Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 237: Em Trai Hay Em Gái Đều Cần Được Bảo Vệ

Cập nhật lúc: 2024-09-23 04:34:22
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mùa đông ở An Nam hiếm khi thấy tuyết rơi, giờ phút mưa nhỏ dày đặc, trong mưa còn kèm theo bông tuyết.

Kích thước bằng nửa móng tay, rơi xuống đất liền hóa thành nước, rơi quần áo, và sẽ biến mất ngay lập tức.

"Mẹ, trời mưa rồi." Túc Miểu rụt cổ, nhanh kéo tay Liễu Ngọc Tú, cùng xoa xoa tay, than thở: "A..., lạnh quá ah."

Liễu Ngọc Tú vốn còn đang tức giận Túc An đến hồ đồ, lúc con gái dựa như , chút dở dở : "Mặc nhiều như còn lạnh, nếu như xác định mang bầu, chỉ sợ bộ mùa đông con đều trong chăn."

Túc Miểu nhếch miệng: "Tại ?"

Nỗi buồn ở hai đầu lông mày Liễu Ngọc Tú nhẹ tản , tức giận nữa, : "Lười biếng như , coi chừng Tiểu Hàn ghét bỏ con."

Túc Miểu: "Anh sẽ ."

Cô hất cằm lên, lông mày và đuôi mắt tràn đầy tự tin, cái bộ dạng đắc ý dễ khỏi , sương khói bao phủ trong lòng Liễu Ngọc Tú cũng tan biến một chút.

Mỗi đều cuộc sống của riêng , bà thể giúp đỡ gì hơn.

Túc Miểu ăn mặc cồng kềnh, hai con cho dù nhanh cũng , cũng may giữa khu nam bắc cũng chừng mười phút đồng hồ, lúc về đến nhà, Hàn Lặc ở trong nhà rồi.

"Bác sĩ như thế nào?" Liễu Ngọc Tú dẫn đầu lên tiếng.

Hàn Lặc cố hết sức giữ bình tĩnh, nhưng trong mắt vẫn lộ vẻ vui mừng, môi mỏng khẽ nhếch lên: "Bác sĩ rằng cô đang mang thai."

Liễu Ngọc Tú cũng mừng: "Ai, thật sự ? Đã bao lâu ?"

Hàn Lặc: "Khoảng chừng hai tháng, bác sĩ mấy ngày nữa siêu âm vi B để xem thai nhi phát triển như thế nào."

Túc Miểu siêu âm vi B là cái gì, chỉ ngoan ngoãn bên cạnh: "Giấy xét nghiệm rồi, em một chút." Hàn Lặc đưa tờ giấy cho cô, Túc Miểu , liệu chồng chất cô rối tung.

Hai mắt cô mờ mịt, hiểu cái gì cái gì, hiểu.

Cô nhẹ ho, nhanh chóng đưa tờ xét nghiệm trả cho Hàn Lặc, giả vờ điềm nhiên như việc gì: "Lúc nào thì bệnh viện?"

Hàn Lặc thầm.

Anh quá quen thuộc những hành động của cô, đây là cách cô che dấu sự hổ của , nhưng là vợ của nên dỗ dành, nên cho tròn vai.

"...Chọn ngày nào trời nắng ."

"Ừ, hai ngày nhiệt độ thấp, bắt đầu mưa và tuyết, Niếp Niếp nhớ chú ý giữ ấm, đừng để sinh bệnh." Liễu Ngọc Tú dặn dò, chợt ah lên, : " Nếu thai nhi hai tháng, lúc sinh sẽ là tháng bảy, tháng tám , đây là thời điểm nóng nhất trong năm, ở cữ cũng khó khăn, thực sự thời điểm thích hợp để em bé đời.”

Em bé sinh mùa đông, với sản phụ vì ở cữ thoải mái hơn.

Túc Miểu nghĩ đến mùa hè oi bức ở An Nam, lông mày nhíu , nghĩ đến ở cữ thể trúng gió, thể tắm rửa, cô bắt đầu đeo lên mặt nạ khổ sở rồi.

Liễu Ngọc Tú thấy dọa cô, nhanh chóng trấn an: " sinh mùa hè mệnh hỏa , sợ lạnh, dễ nuôi sống, giống sinh con mùa đông, cẩn thận là dễ sinh bệnh."

