Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 154: Thích Sống Thế Nào Thì Sống.
Cập nhật lúc: 2024-09-22 05:58:00
Lượt xem: 36
Dương Mỹ Phụng vội vã cùng Túc Miểu kéo gần quan hệ, thấy cô đối với con hai có hứng thú, không chút do dự mà nói rõ ràng chuyện của Xa Hạ Hà.
Con người bà ta tuy cay nghiệt, thực chất bên trong đều là tư tưởng phong kiến kiểu cũ, động một chút lại đẻ trứng với không đẻ trứng đấy.
Nói ra làm cho Túc Miểu tuy là cổ nhân cũng khó mà chịu được.
Túc Miểu: "Vạn nhất là người đàn ông kia không thể sinh thì sao?"
Lúc cô vẫn còn nằm viện, trong bệnh viện có một thai phu sinh con gái, nhà chồng đến bệnh viện cãi lộn, bác sĩ đã nói sinh con trai con gái phải xem người đàn ông, không thể đổ lỗi cho nữ nhân. Dùng suy luận này, có thể mang thai hay không, cũng phải xem song phương.
Còn có, ở Đại Thịnh cũng có nam nhân không thể để cho thê thiếp mang thai.
Cho nên, làm sao lại một mực chắc chắn là Xa Hạ Hà không thể sinh vậy?
Dương Mỹ Phụng thần sắc kích động: "Chuyện đó không thể, anh rể hai con cùng vợ đầu đã sinh được ba đứa, vấn đề khẳng định là ở trên người chị hai con."
Xa Hạ Hà vừa vặn bưng nước chè đi ra, nghe nói như thế, nước mắt ngăn không được mà chảy ra.
Cô ta lớn lên một bộ tiểu bạch hoa, khóe mắt xanh xanh tím tím, một bên má sưng lên, im lặng rơi lệ quá làm cho người ta tâm thương đấy.
Túc Miểu có chút đồng tình: "Dù như thế cũng không thể đánh người, thật sự cảm thấy sống không nổi hãy ly hôn ah."
Lời nói cứng rắn vừa ra, Xa Hạ Hà còn chưa nói gì, Dương Mỹ Phụng đã nhảy dựng lên: "Ly hôn? Không được, không được đấy, sao có thể ly hôn đâu này? Cho dù nó có thể sinh cũng chưa chắc có thể tìm được người có điều kiện tốt như vậy đấy, huống chi nó lại không thể sinh, phụ nữ không thể sinh còn có tác dụng gì, ai muốn? Nó lại không có công tác, vậy không thể quay trở lại trong nhà ăn cơm trắng, không thể ly hôn đấy."
Khoé miệng Túc Miểu co giật.
Cùng Dương Mỹ Phụng nói chuyện, chính mình sẽ giảm thọ mười năm.
"Chồng của chị hai đã bao nhiêu ah, em thấy ly hôn rồi, cũng là hắn càng khó tìm vợ a?"
Dương Mỹ Phụng không cho là đúng: "Nam nhân cùng nữ nhân có thể giống nhau sao? Anh rể hai của con còn trẻ, hơn chị hai con mười lăm tuổi, cho dù ly hôn hắn cũng có thể tìm được hoàng hoa khuê nữ. Nhưng chị hai con thì sao, hoa tàn ít bướm lại không thể sinh, đâu có thể tìm được đối tượng tốt nữa?"
Túc Miểu nghe thấy mà nghẹn họng nhìn trân trối.
Cô đối với hai từ hoa tàn ít bướm cùng trẻ tuổi đã có nhận thức mới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-154-thich-song-the-nao-thi-song.html.]
Nhất thời lông mày dựng lên, khuôn mặt nghiêm túc: "Không thể sinh thì sao vậy? Người sống trước hết phải làm cho chính mình thống khoái, quan tâm việc không có con trai làm cái gì, phụ nữ không thể sinh chẳng lẽ kém một bậc sao? Tôi không thấy vậy."
Vân Mộng Hạ Vũ
Dương Mỹ Phụng nghẹn lại, bà ta lại không nói sai, đầu năm nay phụ nữ không thể sinh cho dù dung mạo như thiên tiên cũng chỉ là một vật bài trí đẹp mắt mà thôi.
"Không thể sinh đã kém một bậc, "
Xa Hạ Hà chỉ biết ô nức nở nghẹn ngào khóc: "Được rồi, các người chớ vì tôi mà cãi nhau, là mệnh tôi khổ, mẹ nói đúng, con như vậy không thể giúp người ta nối dõi tông đường, cho dù ly hôn những người khác cũng sẽ chú ý."
Thái dương Túc Miểu nhảy lên thình thịch.
Một người đàn ông lớn tuổi kết hôn lần hai, làm sao lại không thể ly hôn hả?
Hết lần này tới lần khác người trong cuộc lại đồng ý với lý luận này, thực sự làm cô tức giận đến phổi cũng muốn nổ.
Sắc mặt cô lạnh lẽo, Hàn Lặc đã nhận ra.
Biết lúc này tâm trạng của cô rất tệ, trực tiếp ngắt lời Dương Mỹ Phụng "Những thứ này là Miểu Miểu chuẩn bị cho mọi người đấy, lát nữa chúng tôi còn có việc, phải trở về rồi."
Dương Mỹ Phụng kinh ngạc: "Lưu lại ăn bữa cơm a."
Túc Miểu mặt không biểu tình: "Ăn không vào."
Nói xong, không để ý Dương Mỹ Phụng cùng Xa Hạ Hà, vợ chồng son xuống lầu rồi.
Thẳng đến khi lên xe, tâm tình Túc Miểu còn phiền muộn lấy.
Hàn Lặc: "Còn tức giận sao?"
Túc Miểu hai má phồng lên, vẻ mặt tức giận: “Ừ!”
Cô thỉnh thoảng sẽ có vài ý nghĩ xấu xa, chẳng hạn như thầm mong rằng Xa Mãn Đồng cùng Dương Mỹ Phụng thối nát đến cùng, đem cô bức đến cực hạn, như vậy cô có thể thuận lý thành chương vứt bỏ Xa gia, từ nay về sau để cho bọn hắn hoàn toàn biến mất khỏi cuộc sống cô.
Miễn cho giống như bây giờ, trong lòng biết rõ bọn hắn không phải người tốt gì, hay bởi vì biết rằng tạm thời không ức h.i.ế.p đến mình mà duy trì quan hệ mặt ngoài.
"Anh nói xem chị ta... Ai, không nói nữa, thích sống thế nào thì sống."