"Bệ hạ, chuyện  là thật  giả thì chỉ cần điều tra một chút sẽ , thần  dám  dối  mặt bệ hạ." Lâm Chấn bình tĩnh liếc  Diêm Tùng một cái,  đó vẻ mặt kiên định lên tiếng  với hoàng đế.
"Hả, ám sát con trai của phủ bá tước, đây chính là tội lớn."
"Ta   đứa cháu trai  của thủ phụ đại nhân hình như là tú tài,     chức quan,   dám to gan đến mức đó chứ."
"Haiz, việc  e là sẽ liên lụy đến thủ phụ đại nhân ."
Nghe , một đám triều thần cũng bắt đầu túm tụm với  xì xào bàn tán, trong lòng những kẻ theo phe của nhà họ Diêm cũng bắt đầu    yên, những   theo phe nhà họ Diêm thì âm thầm hả hê.
"Vậy vết thương của hai vị công tử nhà Trung Nghĩa bá  ?"
Hoàng đến cũng hiểu Lâm Chấn chắc chắn   gan bịa đặt  chuyện như , trong lòng ông  lo lắng cho hai đứa cháu trai, cho nên trong giọng  cũng  chút nóng vội.
"Bẩm hoàng thượng nhờ  sự phù hộ của bệ hạ, hai vị công tử chỉ  thương nhẹ, bởi vì trong  còn đang nhận lệnh của hoàng thượng, cho nên cũng  dừng , hiện tại đang  đường đến kinh thành."
Lâm Chấn cũng thành thật : " Đại công tử của phủ bá tước phụ trách áp tải dong riềng đến kinh thành, nhị công tử là giải nguyên của kỳ thi năm ngoái,   đến để tham gia thi Hội."
"Hóa  là ."
Nghe  cả hai tôn tử đều  xảy  chuyện gì, lúc  hoàng đế mới cảm thấy yên tâm,  khi hết lo lắng, cơn giận cũng theo đó ập đến, tức giận cực kỳ : "Âu Tất Tiến to han, dám ám sát con cháu của huân quý triều đình, tội tại   trảm!"
"Xin bệ hạ khai ân, cháu trai  của thần mặc dù  việc hồ đồ, nhưng hai vị công tử của bá phủ cũng    cả, cũng coi như  phạm  sai lầm lớn, mong bệ hạ khai ân tha cho đứa cháu trai  của thần một mạng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-960.html.]
Nghe , Diêm Tùng vội vàng lên tiếng cầu xin: "Đến lúc đó, thần nhất định sẽ dạy cho nó một bài học, để nó  thể hối cải  ."
"Diêm đại nhân, vương tử phạm pháp cũng xử tội như thứ dân, dựa theo luật của Nam Minh, Âu Tất Tiến hẳn là  tử hình, huống chi…”
Lâm Chấn bình tĩnh lên tiếng ,  đó cung kính hành lễ với hoàng đế :
"Hoàng thượng  minh, Âu Tất Tiến đúng là  đền tội."
Mặc dù lá thư   gửi đến lúc Âu Tất Tiến còn   xử tử, nhưng nếu Thẩm Bích Thẩm    để Âu Tất Tiến chết,  thì Lâm Chấn tin tưởng nàng chắc chắn sẽ   điều đó, cho nên hiện tại   chút do dự   điều .
Đối với Diêm Tùng, kẻ thù vẫn luôn nhắm  nhà họ Thẩm ,   cái gì  thể khiến   cảm thấy sảng khoái hơn   thấy dáng vẻ thống khổ của .
"Ngươi  cái gì? Tiến Nhi  chết?"
Diêm Tùng  sửng sốt một chút,  đó vẻ mặt  thể tin gầm lên với Lâm Chấn : "Lâm Chấn, ngươi giải thích rõ ràng cho , Tiến Nhi  c.h.ế.t như thế nào, tại     nhận  bất kỳ tin tức nào."
Đối mặt với sự chất vấn của Diêm Tùng, thái độ của Lâm Chấn vẫn luôn thờ ở,  chút kiêu ngạo hống hách nào : "Thủ phụ đại nhân, cháu trai của ngài phạm  tội g.i.ế.c   thành, tất nhiên   phán tội treo cổ, về phần tại  ngài   nhận  tin tức gì, việc  thì hạ quan  ."
"Không thể nào, Tiến Nhi sẽ  chết, ngươi trả  mạng cho cháu trai của !"
Nghe , Diêm Tùng lúc đầu sững sờ lẩm bẩm mấy câu,  đó đột nhiên nhào đến bóp cổ của Lâm Chấn.
Mặc dù Diêm Tùng là kẻ lắm mưu mô độc ác, nhưng   một ưu điểm khiến cho các nữ nhân trong thiên hạ  khao khát, đó chính là chung tình, mặc dù quyền lực của ông  hiện tại  là  một   vạn ,  cả đời  nạp , chỉ  một thê tử là Âu thị.
Mà Âu Tất Tiến  chính là nam định duy nhất trong tộc của Âu thị, cho nên Âu thị vẫn luôn coi   như nhi tử của , đặt  nhiều kỳ vọng   .