Như Ninh Kiều đã nói, sau khi Thôi Kinh Vũ vào tù, cha của Mã Hồng Tảo cũng mất việc, chủ nhiệm uỷ ban cách mạng làm những việc không sạch sẽ, cha của Mã Hồng Tảo cũng không trong sạch. Gia đình Mã Hồng Tảo không tốt, chỉ dựa vào một mình cha kiếm tiền nuôi cả nhà, nay gia đình gặp chuyện, cô ta không còn nhảy nhót nổi, coi như yên tĩnh rồi.
Thôi Phối biết sự thật Thẩm Hoa Lâm không phải mẹ ruột của mình, lại nghe nói bà ta gần như muốn bỏ cả gia đình, thì vô cùng thất vọng, tự ý nộp đơn xin ở lại trường. Giữa hai mẹ con xuất hiện khoảng cách, không thể trở lại như trước.
Bà cụ liên tục mỉa mai và chế giễu Thẩm Hoa Lâm, cuộc sống của bà ta khổ sở, ngày ngày khóc lóc.
Gia đình rối loạn, điều duy nhất khiến Thôi Diệu Diệu cảm thấy may mắn là được bạn cùng phòng nhắc nhở quan tâm đến em trai, khi Thôi Phối buồn đau, ít nhất vẫn nhớ đến chị, biết tâm sự với chị, tình cảm chị em ngày càng sâu đậm.
Thôi Diệu Diệu không thân thiết với các bạn cùng phòng, nhưng cũng không còn cãi nhau như trước.
Bạn cùng phòng và cô ta không chung đường, những ân oán trước đây khó mà xóa bỏ, chỉ là dạo này cô ta chán nản, bọn họ không đến mức dậu đổ bìm leo.
Hiện giờ Thôi Diệu Diệu mất đi người bạn duy nhất, cũng mất cả đối tượng của mình.
Dư Vĩ Nhiên chính thức đề nghị chia tay.
Hôm đó, cả bốn người trong ký túc xá đều có tiết, cùng nhau ra ngoài đi học, thì gặp Dư Vĩ Nhiên.
Bên cạnh Dư Vĩ Nhiên có một nữ sinh xinh đẹp, hai người vừa nói vừa cười, nhìn thấy Thôi Diệu Diệu, anh ta như không quen biết, quay đầu đi.
Ánh mắt Thôi Diệu Diệu trầm xuống.
Không phải Mai Thư đứng về phía Thôi Diệu Diệu, cô ta nhìn mọi người đều không vừa mắt, biết Dư Vĩ Nhiên cố ý giấu diếm mối quan hệ trước đây của bọn họ, lạnh lùng hỏi: “Thôi Diệu Diệu, đối tượng trước đây của cô đâu rồi?”
“Có lẽ bị trật cổ.” Ninh Kiều nói.
Chu Di cắn môi, muốn nhịn cười. Nhưng cuối cùng không nhịn được, "phì" một tiếng bật cười, hai tay lập tức che miệng, cúi đầu xuống, chỉ có vai nhẹ nhàng run.
Sắc mặt Dư Vĩ Nhiên thay đổi, dừng bước chân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-418.html.]
Nữ sinh bên cạnh anh ta cũng thay đổi sắc mặt: “Bọn họ đang nói anh à? Đối tượng gì?”
“Bọn họ nói bừa đấy.” Dư Vĩ Nhiên giải thích, “Đừng nghe họ.”
Thôi Diệu Diệu cắn môi.
Một lúc sau, cô bước tới trước bọn họ, nói với nữ sinh đó: “Trước đây tôi từng là đối tượng của Dư Vĩ Nhiên, nhưng anh ta không thừa nhận.”
“Tôi không——”
“Nếu cô không tin, có thể đến khoa chúng tôi hỏi.” Mai Thư nói với nữ sinh đó.
“Đừng để anh ta lừa.” Ninh Kiều tiếp lời.
Ninh Kiều nhớ trong diễn biến sau của cốt truyện gốc, là bạn cùng phòng của Mai Thư, Thôi Diệu Diệu chỉ được nhắc qua loa. Cô ta đơn phương nhượng bộ trong mối quan hệ với Dư Vĩ Nhiên, một mặt anh ta tham lam quyền thế của cha cô ta, mặt khác lại không cam tâm khi phải hẹn hò với một người có ngoại hình bình thường, vì thế luôn áp chế cô ta bằng lời nói. Thôi Diệu Diệu bị đả kích mất tự tin, càng phụ thuộc vào anh ta, sau đó Thôi Kinh Vũ gặp chuyện vào tù, anh ta đề nghị chia tay, nhưng đúng vào lúc này, bị phát hiện có hành vi gian lận trong thi cử.
Tin gian lận thi cử bị phát hiện vào năm thứ hai sau khi khôi phục kỳ thi đại học, qua điều tra kỹ lưỡng mới lôi ra được Dư Vĩ Nhiên, sau đó Đại học Kinh Thị đã đuổi học anh ta. Trong cốt truyện gốc, chuyện này làm rúng động dư luận, các bộ phận tổ chức liên kết điều tra, nhiều cán bộ nhận lợi ích, lợi dụng đặc quyền bị cách chức, sự trừng phạt nghiêm khắc đã bảo vệ tính công bằng của kỳ thi đại học.
“Tôn Bình, nghe anh giải thích.” Dư Vĩ Nhiên nắm tay nữ sinh bên cạnh.
Nữ sinh hất tay anh ta ra: "Tôi sẽ đi hỏi rõ ràng."
Ninh Kiều quay đầu nói với Mai Thư và Chu Di: "Sắp trễ rồi, chúng ta đi thôi."
——————————————
Tháng 7 năm 1978, Ninh Kiều được nghỉ hè.
Còn Giang Kỳ sắp thi đại học.
Sau những năm nỗ lực, Giang Kỳ không còn là học sinh đứng cuối lớp, cậu ấy đã tiến bộ rất nhiều, hiện đứng ở nhóm trên trung bình của lớp.