Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 117: Ngày Tốt Lành Đang Chờ Hắn

Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:39:01
Lượt xem: 60

Bởi vì Hàn Đại Nghiệp đến nhà cầu hôn rất nhanh gọn và công khai, tình cảm giữa hai cha con cũng dịu đi một chút, nhưng chỉ hạn chế nói vài câu, sẽ không cãi vã như trước nữa, về phần những chuyện khác, Hàn Lặc cũng không đáp ứng.

Hàn Đại Nghiệp thật sự không hiểu suy nghĩ của anh.

"Con bướng bỉnh cái gì vậy? Anh cả con tốt xấu gì cũng đã lăn lộn tốt bên ngoài rồi, con thì sao, một người đang ở độ tuổi đôi mươi, một phần công tác đứng đắn cũng không có, con nói làm kinh doanh, ah, trời Nam biển Bắc chạy khắp nơi, cầm tiền Đàm gia giày vò khắp nơi, nếu con tạo ra được chút tên tuổi coi như tốt, nếu con thất bại, ông bà ngoại con không nói cái gì, hai cậu con cũng vui vẻ nuông chiều con, nhưng mợ con thì sao, mấy người anh em của con thì? Thật sự không có ý kiến?"

"Con cùng anh cả dù sao cũng là anh em ruột, về sau có chuyện gì, không phải sẽ được anh cả con giúp đỡ sao?"

Hàn Lặc chẳng muốn giải thích tiền của anh cùng Đàm gia không liên quan gì nữa.

Chỉ cười lạnh một tiếng, khinh thường nói: "Tôi sẽ không có tiền đồ nếu không có anh ta giúp đỡ sao, anh ta có một ông già khắp nơi giúp mình trải đường, tôi có cái gì? Ông không kéo chân sau của tôi, tôi đã thắp nhang thơm cầu nguyện rồi."

Hàn Đại Nghiệp nghẹn đến bị sặc ho khan vài tiếng, mặt đen đến nỗi không thể nhìn.

Hàn Lặc lại nghiêng mắt liếc nhìn ông ta: "Nếu ông không muốn tức giận đến trúng gió, về sau hãy ít nói những lời này đi, tôi không muốn dính dáng một chút gì với Hàn Thành Thanh, anh ta cũng đừng nghĩ đến mỗi ngày đều cùng tôi giả bộ anh em tình thâm."

Vân Mộng Hạ Vũ

Bằng những chuyện anh ta đã làm, anh ta cũng xứng? Thật buồn nôn.

Hàn Lặc nói xong, từ trong túi móc ra một chồng tiền: "Đừng nói tôi chiếm được tiện nghi của các người, ông cho bao nhiêu lễ hỏi, tôi trả lại cho ông bấy nhiêu."

Ánh mắt Hàn Đại Nghiệp nặng nề nhìn anh, sau một lúc lâu mới trút giận, hỏi: "Con thật muốn cùng người trong nhà phân chia rõ ràng như vậy?"

Hàn Lặc nhìn ông ta, ánh mắt bướng bỉnh, im ắng hỏi lại: Ông đã hỏi chuyện này quá nhiều rồi đúng không?

Hàn Đại Nghiệp thở dài, đem tiền đẩy trở về: "Con muốn làm gì thì làm, ta mặc kệ." Trước đây ít năm không có quản qua hắn, bây giờ nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng.

May là con trai trưởng có lòng dạ rộng lớn, làm người đôn hậu rộng rãi, mặc dù Hàn Lặc đối với hắn không thân cận, trong lòng của hắn cũng luôn thương nhớ đứa em trai này.

Những năm Hàn Lặc xuống nông thôn kia, con trai trưởng còn thỉnh thoảng cho hắn chút tiền, đồ ăn đồ mặc đấy. Ai biết Hàn Lặc không chỉ không cảm ơn, ngược lại có chút hận luôn cả thằng cả rồi, Hàn Đại Nghiệp thật đúng nghĩ thông đây rốt cuộc là vì sao?

Hắn chỉ có thể đoán là do Đàm gia.

Cảm thấy là Đàm gia đã nói bậy không ít bên tai Hàn Lặc, cố ý phá hư quan hệ của hai anh em.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-117-ngay-tot-lanh-dang-cho-han.html.]

Tưởng tượng như vậy, chỉ cảm thấy n.g.ự.c buồn bực rất khó chịu.

"Đêm nay chớ đi, ta đã gọi điện thoại cho mấy người kia, buổi tối sẽ phân nhà."

Xa thơm gần thối, sớm chút đem nhà phân ra, nói không chừng tình cảm anh chị em còn có thể lưu lại vài phần tốt.

Ông ta cũng mong sau khi Hàn Lặc thành gia có thể hiểu chuyện một chút, đừng giống như bây giờ, đem một đại gia đình làm như kẻ thù.

Hàn Lặc "dạ" một tiếng, không có ý kiến.

Cho dù làm cho Hàn Đại Nghiệp nhượng bộ, trong lòng anh cũng không có cảm giác thành tựu.

Lúc trước còn có thể hận Hàn Đại Nghiệp bất công, về sau biết được chuyện ngoại tình của mẹ và anh cả, Hàn Lặc cảm thấy bọn họ rất buồn nôn, đồng thời cũng không biết làm thế nào mà nhìn Hàn Đại Nghiệp rồi.

Anh đã từng cảm thấy đây là báo ứng mà ông trời dành cho Hàn Đại Nghiệp, đứa con trai mà ông ta coi trọng nhất lại cho ông ta một đao, anh thậm chí xúc động mà nghĩ tới đưa chuyện xấu xa này chọc ra, làm cho ba người này tra tấn nhau cả đời.

Nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận, theo chân bọn họ mò mẫm trộn lẫn đáng giá sao?

Về sau bỏ ý niệm này đi, cũng là vì không muốn làm cho ông bà ngoại luôn yêu thương anh, cùng cậu mợ không còn mặt mũi mà ra ngoài ánh sáng mà thôi.

Hôm nay anh cũng hai mấy tuổi rồi, sắp có gia đình của mình rồi, tương lai còn có con cái của mình huyết mạch tương liên, tất cả tâm lực của anh đều nên dành cho vợ con, mà không phải ghi nhớ những chuyện dơ bẩn kia.

Xả thân mình nổ hố phân không khó, nhưng sợ là mùi hôi thối kéo dài lâu ngày sẽ ảnh hưởng đến bản thân và những người thân thiết.

Anh cả cho là mình đã rất khôn khéo, thông qua t.ì.n.h d.ụ.c khống chế Đàm phu nhân, từ Đàm gia đào chỗ tốt.

Thật tình không biết với tính tình của Đàm phu nhân, hai người đang lúc tình cảm mặn nồng tự nhiên ngàn tốt vạn tốt, vì tiền đồ của hắn thậm chí còn dám ngạnh cổ cùng cậu trút giận, tìm ông ngoại náo hơn mấy tràng. Nhưng nếu như không yêu rồi, những săn sóc nhu tình kia lập tức hóa thành lưỡi d.a.o sắc bén.

Khi bà ta bắt đầu điên lên cũng không giống như những người khác chú ý đông chú ý tây, chỉ xem anh cả có thể chống đỡ được hay không thôi.

Hắn tốt nhất là cam đoan chính mình đối với Đàm phu nhân cả đời không thay lòng, nếu không ——

A!

"Ngày tốt lành" đang chờ hắn đây này.

Loading...