Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 199: Liên Minh Sụp Đổ.
Cập nhật lúc: 2024-09-22 19:36:14
Lượt xem: 60
Hàn Lặc tuỳ tiện đã quen, từ trước đến nay đều là muốn nói cái gì thì nói cái đó.
Đối với Túc Miểu, thỉnh thoảng còn tiện miệng nói một câu.
Huống gì là đối với loại người như Phó Oánh, trong lòng anh đây là loại người thối như cứt chó, cô ta không chủ động nhảy ra làm anh chướng mắt, kỳ thật anh sẽ không làm gì cô ta, nhưng trong lòng cô ta còn có vọng tưởng, Hàn Lặc không chỉ không coi là vinh hạnh, mà còn cảm thấy buồn nôn c.h.ế.t mất.
Đâu thèm nhìn xem xung quanh có bao nhiêu người, Phó Oánh lại bi phẫn gần chết.
Nhất là, lời này anh đã từng cùng Phó Kha nói qua một lần, trong ngày kết hôn lại cùng những người khác nói một lần.
Phàm là quá tam ba bận, những người này đều cảm thấy Phó Oánh nhu nhược không chịu nổi, không nỡ khuyên bảo cô ta nên có chừng có mực, đừng bôi nước bẩn lên người anh.
Vậy anh cũng chỉ có thể tự mình cảnh cáo.
Mà cảnh cáo của anh chưa bao giờ lưu lại mặt mũi cho người ta đấy.
Ném ra những lời này, Hàn Lặc quay người rời đi, người xung quanh hai mắt nhìn nhau, tự động mở ra một lối đi, để cho anh thuận lợi xuống lầu.
Chỉ để lại Phó Oánh ngây ngốc đứng nguyên tại chỗ mặc người chỉ trỏ.
Hai mắt Phó Oánh rưng rưng, móng tay đ.â.m thật sâu vào lòng bàn tay.
Cô ta cố gắng mỉm cười, trấn định mà đối diện với ánh mắt dò xét của quần chúng ăn dưa, nhưng những lời Hàn Lặc nói thật sự quá tổn thương người, không chỉ phủ nhận toàn bộ, chối bỏ sự ái mộ của cô ta, mà còn miêu tả cô ta là một người phụ nữ vô liêm sỉ và vô đạo đức.
Cô ta thật sự cười không nổi.
Không chỉ cười không nổi, bởi vì quá muốn duy trì hình tượng thong dong hào phóng, trong mắt lại không cẩn thận toát ra oán hận, cơ bắp trên mặt liền vặn vẹo thành bộ dạng kỳ quái.
Những người qua đường chưa kịp rời đi thấy thế liền nói thầm.
"Ôi, chàng trai kia nói không sai, nữ đồng chí này có lòng dạ không tốt ah, nhìn ánh mắt này của cô ta xem, nha, thật đáng sợ ah."
"Cô gái chạy trốn vừa rồi kia cũng là người nhớ thương người đàn ông đã có gia đình khác. Người xưa có câu, gần mực thì đen, gần đèn thì rạng, cũng không phải là đèn đã cạn dầu, nếu như đồng chí nam kia d.a.o động, cô vợ nhỏ trong nhà hắn sẽ rất thảm ah."
Vân Mộng Hạ Vũ
". . . Đúng vậy, mấy người đàn ông các người nên học tập một chút, đừng thấy mấy cô gái khóc sướt mướt liền đụng lên."
"Người trẻ tuổi kia thật tốt ah, bộ dạng đường đường chính chính còn không hái hoa ngắt cỏ, đáng tiếc đã có vợ. Con gái tôi về sau phải gả cho người đàn ông như vậy, tôi và cha nó mới an tâm."
". . ."
Phó Oánh cắn răng, khuônn mặt đỏ bừng, chạy trối chết.
Sau lưng còn có bác gái lắm miệng cao giọng hét lên: "Cô gái, về sau đừng nên nghĩ đến chuyện phá hư gia đình người khác ah, cô như vậy gọi là thiếu đạo đức."
Phó Oánh bịt tai, nước mắt lăn xuống, vừa chạy vừa khóc.
Cô ta càng nghĩ càng ủy khuất, hận Hàn Thành Tuyết lừa gạt mình, cô ta mới có thể cùng một người nông cạn ngu ngốc như vậy làm bạn bè, cũng hận cô ta (HTT) không có nghĩa khí, rõ ràng ném cô ta lại mà chạy, lại càng không biết ở hiện trường có người biết cô ta hay không, vạn nhất. . .
Vừa nghĩ tới chuyện có người quen nhìn thấy một màn Hàn Lặc vô tình cự tuyệt mình kia, trước mắt Phó Oánh lập tức tối sầm.
Người khác biết cô ta đối với Hàn Lặc có cảm tình, cùng với việc cô ta vứt hết mặt mũi đưa tới cửa còn bị Hàn Lặc vô tình vả mặt là hai chuyện khác nhau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-199-lien-minh-sup-do.html.]
