứ?
"Khi con đi chơi với Tiếu Tiếu thì khuyên con bé một chút. Chưa từng gặp mặt, có cái gì mà thích với không thích. Chẳng may người ta cố ý lừa gạt con bé thì sao? Lần trước con đưa vé vào buổi hòa nhạc của con bé, con bé đã tặng cho người bạn qua thư này rồi hả? Thằng nhóc đó có đưa tiền cho con bé không? Biết người biết mặt mà không biết lòng, huống chi con bé ngay cả đối phương cũng không biết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-418-pn-ban-qua-thu.html.]
Mười lăm mười sáu tuổi, nên cái gì cũng đừng nghĩ, phải học tập thật tốt mới là chính đạo.
Hàn Tiểu Ngư nghịch ngợm nói: "Yesmadam!”
Túc Miểu lại bị chọc cười.
Cũng may đứa nhỏ nhà cô bớt lo ah, nếu giống như Tiếu Tiếu ngốc nghếch yêu sớm, cô thật đúng là không biết cùng đứa nhỏ giao tiếp như thế nào mới có thể vừa không làm tổn thương trái tim thiếu nữ của đối phương lại có hiệu quả.
Túc Miểu lại hỏi chuyện trường học.
Nhắc tới trường học, tiểu nha đầu mặt mày hớn hở, cả người hóa thân thành người lắm lời.
“...... Lớp học của chúng con chỉ có bốn cô gái, nhưng con là người giỏi nhất, các bạn nam cùng lớp cũng không thể so sánh với con."
“Có vài người không biết lượng sức muốn luận bàn với con, không đến ba chiêu con đã làm cho bọn họ quỳ xuống đất cầu xin tha thứ."
"Mẹ không biết đâu, ký túc xá của chúng con chỉ có sáu người thế nhưng chia làm ba phái, bọn họ thật ấu trĩ nha, mỗi ngày đều nói những lời chua ngoa, có đôi khi vì một bình nước nóng là có thể cãi nhau, nhưng con nhỏ hơn bọn họ nhiều như vậy, bọn họ không thích chơi với con, cũng không mắng con."
"..."
Túc Miểu khẽ mỉm cười, chăm chú nghe con gái nói chuyện.
Đợi đến khi nói đến bạn cùng phòng, tâm cô theo bản năng vặn một cái, nâng cao.
Tuy rằng tin tưởng con gái sẽ không mặc người bắt nạt, nhưng nghĩ đến những đứa nhỏ kia lớn hơn con bé, tâm trí cũng thành thục hơn, làm mẹ vẫn nhịn không được mà lo lắng.
Vẻ mặt của cô nghiêm túc, mãi cho đến khi nghe con gái nói những người khác không bắt nạt cô, biểu hiện mới chậm rãi hòa hoãn lại: "Con đi học, không phải cùng người ta kết bè kết phái. Không chơi thì không chơi, người ta chơi con cũng không thích.”
Tiểu Ngư tựa vào thân thể mềm mại thơm ngát của mẹ, giòn tan đáp một tiếng.
"Con mới không thèm cùng bọn họ chơi đùa, mỗi lần đều là cùng nam ký túc xá kết nghĩa, con không đi." Nói đến đây, cái mũi thanh tú chun lên.
Túc Miểu cười khẽ.
Lòng bàn tay vuốt ve mái tóc mềm mại của con gái mình.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khó trách.
Con gái còn nhỏ, những người khác dù thích cãi vã cũng không đến mức cùng một đứa nhỏ kết oán đấu khí, nói ra cũng không có thể diện.
"Bọn họ tham gia giao hữu là muốn tìm bạn trai, con cũng không cần đi." Sợ con gái hiểu lầm ý tứ của mình, Túc Miểu lại bổ sung: "Hàn Tiểu Ngư, con phải nhớ mình còn chưa tới mười sáu tuổi, mẹ hiện tại đưa ra yêu cầu cho con có được hay không, trước mười tám tuổi không được yêu đương, biết không?"
“Biết rồi, mẹ ơi, mẹ dong dài quá." Tiểu Ngư nhõng nhẽo phàn nàn.
Trong lòng lại đang suy nghĩ, mình đương nhiên không nói chuyện yêu đương ah, những bạn nam kia vừa ngốc vừa yếu, cô bé mới không thích bọn họ.
Kỳ nghỉ đông Tiểu Ngư ở An Nam ngây người gần hai mươi ngày, hơn mười ngày sau mang theo ba lô một mình đi du lịch.
Ngoài miệng Hàn Lặc đáp ứng cô bé hành động một mình, trên thực tế toàn bộ quá trình đều an bài người đi theo, chỉ là trước khi đứa nhỏ gặp nguy hiểm, mấy vệ sĩ không nên lộ diện là tốt rồi.
“...... Con như vậy là bằng mặt mà không bằng lòng, coi chừng em gái mới sinh giận con.”