Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 105: Cả Nhà Này Đều Có Bệnh Không Nhẹ
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:38:44
Lượt xem: 68
Suy nghĩ của ông ta khác với những người khác, đối với ông ta, gia thế của Đàm Mỹ Phân không phải là ngọn gió đông, không phải vinh hạnh, mà là gông xiềng.
Đàm gia là một gia tộc lớn, Đàm Mỹ Phân lại là cô con gái yêu quí Đàm gia thật vất vả mới tìm về, Hàn Đại Nghiệp lo lắng Đàm Mỹ Phân đối với ba đứa bé trước không tốt, lập tức để cho bà ta sinh ra Hàn Lặc.
Nhưng lòng ông ta thương con trai trưởng, và hai đứa con gái còn nhỏ đã mất mẹ, từ nhỏ càng thiên vị bọn hắn.
Mà Hàn Lặc có mẹ ruột, lại có nhà ngoại, ông liền rất ít hỏi đến chuyện của Hàn Lặc.
Cũng là đến cái tuổi này, Hàn Đại Nghiệp mới dám đối mặt với sự ích kỷ của chính mình.
Ông ta ngay từ đầu đối với con út chính là đề phòng lại thờ ơ, thậm chí bởi vì lo lắng Hàn Lặc uy h.i.ế.p địa vị của con cả nên đã tựu tận lực đè nặng hắn, không cho hắn tòng quân.
Nhưng cho tới bây giờ ông ta cũng chưa từng nghĩ qua, muốn thông qua việc lấy cho Hàn Lặc một cô con dâu không tốt để chèn ép hắn. Bọn họ dù sao cũng là cha con, không là kẻ thù!
Hơn nữa, Đàm gia sẽ không cho phép.
Có lẽ là người đã già, tâm cũng theo đó mà mềm đi, chỉ cần Hàn Lặc không cùng lão đại đối nghịch, ông ta cũng hi vọng cả nhà hòa thuận, hai anh em có thể hỗ trợ lẫn nhau.
Đây là lần đầu tiên Hàn Đại Nghiệp ở trước mặt những đứa con khác bảo vệ Hàn Lặc, mấy người nghe thấy đều trợn tròn mắt.
Hàn Thành Thanh thoáng nhíu lông mày, không nói chuyện.
Hắn không bao giờ nghĩ rằng người cha khó tính của mình lại bất ngờ khen ngợi Hàn Lặc, làm cho hắn có chút không quen.
Chẳng lẽ ——
Cha muốn cùng lão Tứ hòa hoãn quan hệ?
Túc Miểu khinh thường mà bĩu miệng.
Lúc này lại nói mình tốt rồi?
Vừa rồi vợ ông ta không biết tốt xấu đã chỉ trích nhân phẩm của mình cũng không thấy ông ta nói gì, cuối cùng cô đã hiểu vì sao Hàn Lặc không thích về nhà, bình thường thậm chí còn không muốn nhắc đến bọn hắn rồi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cả nhà này đều có bệnh!
Còn bệnh không nhẹ.
"Cảm ơn chú Hàn thay cháu đính chính lại, đáng tiếc thím không thích cháu. Bà ấy cũng đã nói như vậy rồi, nếu cháu giả bộ như không nghe thấy rồi vào cửa Hàn gia các người lại nói cháu không biết xấu hổ hổ thẹn, không có tự trọng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-105-ca-nha-nay-deu-co-benh-khong-nhe.html.]
Mẹ Hàn Lặc càng không thích cô gọi thím, cô lại càng phải gọi!
Hàn Lặc nhíu mày: "Túc tiểu Meow —— "
Lòng bàn tay lại bị véo một cái, cảm xúc bị kéo căng mới thư giãn một chút.
Chợt nghe cô gái nhỏ giả vờ giả vịt nói: "Nhưng cháu vẫn rất thích Hàn Lặc đấy. Nếu không thì như vậy đi, chú Hàn chú nhiều con cái nên cũng không thiếu một người như Hàn Lặc. Mà cháu đã đăng ký hộ khẩu bản rồi, hiện tại chỉ có một mình, không bằng lại để cho Hàn Lặc ở rể a."
Mây đen ở hai đầu lông mày Hàn Lặc lập tức tản đi, khóe miệng có chút giơ lên.
"Cháu thấy được, xem ra cũng sớm ở riêng rồi."
Đàm Mỹ Phân sững sờ.
Có ý gì? Ở rể?
Cái tên bất hiếu Hàn Lặc này còn dám đáp ứng, hắn cũng dám cười hì hì đáp ứng, cái tên không có lương tâm này lại còn nói ra loại lời này? Hắn còn là người sao, thật sự không muốn nhận cái nhà này rồi hả?
Đàm Mỹ Phân lúc này không thèm chú ý đến ưu nhã nữa, hét lên một tiếng, bổ nhào qua muốn đánh Túc Miểu: "Tôi vừa nhìn thấy dáng vẻ yêu yêu mị mị của cô đã biết cô không yên phận mà, còn khuyến khích con tôi ở rể, đồ không biết xấu hổ, tôi liều mạng với cô!"
Túc Miểu động tác linh hoạt liền trốn sau lưng Hàn Lặc.
Cái miệng nhỏ nhắn tiếp tục lảm nhảm: "Thím, ngài sao có thể mắng chửi người như vậy, vốn chỉ công kích nhân phẩm của cháu, hiện tại lại công kích tướng mạo của cháu, lúc trước cháu cũng chưa từng thấy qua ngài, đến cùng cháu đã đăc tội ngài chỗ nào vậy? Hay trong đầu ngài đã có sẵn một ứng cử viên cho vị trí con dâu rồi? Cháu đột nhiên xuất hiện làm bỏ lỡ sự xắp xếp của ngài sao?"
Cô mở miệng một tiếng "Ngài", nhìn như tôn kính, nhưng mọi người có mặt đều có thể nghe thấy sự châm chọc trong đó.
Mẹ ruột bị đối tượng mỉa mai, con ruột lại thờ ơ.
Không chỉ không giúp mẹ ruột lấy lại công đạo, còn như tòa núi ngăn ở phía trước Túc Miểu, không cho Đàm Mỹ Phân đánh người.
Cục diện này, ai nhìn mà không nói một tiếng buồn cười.
Đàm Mỹ Phân thấy không động vào Túc Miểu được, bàn tay lập tức sửa lại phương hướng tát trên mặt Hàn Lặc một cái. Hàn Lặc vẫn không nhúc nhích, cứ thế mà chống đỡ bàn tay bà ta.
Túc Miểu thấy thế, nổi giận, vừa vội lại đau lòng.
Tay của cô còn nhanh hơn đầu óc, đợi đến lúc kịp phản ứng, Đàm Mỹ Phân đã bị cô đẩy ngã.
"Lão Hàn, ông nhìn thấy lão Tứ giúp đỡ người ngoài bắt nạt tôi? Con dâu còn chưa phải mà đã bắt đầu đánh tôi rồi, tôi còn sống làm gì nữa, đứa con trai này sinh ra cũng vô dụng, cùi chỏ chỉ biết hướng ra bên ngoài, tôi sẽ trở lại Đàm gia hỏi một chút, hỏi bọn hắn đã dạy con tôi như thế nào vậy."
Mi tâm Hàn Đại Nghiệp nhảy lên, có chút không kiên nhẫn.