Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 160: Diệt Tuyệt Sư Thái
Cập nhật lúc: 2024-09-22 05:58:10
Lượt xem: 28
Túc Miểu liếc mắt, không để ý tới.
Quay đầu tiếp tục cùng Cố Tiểu Trân nói chuyện phiếm, thế mới biết cái người nhiều chuyện còn có thể bàn lộng thị phi kia tên là Kỳ Tử Thực.
Trong mười phút tiếp theo, cô đã được chứng kiến tận mặt, cái gì gọi là đàn ông lưỡi dài.
Kỳ Tử Thực giống như tam cô lục bà ở nông thôn, nhảy lên nhảy xuống trong phòng, đi vòng quanh và kể cho người khác nghe là Túc Miểu làm bạn với ăn mày, sau đó lại cố ý nói mấy lời, làm cho người ta hoài nghi Túc Miểu có phải cũng giống Cố Tiểu Trân được đặc cách nhập học.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nếu không vì sao khai giảng một tháng rồi mới đến học.
Bạn nữ ngồi ở trước bàn Túc Miểu quay đầu lại nhìn cô nhiều lần, rốt cuộc nhịn không được, nhỏ giọng hỏi: "Vì sao chậm một tháng rồi cô còn có thể đến học vậy?"
Túc Miểu chỉ thẻ chứng nhận dự thính treo trên cổ.
Trên mặt bạn học nữ thoáng kinh ngạc, tràn ngập không thể tin: "Còn có thể như vầy sao? Vì sao trước kia không nghe người ta nói."
Túc Miểu nhún vai: "Không biết."
Cô đoán có hai nguyên nhân: một là những người khác không chú ý đến tin tức của phương diện này, hai là dự thính sẽ không tham gia cuộc thi, cũng không có chứng nhận tốt nghiệp.
Nói một cách phiến diện, không ai có thể chứng minh bạn đã học được gì và học được bao nhiêu ngoại trừ chính bạn.
Hiệu quả và lợi ích nói, ngoại trừ bản thân, không ai có thể chứng minh ngươi học được cái gì, học được bao nhiêu. Kinh nghiệm dự thính không có tính cạnh tranh trong xã hội. Thay vì lãng phí sức lực và thời gian cho nó, tốt hơn là nên tìm một công việc vững chắc.
Bạn học nữ nhìn Cố Tiểu Trân đang cúi đầu không nói gì.
Trên mặt hiện lên vẻ xoắn xuýt.
Chê cười hỏi Túc Miểu: "Cô rất thích vẽ tranh ư, trước kia đã học qua sao? Cô đừng hiểu lầm, tôi không có ý tứ gì khác, chỉ là chuyên ngành hội họa của Trung Quốc cần phải có nền tảng mới theo kịp mà thôi, bằng không thì còn không bằng dự thính môn chuyên ngành khác còn có tác dụng hơn."
Túc Miểu: " Hồi còn nhỏ tôi đã học được một chút. "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-160-diet-tuyet-su-thai.html.]
Bạn học nữ "Ah" một tiếng, còn muốn nói điều gì, chợt nghe Cố Tiểu Trân nhỏ giọng nhắc nhở: "Giáo sư Hồng đã vào."
Cô ta nghiêm mặt, lập tức xoay người đi, lưng ngồi thẳng tắp.
Giáo sư Hồng tên là Hồng Diễm, tầm bốn mươi tuổi, là một người nghiêm khắc, bất kể đối mặt với ai, đều luôn nghiêm mặt, bởi vậy có sinh viên đã dùng tên Diệt Tuyệt sư thái trong “Ỷ Thiên Đồ Long ký” để nói về bà ấy.
Túc Miểu không đọc tiểu thuyết, không biết tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung nổi đến cỡ nào.
Chỉ nghe Cố Tiểu Trân miêu tả, liền muốn mua ngay một cuốn về đọc.
Cô nghe được liền tắc luỡi, nhỏ giọng thì thầm: "Đáng sợ như vậy sao?"
Cố Tiểu Trân gật đầu, ra hiệu Túc Miểu chớ nói chuyện, cô ấy tuyệt không hi vọng bạn mới bị giáo sư Hồng phạt đứng.
Hồng Diễm tiến vào phòng học, lập tức phát giác được hôm nay có thêm một người, hơi nhíu lông mày, ánh mắt ở trên người Túc Miểu dừng lại một cái chớp mắt, rất nhanh đã dời mắt, để cho mọi người lật đến trang “Suối núi lữ hành đồ” kia, nói vài câu về kết cấu của bức tranh, sau khi giải nghĩa các đặc điểm, liền để cho tất cả mọi người bắt đầu vẽ.
Việc sao chép này không phải để cho mọi người sao chép toàn bộ bức tranh, thay vào đó là chọn các phần để vẽ lại.
Thực tế hơn, đối với tân sinh viên mà nói, có thể cho ra đời 2 ~ 3 bức tranh hoàn chỉnh trong một học kỳ là coi như đã đạt được mục tiêu học tập.
Hồng Diễm sắp xếp công việc của ngày hôm nay, bắt đầu đi một vòng quan sát học viên.
Mấy sinh viên có trụ cột tốt hơn thuần thục mà bắt đầu dùng bút phác thảo bố cục, có mấy người khác còn đang nhìn bức tranh phỏng đoán bút pháp cùng độ dày mỏng của nét mực, ví dụ như chỗ này nét bút là khô hay ướt, vận dụng ngòi bút như thế nào, là thô hay là mảnh, dường như không thể bắt đầu.
Hồng Diễm lắc đầu, không lên tiếng chỉ điểm, cuối cùng đi qua chỗ Túc Miểu.
Vốn chỉ là tùy ý nhìn thoáng qua.
Chính người bình thường cũng sẽ không ôm chờ mong đối với sinh viên dự thính.
Không nghĩ tới bạn học mới này là người đặc biệt, cầm bút vững vàng, không đến 40 phút, những ngọn núi và vách đá bắt đầu hiện ra.
Và cô ấy đã hình thành nên một màu sắc cá nhân mạnh mẽ, thế núi gập ghềnh, đường nét sắc sảo, tựa như thanh bảo kiếm thoát ra khỏi vỏ, xen vào đó là cây cối mọc lên um tùm, tuy chỉ có vài nét bút đã lộ ra ngọn cây, đình đài, lầu các, tinh xảo trôi chảy.