Chuyện phía trước không ảnh hưởng đến toàn cục, thậm chí có thể làm cho người ta đồng cảm với tình yêu của cô ta.
Chuyện thứ hai sẽ làm cho hình tượng của cô ta ầm ầm sụp đổ, những người đàn ông từng có cảm tình với cô ta, coi cô ta là ánh trăng sáng trong lòng sẽ cảm thấy cô ta cùng những người phụ nữ tục tằng kia không có gì khác nhau.
Bọn hắn sẽ thoải mái khinh thường cô ta.
Phó Oánh gắt gao cắn chặt răng.
Sự phiền muộn trong lòng làm thế nào cũng không thể giải hết được, việc đầu tiên cô ta nghĩ đến là đến trước mặt Túc Miểu châm ngòi.
Cô ta không tin một con nhóc mười bảy mười tám tuổi có thể có định lực gì, chỉ cần Túc Miểu tìm Hàn Lặc khóc lóc om sòm, Hàn Lặc cho dù cảm thấy mới lạ với cô ta, cũng sẽ không nhẫn nại được quá lâu.
Ý nghĩ này vừa nảy ra..., trước mắt lập tức hiện ra nụ cười hung ác phản nghich của Hàn Lặc, trong lòng Phó Oánh run lên, yên lặng gạt đi.
Nghĩ trái nghĩ phải, chỉ có Hàn Thành Tuyết ngu xuẩn kia mới có thể để cho cô ta xả giận.
Cô ta nổi giận đùng đùng mà đi đến Hàn gia, chân trước vừa đến Hàn gia.
Trong vòng chưa đầy một buổi chiều, tin tức cô ta giả bộ lại bị tiểu bá vương châm biếm đã truyền đi khắp đại viện, truyền qua truyền lại đã thay đổi mùi vị. Lại biến Thành Phó Oánh ở vùng nông thôn phương Bắc đã ăn không ít khổ, thế cho nên tinh thần thất thường, lại lưu luyến không quên tiểu bá vương Hàn Lặc, bắt được cơ hội đã bám theo một đoạn đường tiến vào tận cửa hàng bách hoá, còn không để ý liêm sỉ mà ở trước mặt mọi người ngăn Hàn Lặc lại thổ lộ.
Còn bị cự tuyệt rất lạnh lùng!
Hàn Lặc còn phóng lời nói muốn thu thập cô ta!
Lời đồn đãi càng truyền càng mạnh mẽ, tất cả mọi người đều biết Hàn Lặc không sợ trời không sợ đất, lúc trước thấy ai khó chịu cũng mượn nắm đ.ấ.m giáo huấn một chút, ai nghĩ đến tiểu bá vương xuống nông thôn trở về thủ đoạn lại cao hơn rồi, không gây ra động tĩnh lớn cũng có thể trả thù người ta rồi.
Bởi như vậy, ai dám truyền mấy tin đồn thất thiệt về hắn?
Thường xuyên qua lại, lúc bát quái rơi tai Phó Kha, Hàn Lặc đã trở thành trinh tiết liệt nam, là tấm gương người đàn ông của thời đại cần học tập!
Mà Phó Oánh thanh danh vô cùng tốt, gần đây luôn được người lớn yêu thích trực tiếp trở thành gái lỡ thì tính tình thất thường không muốn gả.
Thậm chí có người không thích cô ta đã ác ý phỏng đoán cô ta ở nông thôn có phải đã trở thành một đóa kiều hoa ngã vào vùng lầy. . .
Về phần Hàn Thành Tuyết…
Vì để ý đến địa vị của Hàn quân trưởng, người đầu tiên đem bát quái truyền đi đã cố ý xóa chuyện Hàn Lặc mắng cô ta..., làm cho cô ta thuận lợi biến mất ở sự kiện lần này, không bị người ta chỉ trỏ.
Hàn Thành Tuyết không nghĩ nhiều, chỉ hô to may mắn, còn tưởng rằng là do mình thoát được nhanh mới không bị người ta gặp được.
Nhưng Phó Oánh tâm tư lại sâu ah, nghĩ lại nhiều.
Cho rằng Hàn Thành Tuyết cố ý đem chuyện của mình nói ra ngoài, để cho một mình cô ta mất mặt, liền hận lên cô ta, còn lên kế hoạch trả thù hạng nhất cho "chị em tốt".
Hàn Lặc không biết mấy câu của mình tạo ra lực sát thương cường đại như thế, làm tan vớ tín nhiệm của tổ hai người kia, bây giờ lại quay ra đ.â.m chọc lẫn nhau, anh về đến nhà lập tức tiến vào phòng bếp.
Hát mấy giai điệu dân gian, đang vui vẻ bận rộn.
Nghĩ đến Túc Miểu rất thích ăn quà vặt, anh định thỉnh thoảng động thủ làm chút đồ ăn ngon nắm giữ khẩu vị của cô, mới dễ củng cố địa vị của mình trong lòng cô vợ nhỏ.