Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 161: Học Hỏi Lẫn Nhau

Cập nhật lúc: 2024-09-22 06:01:43
Lượt xem: 57

Hồng Diễm xem ở trong mắt, không có lên tiếng, tiếp tục đi đến phía sau Cố Tiểu Trân.

Tốc độ của Cố Tiểu Trân không tính là nhanh, tiến độ so với bạn học mới chậm chừng một phần ba. Nhưng cẩn thận nhìn, mỗi nét vẽ của cô ấy giống hệt như trong sách. Phần sau và kết cấu của khối đá, và một chút trống dọc theo các cạnh khi đường viền và mặt trong bị nứt, giống hệt như bản gốc.

Cô ấy không có hình ảnh trước mắt, nhưng cô ấy có nó trong tim.

Lòng Hồng Diễm mừng rỡ, chả trách viện trưởng đã tranh luận để giành một suất cho cô ấy.

Cố Tiểu Trân xác thực là thiên tài đáng giá để bồi dưỡng.

Loại trí nhớ vượt qua người thường cùng năng lực phục hồi như cũ này, nếu làm việc trong lĩnh vực sửa chữa tranh chữ cổ, nhất định sẽ làm nên thành tựu. Thật tiếc là trình độ học vấn của Cố Tiểu Trân không đủ, và chuyên gia trùng tu di tích văn hóa có thể không sẵn lòng đón nhận cô ấy.

Hồng Diễm bất tri bất giác đã xem hơn phân nửa tiết học, mà Cố Tiểu Trân đắm chìm trong thế giới của chính mình, hoàn toàn không phát hiện là có người ở phía sau.

Phần sau của tiết học, Hồng Diễm bắt đầu bình luận về kết quả sao chép của mọi người.

Kỳ Tử Thực nghe được giáo sư Hồng nói tác phẩm của mình nét vẽ quá cứng, nét bút trụ cột bạc nhược yếu kém, hình ảnh rời rạc, sắc mặt lúc xanh lúc hồng, có chút sượng mặt.

Nhưng hắn không dám chất vấn Hồng Diễm, liền đề nghị Hồng Diễm bình luận về tranh của Túc Miểu cùng Cố Tiểu Trân trước.

Ngoài miệng ngược lại nói rất êm tai, học hỏi lẫn nhau.

Trên thực tế, hắn muốn nhìn bọn họ xấu mặt, như vậy sẽ không có ai nhớ tới việc giáo sư Hồng nhận xét rằng tranh của hắn không đủ tốt.

Ở trong mắt hắn, biểu hiện vượt trội của Cố Tiểu Trân mấy lần trước chẳng qua là do độ khó của chương trình học thấp, vẽ hoa cỏ ai cũng có thể làm được, cô ta cũng không phải là người đặc biệt nhất, còn Túc Miểu thì sao, chỉ nhìn một cách đơn thuần cô ta nửa chừng mới vào học, đến bút lông cũng không chuẩn bị, lại càng không giống người am hiểu vẽ tranh.

Hắn đã đề nghị, những người khác cũng đi theo phụ họa.

Lớp tranh phong cảnh tổng cộng có mười ba người, ngoại trừ Cố Tiểu Trân độc lai độc vãng, còn lại mười hai người tự động phân thành ba, bốn nhóm nhỏ. Phần lớn bọn hắn gia cảnh cũng không tệ, điều này khiến họ có cảm giác vượt trội khi đối mặt với Cố Tiểu Trân.

Khi Cố Tiểu Trân liên tiếp được giáo viên khen ngợi, mà bọn hắn vì khả năng chuyên môn đáng tự hào bị một người chưa bao giờ học vẽ vượt qua trong một thời gian ngắn, không biết ai đã để lộ “nội tình” việc Cô Tiểu Trân nhập học. Người không có lý trí đã bắt đầu dùng quá khứ để công kích Cố Tiểu Trân, hạ thấp cô ấy, để cho mọi người đều biết rằng cô ấy từng đi ăn xin, nhặt ve chai, để che lấp sự thất bại mà họ cảm nhận được trước Cố Tiểu Trân.

Bọn hắn hoặc nhiều hoặc ít cũng đã có hành vi cô lập Cố Tiểu Trân, nghe được lời Kỳ Tử Thực nói, tất nhiên tán đồng.

Hồng Diễm là người rất thuần túy.

Bà rất nghiêm khắc về mặt chuyên môn, nhưng lại không hiểu nhiều về tâm tư của học sinh.

