Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 214: Con Sai Rồi.
Cập nhật lúc: 2024-09-23 09:27:36
Lượt xem: 56
Bà ta biết mình không oan uổng cho hắn!
Đàm Mỹ Phân muốn chửi ầm lên, nhưng miệng bị bịt kín, bà ta chỉ có thể nổi cơn điên mà giãy dụa, thậm chí hung hăng cắn tay Hàn Đại Nghiệp, Hàn Đại Nghiệp cứ thế mà nhịn được.
Ông ngoại ba thấy thế, mặt đen tiến lên chủ động trói bà ta.
Hàn Đại Nghiệp vừa buông tay ra.
"Hàn Lặc, mày c.h.ế.t không yên lành…" miệng lần nữa bị bịt lại.
Hàn Đại Nghiệp: "Mẹ của con điên rồi, chớ đem lời bà ấy đặt ở trong lòng, cha mang bà ấy về nhà trước, con... Có thời gian thì hãy về nhà a."
Hàn Lặc cúi xuống: "Dạ."
Hai cha con ngăn cách đã sâu, Hàn Đại Nghiệp nhìn anh một lúc, không nói chuyện, trực tiếp đem Đàm Mỹ Phân nửa ôm nửa cưỡng ép ra khỏi Đàm gia.
Đợi hai người lên xe, Hàn Đại Nghiệp vẫn không nói một lời.
Xe lái với tốc độ cực hạn, ông ta trực tiếp lái xe vào nhà, đóng cửa lại ngăn người khác nhìn thấy, xách Đàm Mỹ Phân ra kéo vào trong phòng.
"Cha, làm sao vậy?"
Sách trong tay Hàn Thành Tuyết rơi trên đất.
Kinh hoảng hỏi, nhưng Hàn Đại Nghiệp căn bản không đáp lại cô ta, chỉ dùng lực ném Đàm Mỹ Phân trên sàn nhà.
"Cha, có chuyện hãy nói chuyện trước đã, cha làm cái gì vậy?"
"Đi đi!"
Hàn Đại Nghiệp không kìm được cơn tức giận nữa.
Rút miếng vải trong miệng Đàm Mỹ Phân ra, lại cởi bỏ dây thừng trên người bà ta, không đợi bà ta nói chuyện liền hung hăng tát bà ta một cái.
Dọa cho Hàn Thành Tuyết run lên, che miệng trốn ở một bên không dám lên tiếng.
Đầu Đàm Mỹ Phân bị đánh nghiêng qua một bên, giữ nguyên tư thế kia hồi lâu. Sau một lúc bà ta ngẩng đầu, quát: "Ông thật sự đánh tôi? ?"
Lúc này gò má bà ta đã bắt đầu sưng đỏ, khóe miệng tràn ra vết máu.
Hàn Đại Nghiệp trừng mắt, trên mặt nổi mấy đường gân xanh, hai hàm răng nghiến chặt, trong mắt hiện lên một tia tức giận không kiềm chế được, lửa giận tích tụ suốt buổi chiều phun ra như núi lửa.
Ông ta nhìn trái nhìn phải không tìm thấy thứ gì vừa tay, trước mắt lóe lên hành động bố vợ đánh vợ.
Trực tiếp rút dây lưng, hung hăng quất lên người Đàm Mỹ Phân.
Đàm Mỹ Phân ngay từ đầu còn tức giận mắng lên, sau đó thật sự quá đau, bà ta bắt đầu không ngừng cầu xin tha thứ...
Dưới lầu gây ra động tĩnh lớn như vậy, tất nhiên đánh thức Hàn Thành Thanh đang ngủ trưa.
Hắn đi ra khỏi phòng, đã thấy Đàm Mỹ Phân bị đánh cho quay cuồng trên đất, nhanh chóng chạy xuống lâu, tiến lên một phát bắt được tay Hàn Đại Nghiệp: "Cha, cha trước nay không đánh phụ nữ, hôm nay sao lại động tay với dì Đàm rồi hả?"
Đàm Mỹ Phân kinh ngạc cùng vui vẻ mà nhìn hắn.
Lộ ra bộ dạng ủy khuất: "Lão đại, ba của con đã động thủ đánh ta."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-214-con-sai-roi.html.]
