Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 251: Không Kiên Định.
Cập nhật lúc: 2024-09-23 11:38:12
Lượt xem: 48
Mấy người đều rất lo lắng, nơi này quá gần nhà ống, nhà nào cũng không cách âm, không dám hét lớn, nên theo bản năng hạ thấp âm lượng.
Xa Đông Mai nhẫn tâm, véo tay cô ấy một cái: "Chị hai, chị ngẫm lại những gì mình phải chịu đi, đó đều là do Chu Phú cố ý làm ra, bây giờ chị ngất xỉu thì có ích lợi gì? Mọi người đều ở đây, chị phải nói ra suy nghĩ của mình.”
Hai mắt mờ mịt của Xa Hạ Hà chậm rãi tập trung, lẩm bẩm: "Biết chị cũng không thể sinh thì phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ có thể ly hôn sao, ly hôn rồi biết làm thế nào mà sống..."
Xa Đông Mai: "Sao không thể ly hôn? Chị sợ không thể nuôi sống bản thân mình sao? Vậy chị hãy đi với em đến Quảng Châu làm công, chúng ta sẽ làm việc trong nhà máy giày với nhau, nuôi sống bản thân không thành vấn đề.”
Xa Hạ Hà giật giật khóe miệng.
Cười còn khó coi hơn khóc.
Thay vì nói về việc làm hay không, lại nói: “Chị phải hỏi anh ta, tại sao lại đối xử với chị như vậy? Nhiều năm như vậy, chị cho rằng mình không thể sinh, chị cho rằng mình có lỗi với Chu gia, chị... hu hu hu..."
Hơn phân nửa lực đặt ở trên vai Túc Miểu, Túc Miểu vội vàng gọi mọi người giúp đỡ một chút.
Xa Hạ Hà ngạc nhiên: "Em cũng chê chị sao?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Túc Miểu xoa bả vai, muốn trực tiếp nói mình mang thai không chịu nổi cô ấy đè.
Nhưng nghĩ đến tất cả nỗi đau của Xa Hạ Hà đều xuất phát từ việc nhiều năm như vậy không thể sinh con, cô liền đổi lời: "Không thể nào, chị nhìn vóc dáng của em, thật ra em vô dụng, sợ làm chị bị ngã.”
Lời này khiến Xa Hạ Hà ngẩn người, có chút phản ứng không kịp.
Xa Đông Mai cũng giật mình, muốn cười lại cảm thấy không thích hợp, chỉ có thể đỡ Xa Hạ Hà ngồi xuống, tỉ mỉ phân tích ưu nhược điểm với cô ấy, lời nói trong ngoài đều khuyên Xa Hạ Hà ly hôn, Xa Xuân Tuyết lúc đầu còn nói cô ấy quá kích động.
Dù sao đầu năm nay đối mặt với người khác ly hôn, luôn khuyên hòa giải, không khuyên ly hôn.
Không nghĩ tới Xa Hạ Hà lại xắn tay áo lên, lộ ra vết thương xanh tím tím, liền đổi giọng ủng hộ cô ấy ly hôn.
Ai ngờ khi tất cả mọi người ủng hộ cô ly hôn, cô lại bắt đầu do dự...
Ngoại trừ Xa Xuân Tuyết đã quen chiều theo ý em gái, tâm chí không kiên định, những người khác đều muốn phun một ngụm máu.
Túc Miểu: "..."
Cũng không nói gì nữa!
Cô trực tiếp không khuyên, miễn cho bị bộ dạng không có tiền đồ của Xa Hạ Hà làm cho tức giận đến nhồi m.á.u cơ tim, ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng.
Bữa ăn này được coi như yên ổn.
Xa Hạ Hà tâm tình xuống thấp, nhưng dưới chủ ý của Xa Xuân Tuyết và Xa Đông Mai, lại thật sự ổn định, không để cho Chu Phú nhận ra có gì không đúng. Chờ cơm nước xong, mấy chị em nói em năm mấy ngày nữa phải trở về Quảng Châu làm việc, muốn Xa Hạ Hà ở lại một đêm tâm sự.
Chu Phú không nghĩ nhiều.
Dù sao đã an ổn qua nhiều năm như vậy, Xa Hạ Hà cũng bị hắn biến thành phế vật xinh đẹp, làm sao có thể nghĩ đến còn có một ngày mọi chuyện sẽ bị lộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-251-khong-kien-dinh.html.]