Gặp đả kích liền muốn nghe nhận xét về Túc Miểu cùng Cố Tiểu Trân trước, bà cũng không nghĩ nhiều, liền đi đến hàng cuối cùng.

Đặt hai bức tranh trên bàn và giải thích điểm mạnh và điểm yếu của chúng.

Toàn bộ quá trình ngoại trừ âm thanh của Hồng Diễm, những người khác đến thở mạnh cũng không dám, tất cả đều nhìn chằm chằm vào hai bức tranh có phong cách khác nhau nhưng đều bắt mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-161-hoc-hoi-lan-nhau.html.]

Người có đôi khi chính là như vậy.

Với bài thi 100 phần trăm, những người thi được 98 phần trăm sẽ luôn cảm thấy mình không kém hơn người thi 100 phần trăm và họ cũng có thể nghĩ rằng chính sự sơ ý bất cẩn của mình đã dẫn đến việc bị mất điểm.

Thật tình không biết có một số người thi được 100 phần trăm, là vì tổng phần trăm chỏ có 100.

Với việc thay đổi bộ đề thi khó hơn, cô ấy cũng có thể thi được điểm cao nhất, mà những người trước đó thi được 98 có lẽ chỉ có thể thi được 60.

Giống như Kỳ Tử Thực, giống như những người khác ở đây, thực sự nhìn thấy Cố Tiểu Trân trong ba giờ đã phục hồi như cũ phần tranh đó, bọn hắn mới không thể không buông thành kiến, thừa nhận viện trưởng Ôn nói đúng, Cố Tiểu Trân xác thực là thiên tài.

Và nỗ lực tuyệt vọng để tìm lại sự tự tin ở chỗ Túc Miểu cũng đã thất bại.

Túc Miểu sao chép, phục chế không bằng Cố Tiểu Trân, nhưng phong cách vẽ của cô rất rõ ràng, cỏ cây dường như được rót vào cảm xúc và linh hồn của chính chúng, khiến chúng trở nên đặc biệt sống động.

Nói cách khác, họ chỉ là những người mới bắt đầu.

Bạn sinh viên dự thính này đã nhảy qua công đoạn sao chép và hình thành phong cách riêng của mình, cô có thể múa bút tạo ra một bức tranh mà không gặp bất kỳ khó khăn nào.

Mà ngay cả Hồng Diễm cũng hiếu kỳ vì sao cô không tham gia cuộc thi chiêu sinh, mà chỉ dự thính.

Túc Miểu sờ mũi, xấu hổ cười cười: "Lúc trước không biết, thành tích văn hoá của em không quá tốt."

"Em vẽ rất tốt, có thể nhìn ra được, người dạy em vẽ tranh có công lực rất sâu, tôi cho rằng em cũng không cần lãng phí thời gian để tiếp tục học tập, tôi cũng không dạy em được cái gì."

Hồng Diễm nói như vậy.

Cố Tiểu Trân nghe được giáo sư Hồng đánh giá Túc Miểu cao như vậy, cô ấy so với Túc Miểu còn cao hứng hơn, đôi mắt sáng rực rỡ.

Túc Miểu được khen vẫn rất khiêm tốn: "Biển học vô bờ, em thật sự rất vui khi được đi theo cô học tập."

Hồng Diễm nhìn cô, có vẻ như đang đánh giá xem lời nói của cô là thật hay giả, sau một lúc lâu, bà nhẹ gật đầu, không nói gì nữa.

Có tác phẩm của Túc Miểu cùng Cố Tiểu Trân ở phía trước, những người khác liền lộ ra sắc mặt ảm đạm.

Vốn dĩ miễn cưỡng đập vào mắt giờ chỉ cảm thấy khắp nơi đều có vấn đề.

Tâm tình mọi người rất phức tạp, tự tin đều mất sạch, vẫn không thể trách Túc Miểu cùng Cố Tiểu Trân, tên đầu sỏ gây nên là Kỳ Tử Thực lập tức nghênh đón mấy cái lườm trắng mắt.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Cố Tiểu Trân là thiên tài chân chính ~

Cô ngỗng cũng không phải không ưu tú, nhưng cô ấy không phải thiên tài, sự "Ưu tú" của cô ấy thành lập trên cơ sở chăm chỉ, tuy lúc đầu mục đích học tập chỉ là vì để có một thanh danh tốt, ở trên thị trường hôn nhân tăng thêm thẻ đánh bạc, nhưng cô ấy xác thực là một thứ nữ chịu khó.

Vân Mộng Hạ Vũ

Loading...