Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 106: Cha Không Thương Mẹ Không Yêu

Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:38:46
Lượt xem: 99

Nhưng vẫn vội vàng đem người ngăn lại.

Những năm này ông ta thấy rất rõ ràng, so với đứa con gái Đàm Mỹ Phân này, Đàm gia lại càng coi trọng cháu ngoại hơn. Phàm là Hàn Lặc ở Hàn gia có một điểm không tốt, dù cho người đối với hắn không tốt là mẹ ruột, Đàm gia cũng sẽ đem sổ sách tính toán ở trên đầu ông ta.

Hơn nữa người Đàm gia thủ đoạn ác độc, căn bản không ra tay với ông ta, ngay ở trên người lão đại, lão Nhị, lão Tam hạ công phu. Chỉ cần Hàn Lặc bị thương, ba đứa bé khác sẽ ra chút tình huống.

Cho dù ông ta liên tục giải thích, lúc Hàn Lặc ba tuổi bị sốt cao không lùi là ngoài ý muốn, không có âm mưu, nhưng Đàm gia luôn ấn định là cùng lão đại có quan hệ.

Cái này hoàn toàn là vu oan.

Tại sao có thể là lão đại bày mưu đặt kế được?

Lão đại lúc đó đã mười sáu tuổi rồi, Hàn Lặc mới ba tuổi, hai anh em tuổi chênh lệch lớn như vậy, Hàn Lặc căn bản không uy h.i.ế.p được hắn cái gì, hắn sao có thể vẽ vời cho thêm chuyện ra, cùng em trai so đo. Huống chi, tình cảm giữa hai anh em bọn hắn đều rất không tồi, lão đại rất chăm sóc cho em trai nhỏ nhất.

Trái lại lão Tứ từ sau khi đến Đàm gia, mới dần dần cùng anh chị bất hòa.

Vì thế, Hàn Đại Nghiệp đối với Đàm gia căm thù đến tận xương tuỷ, có thể không cần gặp thì nhất định không gặp. Những năm này do ông ta ảnh hưởng xuống, Đàm Mỹ Phân cũng rất ít về nhà mẹ đẻ.

Nhưng bất kể như thế nào, không thể để cho Đàm gia biết Hàn Lặc bị đánh.

Lão bây giờ đang ở thời điểm quan trọng, tuyệt không thể để cho người nhà họ Đàm kiếm cớ can thiệp vào việc thuyên chuyển công tác của hắn.

Hàn Đại Nghiệp: "Náo loạn cái gì, nói chuyện thì nói chuyện, còn động tay động chân làm gì? Bà cũng không nhìn một chút hiện tại mấy giờ rồi, ông bà cụ đã sớm nghỉ ngơi, bà bây giờ chạy tới đem người ta đánh thức, anh cả lại phải dạy dỗ bà. Bà nhìn xem, xem thật kỹ mặt con bà, đều sưng lên, tiểu Túc cũng là nhất thời tình thế cấp bách, lại không phải cố ý đẩy bà. Mỹ phân, bà thật sự nên nghĩ lại."

Thân thể ông ta cường tráng, lúc mắng chửi người trung khí mười phần.

Túc Miểu nghe xong không cảm thấy vui vẻ, chỉ cảm thấy quan hệ của nhà này quá dị dạng rồi, nếu như ông ta thật sự quan tâm vết thương trên mặt Hàn Lặc, vì sao trước tiên không hỏi anh ấy có đau hay không?

Đang ở trước mặt người ngoài bọn hắn còn có thể đối với Hàn Lặc như vậy, vậy lúc không có người chẳng phải là càng quá phận?

Túc Miểu đau lòng đến co rút lại đấy.

Nghĩ thầm Hàn Lặc thật là tên nhóc đáng thương, cha không thương mẹ không yêu, so với cô còn không bằng đây này.

Cô khẽ vuốt vuốt má Hàn Lặc, cảm thấy thật có lỗi: "Là em xúc động rồi, chúng ta trở về xức thuốc cao, đều sưng lên…"

Hàn Lặc lắc đầu, đáy mắt lộ vẻ ôn nhu trấn an, để cho cô đừng nóng giận.