Trẻ con sức đề kháng kém, , ốm bệnh chỉ sẽ khó chịu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-237-em-trai-hay-em-gai-deu-can-duoc-bao-ve.html.]

như , Túc Miểu sắc mặt dần buông lỏng.

Ở Đại Thịnh, tỉ lệ trẻ c.h.ế.t non thấp.

Nếu đủ sáu tuổi, cũng thể tên trong gia phả, vì sợ một cơn cảm lạnh nhỏ sẽ cướp sinh mạng của đứa trẻ.

Mặc dù ngoài miệng Túc Miểu sớm mang thai và sinh con, nhưng sự xuất hiện của em bé vẫn khiến cô chút luống cuống, đường cũng thật cẩn thận, chỉ sợ rằng đứa bé còn quá yếu ớt, nếu cẩn thận sẽ còn.

Vân Mộng Hạ Vũ

Không ngờ, cô cũng sẽ .

Cô sờ lên bụng còn to , tủm tỉm : "Mẹ đúng, khó hơn nữa cũng chỉ chịu đựng mấy tháng, bảo bảo dễ nuôi là quan trọng nhất."

Túc Miểu vuốt bụng, dường như cảm nhận đứa bé ở nơi nào, nhẹ nhàng .

Buổi tối, bàn cơm Hàn Lặc công bố tin Túc Miểu mang thai, đều vui mừng, mấy tên nhóc tíu tít thảo luận đứa trẻ trong bụng Túc Miểu là con trai, là con gái rồi.

Thậm chí còn đặt cả biệt danh cho đứa trẻ.

Bình Bình hiểu chuyện rồi, tiểu cô cô mang thai tiểu bảo bảo, lập tức nghĩ tới Túc An.

Cô bé : "Cũng bảo bảo trong bụng An An cô cô là nam nữ, nếu như một sinh con trai, một sinh con gái thì . Tiểu cô thích con gái con trai hơn?"

Đưa trẻ vốn đơn thuần, ở Túc gia cũng truyền thống trọng nam khinh nữ, Bình Bình thấy đúng.

Liễu Ngọc Tú vẫn nhanh chóng liếc sắc mặt Hàn Lặc, thấy mặt còn mới nhẹ nhàng thở .

Túc Miểu cô bé, nghĩ: "Đều thích cả, nếu như là con gái, nhất định sẽ đáng yêu như Nhạc Nhạc, đến lúc đó mấy đứa bảo vệ em gái nha. Nếu như là con trai, nhất định là một trai giống như Bằng Bằng, cô cô sẽ dạy em trai trở thành một em trai bảo vệ chị gái."

Lời công bằng, dỗ dành ba đứa bé đều vui.

Nhạc Nhạc nhíu mày: "... Cháu em trai bảo vệ, cháu bảo vệ em trai."

Túc Miểu dịu dàng xoa đầu cô nhóc: "Tốt, em trai em gái đều các chị bảo vệ."

Ngô Hồng Ngọc cũng mắng cô bé là tên láu cá.

Đã đến Túc An, Liễu Ngọc Tú dấu diếm đem chuyện Túc An bên .

Nghe đến chuyện Tưởng Lục con riêng, bàn cơm bỗng yên lặng một cách kỳ lạ, một lát , chợt Túc Vệ Quốc : "Tùy nó. Đã mặc kệ thì cứ mặc kệ ."

Chủ nhà lên tiếng, những khác cũng khó mà gì thêm.

Chủ yếu là cách nào yêu cầu Tưởng Lục giải thích chuyện .

Tưởng Lục ở bên Đới Mạn , đứa trẻ cũng khi và Túc An ở bên , bọn họ có thể mắng gì ? Chỉ thể mắng Tưởng lục đủ cẩn thận, trọng, nhưng mắng cũng gì, ngược ảnh hưởng tình cảm của hai .

Chỉ thể Chu Du đánh Hoàng Cái, một nguyện đánh một nguyện chịu khổ, Túc An và Tưởng Lục chính là đồ con rùa, vẻ đúng.

mặc dù Túc Vệ Quốc như rồi, Ngô Hồng Ngọc cũng cố gắng hết sức để sôi động bầu khí, bữa tối vẫn vô vị.

Loading...