Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 152: Hết Sức Đáng Yêu.

Cập nhật lúc: 2024-09-22 05:57:57
Lượt xem: 46

Trước đây cấp dưới của Mạnh Thăng Vinh là Hắc Ưng vì báo thù cho em gái ruột, không nói trước với Mạnh Thăng Vinh đã hại Mạnh Thăng Đức ở Quảng Châu bị tra xét một đám hàng, vì thế thiếu chút nữa liên lụy đến toàn bộ tập đoàn. Sau đó, Mạnh Thăng Vinh trực tiếp đem Hắc Ưng ném xuống biển cho cá mập ăn, nhưng Mạnh Thăng Đức cũng không tin việc này là Hắc Ưng tự chủ trương, hắn nhận định Mạnh Thăng Vinh cố ý làm khó hắn.

Vừa nghĩ như thế, thật đúng là có khả năng hắn ta đang giở trò quỷ!

Sắc mặt Mạnh Thăng Vinh trở nên hung ác, quơ lấy vật trang trí thuỷ tinh ở đầu giường ném vào trên tường: “Hàng hoá bị kiểm tra, cho dù anh nhắm vào hắn cũng sẽ không gây hại cho toàn bộ tập đoàn như vậy. Một khi bị chính phủ đại lục phát giác được hắn vận chuyển ma tuý, vậy cả tập đoàn Vạn Hào đều sẽ gặp không may, hắn ta thực sự là tên đầu heo sao!"

Phó Hương Hương chờ hắn phát hiện xong, lại câu dẫn hắn mây mưa một hồi.

….

Hàn Lặc cho chính mình năm ngày nghỉ phép kết hôn.

Tân hôn ngày thứ ba, dựa theo tập tục ở An Nam, bọn họ sẽ về nhà mẹ đẻ lại mặt.

Nghĩ đến Hàn gia cùng Túc gia lại ở gần một chỗ, hai người lại một mình ở bên ngoài, dứt khoát về thăm cả hai nhà. Túc gia gần, nên đến trước.

Rồi sau đó lại mang theo lễ vật đi Hàn gia, kết quả lại đi không, trong nhà một người đều không có, Hàn Lặc trèo tường đi vào, đem đồ đạc đặt ở cửa lớn.

Vợ chồng son lại lái xe đến nhà máy thực phẩm.

Xe ô tô màu trắng tiến vào khu nhà tập thể làm mọi người tới vây xem, đợi Túc Miểu vừa xuống xe, lập tức đã bị người ta nhận ra rồi.

"Ài nha, con gái của Dương Mỹ Phụng ah, đây là đến lại mặt rồi?"

Vân Mộng Hạ Vũ

"Đừng nói, nhà bọn hắn mấy cô con gái đều lớn lên không tệ, sao đứa con trai út lại bình thường như vậy."

Trong đám người có ai đó trêu ghẹo, đưa tới một mảnh phụ họa.

"Xe này là mua hay thuê đó a, nhìn rất hiếm có, nhà con rể nhà ông không phải cũng rất lợi hại sao, hắn mua xe chưa?"

". . ."

Túc Miểu không biết các bà, nhưng cô không ngại cùng mọi người tán gẫu.

Vừa xuống xe liền giơ lên nụ cười xã giao.

Mặc kệ ai nói với cô, cô đều biểu hiện chăm chú lắng nghe, mặc dù có một số người dùng từ thô tục, âm dương quái khí, cô cũng thủy chung luôn mỉm cười, đáp lại càng không qua loa.

Những người khác thấy cô tự nhiên hào phóng, bình dị gần gũi, ngược lại thật xin lỗi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-152-het-suc-dang-yeu.html.]

Lập tức chiếm được hảo cảm của mọi người.

Người có đôi khi chính là kỳ quái như vậy, có xu hướng bao dung hơn với những người có ngoại hình quá xinh đẹp.

Không phải ai cũng là nhan cẩu, mà là đối mặt với sắc đẹp hiếm thấy, về mặt tâm lý, họ đã đoán trước kết quả ngay từ đầu, vô thức cảm thấy đối phương xa cách, cao xa không thể chạm tới đấy.

Một khi đối phương đủ nhẹ nhàng để phá vỡ nhận thức của họ, thiện chí sẽ dần dần tăng lên.

Đối với Túc Miểu chính là như thế.

Ngay từ đầu là hâm mộ Xa Mãn Đồng có con gái lớn lên như vậy, đợi nhìn thấy con rể lái xe, thân phận rõ ràng không tầm thường lại nhịn không được chua chua ghen ghét, muốn nói vài câu.

Lại nhìn thấy Túc Miểu dịu dàng độ lượng, không mắt chó xem thường người khác, những loại cảm xúc không tốt sinh sôi nảy nở trong lòng lập tức bị quét sạch.

Sẽ nghĩ ——

Một cô gái có ngoại hình đẹp và tính tình lại tốt thì gả cho người chồng tốt cũng là chuyện nên vậy đúng không?

Nhất là Hàn Lặc toàn bộ quá trình đều mặt không biểu tình, đối với hàng xóm của vợ một câu cũng không phản ứng, càng nổi bật lên Túc Miểu giống như tiên nữ vậy.

"Ba của cháu hình như còn ở căn tin mua cơm, mẹ của cháu đã về nhà, chúng ta cũng không chậm trễ thời gian của các cháu nữa."

"Dạ, các vị chú thím lần tới lại trò chuyện ah."

"Tốt! Nhanh lên lâu a."

. . .

Túc Miểu đi vào nhà ngang, nụ cười công thức từ từ biến mất.

Hàn Lặc thấp giọng cười cô giả vờ giả vịt, Túc Miểu tức giận mà liếc anh trắng mắt, kéo dài ngữ điệu: “Nếu làm một điểm, đương nhiên phải làm cho thành mười điểm.”

Hàn Lặc lại cười.

Anh nhìn cô, thật hài lòng biết bao.

Chút tâm tư nhỏ không chút che dấu kia của cô, anh không chỉ không ngại phiền, còn cảm thấy hết sức đáng yêu.

Loading...