Cô bé tinh nghịch nhà cô ba, móng vuốt nhỏ an phận ở bàn bài cử động tới tới lui lui, ý đồ giúp ba cô bé sờ bài.
Túc Miểu lắc đầu, qua vỗ vỗ đầu Tiểu Ngư.
Hàn Lặc ngẩng đầu: "Nói chuyện nhanh như ?"
Anh chuyện, dư quang khóe mắt chằm chằm bàn bài: "Con gái, một tệ, theo.”
Cô bé nhanh nhẹn rút một tệ khỏi xấp tiền mặt , kiêu ngạo đặt nó giữa, bắt chước bằng giọng trẻ con : "Một tệ, theo!”
Chọc cho những khác bàn ha ha.
Túc Miểu đối với hai cha con quả thực nên lời.
Rất , cô con gái mềm mại của cô bây giờ sắp phát triển theo hướng chút lưu manh .
Cô tức giận trừng mắt Hàn Lặc, đưa tay nhận lấy con gái từ trong n.g.ự.c , mắng đàng hoàng, thấy bên cạnh còn nhiều , khắc chế dặn dò: "Anh đừng chơi quá lâu.” MAyy dich
Nói xong ôm con gái .
Tiểu Ngư tuy là một đứa nhỏ lớn, nhưng vẫn gầy hơn so với đứa nhỏ cùng tuổi nhiều.
Tuy rằng hình thể gầy, nhưng vóc dáng là theo gien hai vợ chồng bọn họ, tay dài chân dài. Nếu Tiếu Tiếu của nhà họ Tưởng giống bánh bao, tròn vo. Vậy thì nhóc con của nhà họ là sợi mì.
"Được , Hàn Tĩnh Ngọc, cha con đánh bài, con đó gì? Tiếu Tiếu .”
Cô bé ôm cổ cô, ngoan ngoãn trong n.g.ự.c cô, mềm mại : "Tiếu Tiếu tìm trai cô , cho con theo.”
Túc Miểu kinh ngạc, cho theo thì theo? Hàn Tiểu Ngư từ khi nào lời như ?
Vân Mộng Hạ Vũ
"Vậy con cô bé và Tưởng Đại ở ?"
Cô bé chớp mắt, lắc đầu, giọng trẻ con trong trẻo: "Đây là bí mật của Tiếu Tiếu, con thể .”
Túc Miểu: "..."
Cô im lặng một lúc, ánh mắt bất đắc dĩ: "Được , trung thực và đáng tin cậy là sai, hỏi nữa.”
Hai con tránh đám đông chuyện, Hàn Lặc một lúc mới tìm thấy họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-379-hoan-chinh-van-2.html.]
Túc Miểu trong lòng đắc ý, mặt mang theo vài phần dịu dàng, trong mắt ôn nhu giống như làn nước, lúc chuyện cũng tự giác mang giọng điệu mềm nhũn: "Không chơi nữa ? Anh chơi vui .”
Hàn Lặc cô thì mỉm .
Xòe tay: "Không chơi bài nữa, chẳng lẽ giống như một tên ngốc ở bên ? Em Tưởng Lục cũng thật sự là, là sinh đôi song sinh , còn rầm rộ rượu đầy tháng gì đó, tất cả trong khu đại viện đều nhận thiệp mời, cái cũng quá long trọng , như sinh thái tử .”
Thiệp mời đưa đến nhà bọn họ, Túc Miểu đến, cũng thể đến.
Nếu , thật hợp đàn.
Túc Miểu nhịn , bật .
Cười xong mới hạ giọng hỏi: "Con gái của lên lầu báo cáo, Đại Mạn tìm tới cửa, cô ? Em hình như hề , là hai nha đầu bậy đó chứ?”
Vừa dứt lời, cô bé oan uổng nên với vẻ mặt tố cáo: "Không , Tiểu Ngư mới dối, con!”
Túc Miểu vội vàng an ủi cô bé: "Được , , là sai !” MAyy dich
Chỉ thấy Hàn Lặc mở tay tiếp nhận con gái, thả cô bé xuống đất: "Ngoan, tự đường mới thể cao lớn.”
Túc Miểu: "..."
Tiểu Ngư: "... Hừ.”
Tình cảm cha con còn là còn, cô bé phồng hai má, mở to đôi mắt to tròn Hàn Lặc: "Ba thối.”
Trừng mắt ba cô bé xong, nắm c.h.ặ.t t.a.y Túc Miểu: "Mẹ~~ Mẹ dắt con.”
Tay cô bé nho nhỏ, mềm nhũn, Túc Miểu lời bé, nắm lấy tay cô bé.
Trong nháy mắt, Hàn Tiểu Ngư biến trở thành một cục cưng đáng yêu, túm lấy tay cô nhảy nhót, vui vẻ ngây ngốc.
Hàn Lặc nắm lấy một bàn tay khác của Túc Miểu, lôi kéo hai con ngoài, Túc Miểu động tác của cho hiểu : "Đi , sắp mở tiệc .”
"Không việc gì, quà cũng tặng, cũng gặp, bữa cơm ăn cũng ."
Túc Miểu nghĩ, cũng đúng. Nên quan tâm Hàn Lặc gì, tin tưởng theo .
Khi ba nhà đến cửa nhà họ Túc, Hàn Lặc mở cửa xe, Túc Miểu mơ mơ màng màng dẫn con gái lên xe, cô lúc mới ý thức ý tứ trong lời của Hàn Lặc, bữa cơm sẽ ăn.