Nhưng Túc Miểu làm sao có thể không tức giận.

Cô thậm chí có chút hối hận, sớm biết cha mẹ ruột của anh có tính tình như vậy, cô nói chuyện sẽ thu liễm một chút, không chọc giận bà ta thì tốt rồi.

Cô tùy ý làm bậy ngược lại sảng khoái rồi, chịu tội lại là Hàn Lặc.

Cũng trách cô quá tự tin vào khả năng nhìn người của mình, thấy Đàm Mỹ Phân được chăm sóc rất tốt lại thích làm điệu, đã coi thường mà hạ thấp ánh mắt của mình, cô liền cho rằng bà ta cùng mẹ Tưởng Lục giống nhau, mặc dù không thích cô cũng muốn bảo trì một tia thể diện, ai có thể nghĩ đến bà ta lại là người đàn bà chanh chua độc nhất vô nhị.

Lúc không nói lời nào và lúc nói chuyện đúng là hai người.

Thật đúng ra ngoài ý muốn.

"Chú Hàn, Hàn Lặc bị thương, chúng cháu sẽ đi về trước. Về phần kết hôn bọn cháu sẽ nhìn rồi xử lý, không cần các người hao tâm tổn trí, đến lúc đó chúng cháu lại gửi thiệp mời đến."

Trong lòng Túc Miểu đối với Đàm Mỹ Phân tức giận, còn đối với những người ngồi yên không lên tiếng cũng không có hảo cảm.

Dù sao ngay từ đầu đã không lưu lại ấn tượng tốt, cô cũng lười phải giả bộ, chỉ bảo trì lễ phép căn bản.

Hàn Đại Nghiệp: "Người một nhà dùng thiệp mời làm gì, vẫn phải là do tôi cùng mẹ nó đến thăm nhà cầu hôn mới phải. Cháu cũng đừng nói chuyện ở rể nữa..., không dễ nghe."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-106-cha-khong-thuong-me-khong-yeu.html.]

Nếu bọn họ thật sự nhận được thiệp mời, đó mới gọi mất mặt.

Hàn Đại Nghiệp nhìn con trai cao lớn lãnh đạm, trước mặt đột nhiên xuất hiện cảnh tượng năm đó hắn biết được giấy báo danh nhập ngũ của mình bị thủ tiêu liền giận dữ mà hét to, trong lòng có chút hoảng hốt.

Bỗng dưng giật mình, ông ta quả thật thua thiệt hắn rất nhiều.

Ông ta thở dài: "Cha sẽ thu xếp việc cầu hôn trong thời gian sớm nhất. Nhân tiện cũng sẽ chia nhà trước ngày cưới. Cha cho con một công tác con cũng không cần, những năm này con cũng chưa từng động đến tiền trong nhà, vậy sẽ bù đắp cho con nhiều hơn một chút. Sau này con có sống tốt hay không là tùy thuộc vào con."

Có con trai trưởng giúp đỡ, tin tưởng sẽ không kém chút nào.

Phát giác được thái độ của cha đối với lão Tứ chuyển biến.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hàn Thành Hồng theo sát phía sau, định cùng em trai bồi dưỡng tình chị em.

"Túc tiểu thư, dì Đàm là trưởng bối, sau này sẽ là mẹ chồng của cô, cô sao có thể động thủ đẩy người? Như vậy hơi quá mức rồi."

Nói xong Túc Miểu, cô ta lại lấy khí thể của chị cả khuyên nhủ Hàn Lặc: "Có mẹ con nào có thù qua đêm, dì Đàm cũng không biết những cô gái kia có vấn đề, nếu như không phải đối tượng của em không kích thích, bà ấy cũng sẽ không tức giận đến động thủ đánh em, lão Tứ, dì Đàm là vì muốn tốt cho em, em cũng cần phải quản đối tượng của mình, để cho con bé về sau đừng chọc giận mọi người nữa."