Nhưng, khi Xa Xuân Tuyết đề nghị Túc Miểu ở lại cùng nhau thương lượng, Túc Miểu vẫn cự tuyệt.
Xuống lầu lên xe, Hàn Lặc: "Ở dưới lầu nói thầm lâu như vậy, vừa rồi sao không ở lại?"
Túc Miểu bĩu môi, đem chuyện của Xa Hạ Hà kể ra, cuối cùng mới nói: "Em lưu lại cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, Xa Hạ Hà và em tình cảm không sâu đậm, cô ấy tin tưởng Xa Xuân Tuyết và Xa Đông Mai hơn, ý kiến của em cô ấy sẽ không tiếp thu. Dù sao Xa Đông Mai đã quyết tâm khuyên cô ấy ly hôn, có cô ấy là được.”
Cái thai của cô còn chưa ổn định, kiêng kỵ nhất là cảm xúc thay đổi quá nhanh.
Nhất là ý chí Xa Hạ Hà quá không kiên định, lúc thì nói ly hôn, trong chốc lát lại ấp úng cảm thấy nhân sinh vô vọng, Túc Miểu thấy liền tức giận.
Người khác đã bắt nạt lên đến trên đầu, lại chỉ thích ôm bi thương không muốn thay đổi, còn có thể làm được cái gì?
Nhớ lúc trước Phùng Vân tính kế cô, muốn đẩy cô xuống nước làm hỏng danh tiết của cô.
Cô cũng tức giận, cũng bi phẫn, nhưng cho dù liều mạng cũng phải kéo đối phương xuống, bất chấp tất cả kéo Hoàng đế xuống ngựa, lúc này mới không uổng công làm người.
Hàn Lặc nheo mắt lại, khởi động xe: "Chu Phú muốn từ chức, tìm anh hỏi thăm tình huống các vùng ven biển.”
Túc Miểu: "Anh không được giúp anh ta! Ai, người này quá xấu xa rồi."
Cô trừng mắt, hai má phồng lên, Hàn Lặc cười nói: "Chắc chắn rồi, em cho rằng anh dễ bị lôi kéo như vậy sao?”
Chu Phú này nói chuyện rất dễ nghe, cũng có tâm cơ, cho dù hắn lớn hơn mình hơn mười tuổi, Hàn Lặc xác định mình vẫn đè ép được hắn ta, việc làm ăn của anh há có thể nhúng tay vào dễ như vậy sao?
Nói xong, Hàn Lặc không quên nhắc nhở cô: "Anh thấy cuộc hôn nhân này không dễ ly hôn như vậy đâu. Chu Phú tâm cơ thâm trầm nhưng háo sắc. Chị hai Xa gia bộ dạng không khó coi, tính tình lại nhu nhược dễ ức hiếp, Chu gia không có cô con dâu này, không chắc có thể tìm được người tốt hơn, chỉ bằng điểm này bọn họ cũng sẽ không đáp ứng ly hôn.”
Nói một câu khó nghe lời, Xa Hạ Hà ở chỗ người Chu gia còn dễ sai khiến hơn người giúp việc, còn không cần tốn một xu.
Túc Miểu có chút rối rắm: "Chỉ cần cô ấy kiên trì ly hôn, không phải là được sao?”
Hàn Lặc: "Nếu cô ấy bất ngờ thông suốt thì không phải là không thể, nhưng thật khó để thay đổi những quan niệm mà một người nhận được từ thời thơ ấu, dù sao việc này em cũng đừng quan tâm quá nhiều, Xa gia nhiều chị em như vậy, không đến phiên em ra mặt.”
Túc Miểu: "Ừm."
Hàn Lặc: "Không tức giận chứ?"
Túc Miểu liếc mắt.
Cô cũng không phải là không biết tốt xấu, vốn chỉ là chuyện tiện tay, quan hệ giữa cô và Xa Hạ Hà chỉ là gặp qua vài lần, nếu biểu hiện quá kích động mới kỳ quái.
Hàn Lặc lái xe, khóe mắt nhìn cô, ánh mắt thâm thúy lại ôn nhu: "Lại oán thầm anh đây này?”
Túc Miểu hừ nhẹ một tiếng.
"Anh đừng oan uổng em, em mới không có."