Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 261: Thương Hiệu Quần Áo Cho Phụ Nữ Có Thai

Cập nhật lúc: 2024-09-23 19:29:41
Lượt xem: 26

Hai mắt Túc Miểu sáng lên, gật đầu đồng ý.

"Đúng vậy, người mẹ không được chăm sóc tốt trong khi mang thai thì đứa con trong bụng chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng. Những người thời nay suy nghĩ thật lạc hậu, ít ai chịu bỏ tiền ra để đến bệnh viện khám thai. Anh nhìn xem chuyện lần trước khi chúng ta đến bệnh viện kiểm tra, nếu bà mẹ chồng của gia đình đó không bắt con dâu uống một số loại bùa hộ sinh, và đối xử thô bạo với phụ nữ mang thai kia bằng chế độ ăn uống của họ thì làm sao có thể sinh ra một đứa trẻ bị dị tật như thế được? Nếu đến cả việc ăn uống còn không quan tâm, thì làm sao có thể quan tâm đến quần áo bà bầu mặc như thế nào.”

Hàn Lặc thấy cô càng nói càng phẫn nộ.

Anh bước nhanh đến, trấn an mà nhẹ nhàng chạm vào bụng cô.

Anh thuận miệng bổ sung: "Vậy thì em có thể đi theo con đường cao cấp, sử dụng những loại vải thoải mái nhất, tạo ra những mẫu thiết kế đẹp nhất, trước tiên hãy tạo dựng tên tuổi cho mình trong nhóm những gia đình có điều kiện. Những người đó thường chạy theo xu hướng, chờ những người có tiền phát triển trào lưu này, nó sẽ dần dần lan sang những gia đình có điều kiện bình thường. Em có thể tận dụng cơ hội để bắt đầu sản xuất các dòng cấp thấp hơn một chút ... Nếu em giảm chi phí và đầu tư làm cho loại quần áo này trở nên tốt hơn, giá cả không quá đắt, thì người ta tất nhiên sẽ không tiếc bỏ ra mấy chục đồng để mua.”

Hàn Lặc xác thực đã coi trọng lĩnh vực này.

Nếu Túc An ở đây, nhất định sẽ khen anh nhạy cảm với kinh doanh.

Không đúng sao.

Ngành công nghiệp sản xuất đồ sơ sinh trong thế kỷ 21 không phải là quá thịnh hành sao.

Dù là một thành phố phát triển hay là một ngôi làng, thị trấn nhỏ lạc hậu ở phía Tây Bắc thì cửa hàng mẹ và bé đều rất cần thiết. Trong văn hóa Á Đông, mọi vấn đề về trẻ em luôn là quan trọng nhất.

Vân Mộng Hạ Vũ

Một gia đình sẵn sàng chi tiền cho một người phụ nữ đang mang thai, một phần nhỏ là để nâng niu bản thân người mẹ, phần lớn hơn nữa là để cho phôi thai sắp ra đời có môi trường sinh ra tốt.

Để con cái lớn lên khỏe mạnh và có tiền đồ, họ sẵn sàng cống hiến tất cả những gì mà gia đình có thể làm được. Khi kinh tế cho phép, người phụ nữ mang thai sẵn sàng dùng những gì tốt nhất cho con.

Túc Miểu nghe anh nói một chút, trong đầu đột nhiên xuất hiện vô số ý tưởng.

Cô chỉ nghĩ đến quần áo và chế độ ăn uống cho phụ nữ mang thai chứ chưa bao giờ nghĩ rằng có thể kết hợp với những đồ trẻ em sơ sinh cần để tạo thành một thương hiệu thống nhất.

Nhưng cô nghĩ đến Túc An.

Cô sẽ tìm cơ hội để thăm dò xem cô ta có ý tưởng mới nào trong đầu không.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-261-thuong-hieu-quan-ao-cho-phu-nu-co-thai.html.]

Túc An nhìn đứa bé không ngừng i a trước mặt, trong mắt lóe lên tia hận ý, tay run run, chậm rãi tiến lại gần cánh tay mũm mĩm của đứa trẻ.

Đột nhiên, cổ cô ta trở nên lạnh lẽo, cô ta sợ hãi vội rụt tay lại.

“Tã lót tới rồi, có phải thằng bé đi ngoài rồi không?"

Dương Hành mang tã tới, nhìn thấy con dâu đứng cách xa đứa cháu trai một mét, như thể nhìn thấy điều gì kinh khủng lắm, trong lòng có chút không vui, nhưng biểu tình này biến mất rất nhanh.

Nghĩ đến việc con trai mình mấy ngày nay bận như chong chóng, cả ngày không nở một nụ cười, hai vợ chồng thì lạnh nhạt, Dương Hành lại càng hối hận.

Đây là cuộc sống gì vậy?

Bà ta cảm thấy đau lòng cho Tưởng Lục, vẫn không kìm lòng được mà nói Túc An một câu: "Việc này gia đình có lỗi với con, nhưng nếu con thật sự không muốn sống cùng Tưởng Lục, thì mẹ bảo đảm sau khi li hôn. Mẹ và cha con vẫn coi con như con gái trong nhà, gia đình sẽ cho con một phần hồi môn nếu con quyết định kết hôn lần nữa. Nhưng con lại không muốn ly hôn, An An, con cũng không thể cả đời này luôn cúi gằm mặt đúng không?”

Bà ta cũng hối hận vì đã can thiệp quá nhiều vào chuyện tình cảm của con trai, giờ phút này bà ta mới thực sự thật tâm thật ý.

Khóe môi Túc An mấp máy, nhưng không nói gì.

Dương Hành bất lực lắc đầu, mở cái tã lót của Tưởng Đại lên thì thấy quả nhiên đã đi ngoài rồi.

Bà ta không quan tâm đến Túc An nữa, nhanh chóng bế đứa nhỏ lên, lớn tiếng gọi: "Chị Tú, mang chậu nước nóng tới đây, đứa nhỏ lại đi ngoài."

Túc An không để ý, ngẩn người ngồi tại chỗ, trong lòng lại hoảng sợ.

Thiếu một chút.

Thiếu chút nữa cô ta đã trút hết nỗi phiền muộn chưa được giải quyết lên đứa trẻ.

Cô ta phức tạp nhìn đứa bé vô tội cái gì cũng không biết, đột nhiên cảm thấy mình thật sự rất ghê tởm!

Cảm giác khinh bỉ mạnh mẽ gần như đang nhấn chìm cô ta ...

Loading...