Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 283: Hàn Tĩnh Ngọc

Cập nhật lúc: 2024-09-23 19:35:10
Lượt xem: 32

Mãi cho đến ngày thứ mười hai, bánh bao nhỏ như ngọc tuyết rốt cuộc cũng được ra khỏi lồng ấp.

Sau khi xác định đứa trẻ được chuyển đến phòng bệnh và ở lại với mẹ, phòng bệnh của Túc Miểu ngày hôm đó đã chật kín người.

Ngoài già trẻ lớn bé trong nhà họ Túc, ngay cả ông bà ngoại cũng tới.

Em bé được quấn trong một tấm chăn mỏng màu xanh da trời, được Hàn Lặc bế.

Con bé nhắm mắt ngủ ngon lành.

Túc Miểu ngồi trên giường bệnh, vẫy tay với Hàn Lặc: "Nhanh, để cho em ôm con bé.”

Ngũ Mộc Lan cũng muốn ôm chắt gái, lại nghĩ cháu dâu đã gặp phải tai nạn lớn như vậy, nên nhịn xuống xúc động muốn cướp ôm, chỉ trông mong mà nhìn bảo bối nhỏ.

Bà ấy nhìn một lúc, nói: "Tiểu Ngoan trông thật xinh đẹp, mũi và miệng giống như Miểu Miểu, chỉ có đôi mắt, bà thấy khá giống Trường Thọ.“

Liễu Ngọc Tú vui vẻ hớn hở.

Bà ấy thấp hơn hiệu trưởng Ngũ một thế hệ, nhìn ra cụ Đàm và hiệu trưởng Ngũ thực sự yêu thương con gái mình, nên từ đáy lòng đã xem hai cụ là người lớn trong nhà, nghe nói như vậy thì gật đầu đồng ý: "Nhìn hơi gầy một chút, nhưng tay chân dài, về sau chắc chắn sẽ giống ba mẹ, rất cao lớn.”

Nói tới đây, Liễu Ngọc Tú còn cảm thấy buồn cười.

Bà ấy và ông Túc đều không thấp, hai đứa con trai lớn lên rất cao, Miểu Miểu cũng cao hơn cô gái bình thường nửa cái đầu, anh em đi ra ngoài tuyệt đối không có người nào nói bọn họ không phải là người một nhà.

Ngược lại An An, chiều cao miễn cưỡng đạt tới một mét sáu, càng giống nhà họ Xa, nhưng nhưng khuôn mặt thì giống bà đến 80%, 90%.

Cũng không biết chiều cao này rốt cuộc có liên quan gì đến di truyền hay không.

Bà đang miên man suy nghĩ, đã thấy Túc Miểu ôm đứa bé vào lòng, vụng về điều chỉnh tư thế, nửa người trên thẳng tắp, giống như ôm một quả b.o.m sắp nổ, giọng nói run rẩy: "Nhanh, bé con mềm nhũn, hình như con không ôm được bé..."

Liễu Ngọc Tú thấy thế, không khỏi cảm khái, lúc trước còn bé tẹo như vậy bây giờ cũng đã làm mẹ rồi.

Thời gian trôi qua thật nhanh, trong nháy mắt bà đã làm bà ngoại.

Túc Miểu thật sự hoảng hốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-283-han-tinh-ngoc.html.]

Bảo bảo còn quá nhỏ, cả người giống như không có xương, khi cô nhận lấy từ trong tay Hàn Lặc, cái đầu nhỏ của con bé đột nhiên nghiêng sang bên cạnh, dọa cô sợ tới mức ba hồn không còn thấy bảy phách, thật sợ cái cổ nhỏ kia cứ như vậy bẻ gãy.

Mọi người nhìn bộ dạng kinh hãi của cô, thật sự nhịn không được mà bật cười.

Hiệu trưởng Ngũ cũng ôm đứa bé, nhìn mặt mày giống cháu ngoại, trong mắt bà cụ tràn đầy sự dịu dàng, hỏi: "Đã đặt tên chưa?”

Túc Miểu lắc đầu: "Chưa ạ, nghĩ tên quá khó.”

Hiệu trưởng Ngũ trầm ngâm một hồi, nói: "Tĩnh Ngọc thế nào? Bình an cứng cỏi, thích hợp cho Tiểu Ngoan nhà chúng ta.”

Túc Miểu không có ý kiến gì.

Ngay cả Hàn Lặc hay tìm lỗi cũng không bộc phát, anh nghĩ ra rất nhiều cái tên hoa mỹ, nhưng nghĩ lại thật sự tẻ nhạt, thà bình an vui vẻ còn hơn.

"Tĩnh Ngọc, Hàn Tĩnh Ngọc..."

Anh lẩm bẩm mấy lần, lại cảm thấy có gì đó không đúng, trong lòng tự nhủ vậy có cứng rắn quá mức hay không: "Cái tên này, thật sự không quá giống tên của bé trai chứ?”

Túc Miểu ngay từ đầu không cảm thấy, nhưng nghe nhiều lần cũng biến thành "cá vàng".

Vân Mộng Hạ Vũ

Một chú cá vàng nhỏ mũm mĩm, hoạt bát và đáng yêu hiện ra trước mắt cô.

Cô lại là một người tính tình nóng nảy, lập tức cười nói: "Rất tốt, cân quắc bất nhượng tu mi*. Thân thể nhỏ bé gầy gò, nên đặt tên cứng rắn một chút, cũng đừng học đòi văn vẻ, nghe lâu người cũng trở nên yếu đuối. Em tình nguyện để con bé làm một cô bé bá vương uy phong lẫm liệt, cũng không cần nuôi bánh bao mềm mại nhu nhược.”

(cân quắc bất nhượng tu mi” là một thành ngữ Trung Hoa nói về những bậc nữ nhi có tài thao lược không kém đàn ông, thậm chí hơn cả đàn ông.)

Ngoài miệng ồn ào muốn dạy con gái thành tiểu thư khuê các, trong lòng lại cảm thấy bảo bảo giống cha mới tốt.

Như thế, mới không ai dám bắt nạt con bé.

Hàn Lặc: "Được rồi, gọi là Hàn Tĩnh Ngọc.”

Từ đó, cục vàng của nhà họ Hàn rốt cuộc cũng có tên thật, tuy rằng tên thật này không có chút công dụng nào.

Loading...