Hai tròng mắt bà híp , ôn nhu rút , thái độ đột nhiên trở nên cường ngạnh.
"Cô cho rằng môn đăng hộ đối chính là chê bần yêu giàu?"
Đại Mạn: "Nếu thì ?"
Túc An cũng hỏi, chẳng lẽ ?
Chợt Dương Hành điều chỉnh cảm xúc, trẻ tuổi ngây thơ: "Đồng chí Đại, quả thật thích cô, nhưng đến gặp cô cũng là vì cho cô.”
Đại Mạn giật , buồn , tới cửa vũ nhục nhân cách của cô , là vì cho cô ?
Dương Hành : "Hôn nhân chuyện của cô và Tưởng Lục, mà là chuyện hai nhà Đại gia và Tưởng gia chúng . Một cuộc hôn nhân hài hòa và định dựa sự tương đồng, cô thường cãi chia tay, là bằng chứng cho việc chỉ tình cảm là đủ, mà còn một ngôn ngữ chung? Cô và Tưởng Lục là của cùng một thế giới, góc độ hai suy xét vấn đề giống , vấn đề hai lo lắng cũng giống , cô cảm thấy đoạn tình cảm thể tiếp?”
“Nhà chúng chỉ Tưởng Lục và em gái , em gái gả ngoài, trong nhà chỉ một Tưởng Lục, cho nên Tưởng Lục khả năng dọn ngoài ở một , nếu như cô cố ý kết hôn với Tưởng Lục, ngăn , thể kiên trì thái độ của , sẽ tiếp nhận con dâu như cô. Đàn ông mà, trong một ngày hai phần ba thời gian ở bên ngoài dốc sức vì sự nghiệp, ở chung lâu nhất với cô ngược là , đối với đánh mắng, nhưng cũng để ý tới cô, với sự tự tôn cực đoan của cô, thể chịu đựng ?”
Rõ ràng là lời cực kỳ bình thản, Túc An cùng Đại Mạn xong cả phát lạnh.
Nếu như , Đại Mạn lúc còn phản bác lời Dương Hành, giờ phút đưa tình cảnh bà miêu tả.
Sự lạnh lẽo khuôn mặt cô phá vỡ và dần cảm thấy đau đớn.
Cô thừa nhận lời của Dương Hành lý.
cô vẫn cam lòng.
"Tại ngài như , nếu như ngài thật sự là một thông tình đạt lý, vì vui vẻ tiếp nhận lựa chọn của Tưởng Lục? nghiệp cùng trường đại học với , điều kiện của thực sự tồi tệ như ?”
Dương Hành nhanh chậm : "Cô ưu tú, nhưng thích hợp với Tưởng Lục.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“ sợ rõ ràng hơn một chút, Tưởng gia chỉ một đứa con trai là Tưởng Lục, kỳ vọng của và ba nó đối với nó cao. Những gì chúng cần là một con dâu thể giúp nó như An An, là một gia đình thông gia cần chúng giúp đỡ."
“Trước khi tới tìm cô, tiên thăm cô."
" cuộc sống nhà cô chút khó khăn, nếu cô và Tưởng Lục cắt đứt sạch sẽ, thể hứa với cô một yêu cầu. Sau cô gì cần giúp đỡ, thể tìm .”
Túc An lời , liền hỏng .
Quả nhiên, Đại Mạn tức giận lên, lớn tiếng chất vấn: " và con trai bà là đối tượng, g.i.ế.c phóng hỏa, bà dựa cái gì mà tìm ? Tưởng Lục bà là như ? Nếu hào phóng tao nhã trong lòng là như , khẳng định sẽ thất vọng.”
Sắc mặt Dương Hành đổi.
"Cô thể cho ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-388-pn-tuc-an-8.html.]
Đại Mạn tức giận đến n.g.ự.c phập phồng ngừng, cô cắn răng, oán hận : "Bà cần quấy rầy gia đình nữa, tuyệt đối sẽ một chút liên quan gì đến con trai bà. cũng thèm tiến cửa Tưởng gia các .”
“ thật sự thấy Tưởng Lục đáng thương, như bà!”
Con ngươi Dương Hành trầm xuống, nụ khóe miệng dần dần phai nhạt: "Tưởng Lục đáng thương đáng thương, cần cô quan tâm, cô thì là , nếu , sẽ còn tìm cô chuyện, hỏi bà dạy đứa con gái thấy sang bắt quàng họ, đường chính đạo."
Đại Mạn: "Bà…"
"Bà chỉ ỷ thế bắt nạt khác, mà còn vu khống sự trong sạch của . Bà cho rằng Tưởng gia các là đại nhân vật ? Bà đối với những khác cũng khúm núm, một câu lớn tiếng cũng dám…"
Dương Hành cũng lên, thẹn quá hóa giận giơ tay lên, hắt nước trong chén qua.
Đại Mạn hắt nước, chật vật ngẩng đầu lên.
Túc An thấy hiện trường sắp mất khống chế, vội vàng tiến lên đỡ Dương Hành xuống: "Dì Dương, dì đừng tức giận, miệng chó nhả ngà voi.”
Khuyên Dương Hành xong, Túc An cách nào ngoài quan sát nữa .
Cô cảm thấy Đại Mạn thật sự điều, liền : "Ỷ thế h.i.ế.p thì , chờ cô thế cô thể bắt nạt trở về. Nếu cô còn chút lòng tự trọng thì đừng quấn lấy Tưởng đại ca, rõ Tưởng đại ca vị hôn thê như , cô còn luyến tiếc chia tay, tiện như ? Thật sự là sinh dạy.”
Đại Mạn tức giận Túc An, giơ tay lên đánh .
Túc An nắm lấy tay cô , hai vặn vẹo thành một đoàn, lúc đánh , lời mắng chửi trong miệng cô cũng ngừng nghỉ.
......
Cuối cùng, hai phụ nữ đánh đến đầy bụi đất, vẫn là nhân viên phục vụ quán phát hiện trò hề , chạy kéo .
Chờ Đại Mạn rời , hai Dương Hành lập tức trở về nhà khách hữu nghị mà len lén theo phía cô .
Chỉ thấy Đại Mạn trực tiếp xông cục tài chính cùng Tưởng Lục cãi một trận, đúng như Dương Hành dự đoán, lòng tự trọng của cô cho phép cô lộ mặt yếu ớt của , bộ quá trình cãi đều là Đại Man hùng hổ bức , Tưởng Lục thể lùi bước.
Trên mặt còn Đại Mạn cào hai vết móng tay.
Nhiều , Túc An thiếu chút nữa xông lên bảo vệ Tưởng Lục.
Chỉ là Dương Hành ngăn cản.
"Ngăn cái gì, ầm ĩ càng lợi hại, hy vọng của cháu mới càng lớn."
Túc An ngẩn , khi suy tư cũng án binh bất động. Đợi đến khi Tưởng Lục thất hồn lạc phách trở về văn phòng, các cô mới trở về nhà khách.