Cơn giận của Hàn Đại Nghiệp càng dâng cao, đang định đánh thì Hàn Thành Thanh lần nữa ngăn cản: "Cha! Chuyện này không giống cha."
Hàn Đại Nghiệp xoay người.
Ánh mắt sắc bén gắt gao nhìn chằm chằm vào Hàn Thành Thanh.
Hàn Thành Thanh giật thót vô thức buông tay ra, Hàn Đại Nghiệp đột nhiên cười một tiếng.
"Xem ra, những năm này mẹ con các ngươi ở chung quả thật không tệ, không phải ruột thịt, mà còn hơn cả ruột thịt ah."
Trán Hàn Thành Thanh đổ mồ hôi lạnh, hắn xấu hổ mà giật giật khóe miệng, "Dì Đàm đối với mấy an hem chúng con đều rất tốt, cũng rất chiếu cố Hồng Bác, Hồng Viễn, cha, đến cùng đã phát sinh chuyện gì?"
Hắn hỏi rất cẩn thận.
Ai ngờ Hàn Đại Nghiệp trở tay liền cho hắn một cái tát.
Mặc dù Hàn Thành Thanh đã được huấn luyện, nhưng vẫn bị đánh cho lui về sau hai bước. Hàn Thành Tuyết càng sợ đến ngây người: "Anh!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô ta muốn xông qua đỡ anh cả, bị một ánh mắt của Hàn Đại Nghiệp ngăn lại.
Hàn Thành Thanh tâm tư thâm trầm, biết là chuyện đã bại lộ.
Ở góc độ Hàn Đại Nghiệp không nhìn thấy, ánh mắt của hắn thay đổi, sau đó cắn răng một cái, quyết định quỳ xuống nhận lỗi thật nhanh.
"Cha, con sai rồi!"
Hàn Đại Nghiệp đã đánh đến đỏ mắt rồi, nhấc chân liền đạp, Hàn Thành Thanh chịu đựng không nói một câu cầu xin tha thứ nào.
Hai cha con trong lòng đều rõ ràng.
Hàn Thành Thanh biết Hàn Đại Nghiệp đã biết chuyện hắn và Đàm Mỹ Phân có quan hệ không bình thường.
Hàn Đại Nghiệp cũng biết Hàn Thành Thanh đã biết chuyện ông ta biết hai người bọn họ có quan hệ không bình thường.
Đồng thời, bọn hắn cũng hiểu rõ chuyện bê bối này đều có ảnh hưởng đến hai cha con, bọn hắn tuyệt không thể chọc phá tầng cửa sổ kia.
Một người muốn phát tiết chuyện mình đã bị lừa dối trong nhiều năm, bị vợ con trêu đùa.
Người kia vì tiền đồ, vì còn chưa tiêu hóa hết nhân mạch, chỉ có thể lựa chọn trung thực bị đánh.
Nhưng hai người phụ nữ khác trong phòng không hiểu.
Ở trong mắt Hàn Thành Tuyết, là ba ba nổi điên, vô duyên vô cớ đánh mẹ kế cùng anh cả.
Mà ở trong mắt Đàm Mỹ Phân, thì là Hàn Thành Thanh vì bảo vệ bà ta, dũng cảm đứng ra gánh chịu lửa giận của lão đầu tử!
Nghĩ đến chính mình vừa rồi ở trước mặt cha mẹ nhìn đã đổ hết trách nhiệm lên Hàn Thành Thanh, lại không được bọn hắn khoan dung, trái lại Hàn Thành Thanh lại thật tâm đối với chính mình.
Đàm Mỹ Phân cảm động rơi nước mắt.
Dưới loại "Cảm động" này, bà ta bỗng nhiên không muốn nhịn nữa.
Bà ta vùng vẫy đứng dậy từ mặt đất, lắc lư người, sau khi đứng vững liền chộp lấy chiếc bình trên bàn và đập vào lưng Hàn Đại Nghiệp.
"Ông dựa vào cái gì mà đánh hắn? Hắn so với ông còn trẻ tuổi hơn, so với ông còn khoẻ hơn, hắn có thể làm cho phụ nữ đạt được thỏa mãn. Hàn Đại Nghiệp, ông không muốn chạm vào tôi, để cho tôi sống như một quả phụ, còn không để cho người khác thay ông thương tôi?”