Hàn Thành Tuyết gảy móng tay, chỉ cảm thấy buồn cười.

Cha chính là trời của Hàn gia, hôm nay thay đổi ah, các cô cũng phải đi theo mà thay đổi!

Liền cũng nghĩ một đằng nói một nẻo mà khuyên giải: "Đúng vậy a, Hàn Lặc, dì Đàm cũng không nói sai. Đối tượng em chọn cũng không được tốt lắm nha, Tưởng gia người ta cũng đã lật lọng không đem cô ta làm con dâu, em ngược lại tốt, cần gì phải đem giày rách xem làm bảo bối, vì cô ta mà làm cho mẹ ruột nhăn mặt, tại sao vậy?"

Hàn Lặc hung ác mà nhìn cô ta, cười lạnh một tiếng.

Trực tiếp nhấc lên chuyện của cô ta: "Chị hai nếu có thời gian rảnh để quản tôi, không bằng quản tốt chính mình, suốt ngày đuổi theo m.ô.n.g của người đàn ông đã có gia đình, người ta con mắt cũng không nhìn đến chị, thật sự là mất mặt xấu hổ."

Hàn Thành Tuyết mặt tái đi: "Hàn Lặc, mày… "

Hàn Lặc trong lòng cười lạnh, cô ta coi mình là ai?

Thật sự là bị Đàm phu nhân làm hư rồi, người cũng đã 27 tuổi còn cảm thấy tất cả mọi người phải vây quanh cô ta.

Có đôi khi Hàn Lặc cũng nhịn không được nghĩ, Đàm phu nhân đối với con gái của chồng tốt như vậy, tốt đến muốn gì được nấy, đến cùng phải là học người ta chơi trò nâng lên rổi giết?

Nhìn Hàn Thành Hồng cùng Hàn Thành Tuyết, một người là tắc kè hoa thích nhất là tính toán.

Người khác lại ngu xuẩn ngạo mạn, trong đầu luôn coi tình yêu là lớn nhất, tất cả mọi người nên bao dung cho tình yêu của cô ta, đem vô sỉ làm dũng cảm, làm người khác chê cười.

Nhưng anh lại cảm thấy, Đàm phu nhân nếu có cái chỉ số thông minh kia, cũng không cùng chỗ dựa lớn nhất huyên náo đến khó coi như vậy, còn không có chừng mực mà yêu đứa con riêng nhỏ hơn 7 tuổi!

Bọn hắn không kiêng nể gì mà ở dưới mí mắt của mọi người vụng trộm với nhau, đối với bên ngoài nhưng lại là hình mẫu mẹ kế cùng con riêng điển hình.

Mỗi người đều nói Đàm Mỹ Phân tốt bụng, đối với con cái của vợ cả so với con ruột còn tốt hơn. Lúc tìm đối tượng cho Hàn Thành Thanh càng là ngàn chọn vạn tuyển, chỉ sợ chọn lấy một người không tốt để cho Hàn Thành Thanh bị ủy khuất.

Thật sự là một đôi mẹ con tốt! !

Cảm giác được cảm xúc của Hàn Lặc không đúng, không biết nghĩ đến chuyện gì, sắc mặt âm trầm đến dọa người.

Túc Miểu lập tức cầm lấy cánh tay của anh quơ quơ, dùng từ so với bình thường ngọt tám độ: "Hàn Lặc, có thể về nhà chưa? Phải nhanh đi về bôi thuốc tiêu sưng đây này."

Hàn Lặc hoàn hồn, nắm tay Túc Miểu thật chặt, giống như nắm toàn bộ thế giới.

"Chúng ta về nhà."

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Hàn Lặc: không có tức giận nữa, không nghĩ nữa, tôi có vợ đau! !

Cha là cặn bã, nhưng không cùng con dâu làm loạn.

Là mẹ ruột cùng anh cả bầu cua là được rồi, dù sao cha ruột…Đại bộ phận thời gian đều không ở nhà ~~~ hơn nữa ông ta đối với con trai trưởng có lọc kính 10000 độ, thật sự không có hoài nghi…

Loading...