Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 215: Không Kiếng Kị Gì Nữa.
Cập nhật lúc: 2024-09-23 09:27:37
Lượt xem: 42
Đừng nhìn Hàn Đại Nghiệp đã 58 rồi, nhưng ông ta suốt ngày ở trong bộ đội, lúc huấn luyện binh sĩ cũng tự mình rèn luyện không ít, đâu thể bị đánh ngã bởi một người phụ nữ luôn sống trong an nhàn sung sướng.
Khi Đàm Mỹ Phân đánh vào trên lưng ông ta, nó chỉ giống như con kiến gãi ngứa cho con voi vậy, không đến nơi đến chốn.
Hàn Đại Nghiệp quay đầu lại, hơi vừa dùng lực đã ném Đàm Mỹ Phân ra xa 2m: "Bà… câm miệng!" Ngẩng đầu, ánh mắt liếc xéo qua nhìn Hàn Thành Tuyết, cô ta đã trừng lớn mắt, đã bị sợ đến cháng váng.
"Thành Tuyết, con lên lầu trước đi."
Vân Mộng Hạ Vũ
Đàm Mỹ Phân phải nằm rạp trên đất một lát mới có thể gian nan đứng lên, nhìn Hàn Đại Nghiệp mỉa mai cười cười: "Tôi nói sai sao?"
“Một cô gái trẻ tuổi tốt đẹp như tôi gả cho ông, ông rút được bao nhiêu thời gian trải qua cùng tôi? Con trai ông tốt hơn ông nhiều, hắn đã giúp tôi tìm lại được cảm giác của một người phụ nữ! Tôi có thể cảm thấy rằng mình vẫn có người cần đến. Thân thể, khuôn mặt hay thẩm mỹ của tôi vẫn còn có thể hấp dẫn đàn ông trẻ tuổi. Hàn Đại Nghiệp, muốn ly hôn thì ly hôn, ông còn dám động thủ đánh tôi tôi sẽ đến hội phụ nữ tố cáo ông, dù sao lão gia tử đã muốn cùng tôi đoạn tuyệt quan hệ, chân trần không sợ đi giày đấy, ông không sợ mất mặt, vậy tôi càng không sợ."
Lời này vừa nói ra, trong phòng giống như c.h.ế.t lặng.
Hàn Thành Tuyết lúc này mới lấy lại tinh thần, không nói hai lời liền bổ nhào vào Đàm Mỹ Phân: "Tiện nhân, tiện nhân. Không cho phép đi, không cho phép! !"
Bí mật lớn nhất đã bại lộ, Đàm Mỹ Phân lại ở trên bờ vực của sự suy sụp tinh thần nên bà ta chẳng muốn giả bộ nữa, lúc này liền cùng con gái chồng uốn éo đánh thành một đoàn.
Hàn Đại Nghiệp nhìn một màn trước mặt này, sự đau lòng từ đó tràn ra.
Một gia đình đang tốt đẹp, tại sao lại biến thành như vậy?
Hàn Thành Thanh lúc này trong đầu cũng chỉ có một ý niệm: bà ta điên rồi, điên đến không cố kỵ gì nữa rồi.
Khuôn mặt trung thực đoan chính đã vặn vẹo đến mức tận cùng, Hàn Thành Thanh nổi giận gầm lên một tiếng: "Dì Đàm! Thận trọng từ lời nói đến việc làm, lời của dì truyền đi sẽ không chỉ có mình cha bị ảnh hưởng!"
Ngẫm lại hắn, ngẫm lại hai đứa nhỏ của bọn hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-215-khong-kieng-ki-gi-nua.html.]
Nếu như chỉ một chút tiếng gió bị truyền đi, bọn hắn sẽ như thế nào? Một người một miếng nước bọt cũng có thể dìm bọn chúng c.h.ế.t đuối, trong sự chỉ trỏ của người khác, bọn chúng còn có thể sống được không?
Hàn Thành Thanh lúc hai mươi tuổi hưởng thụ khoái cảm cùng mẹ kế loạn luân, thầm cảm thấy mình đã thắng cha, ở chỗ cha không biết đã hung hăng đánh ông ấy một bạt tai, 30 tuổi hắn đã nếm được phiền toái do sự phóng túng mang đến lại không có thuốc hối hận. Mà bây giờ, phụ nữ, tình yêu đều chẳng quan trọng bằng chức vụ trong quân mà hắn nhớ thương, cùng với tương lai hai đứa con trai.
Đàm Mỹ Phân nghe được lời hắn nói, động tác dừng lại, lại nhận thêm một cái tát vào mặt của con gái riêng của chồng.
Bà ta bất chấp tất cả, thất tha thất thểu bổ nhào vào bên người Hàn Thành Thanh, ôm lấy khuôn mặt xanh xanh tím tím của hắn.
Đau lòng một trận.
Lòng Hàn Thành Thanh lại càng gấp, muốn tránh đi, nhưng không biết Đàm Mỹ Phân lấy khí lực ở đâu ra, lại bổ nhào vào trên người hắn khóc lớn.
"..."
Hàn Đại Nghiệp thờ ơ lạnh nhạt, đáy mắt lóe ra ánh sáng âm u mà hắn nhìn không hiểu.
Hàn Thành Tuyết đã kinh ngạc đến ngây ra như phỗng rồi, cô ta nhìn một màn quỉ dị trước mặt này, chỉ cảm thấy hoang đường đến buồn cười.
Cô ta nhìn cha đang mặt không biểu tình, rồi sau đó nhìn đến anh cả và mẹ kế đang ôm nhau như đôi uyên ương đang gặp chuyện, Hàn Thành Tuyết muốn thét lên, muốn chất vấn bọn hắn vì sao, chừng nào thì bắt đầu vậy? Muốn hỏi một chút có phải anh cả đã điên rồi hay không, càng muốn lại nhào tới hung hăng cho đôi gian phu dâm phụ này mấy cái tát.
Bọn hắn sao có thể làm ra chuyện như vậy? ?
Hàn Thành Tuyết tức giận đến toàn thân run rẩy, oán giận mà nhìn anh cả: "Anh, anh có thể đối xử với chị dâu như vậy sao? Chị dâu cả đã uống bao nhiêu thuốc mới có thể sinh cho anh Hồng Bác, Hồng Viễn, các người lại như vậy, không phụ lòng chị ấy sao?"
Sắc mặt Hàn Thành Thanh nghiêm lại, vô thức nhìn về phía Hàn Đại Nghiệp, chỉ thấy Hàn Đại Nghiệp nheo mắt, cũng đang nhìn về phía hắn.
Miệng hắn khô khốc, mấp máy hai cái, vẫn là câu kia: "Cha, con sai rồi."