Hoa đăng mới  châm lên thì cơn tuyết lớn lúc buổi trưa  cuốc  ngừng , tất cả những quân sĩ nhận  lệnh đều đến giáo trường chờ Mộ Dung Húc đến, tuy rằng quần áo đơn bạc cũ nát,  nào  nấy đều  lạnh đến phát run, nhưng ai nấy đều cắn răng thật chặt,  nhúc nhích   nền tuyết,  hề  một ai phát  câu oán hận nào.
Lửa trại cũng   châm lên, ngoại trừ  tiếng ngọn lửa thỉnh thoảng phát  thì 40binh sĩ ai nấy đều  im,  hề phát  bất cứ âm thanh nào.
"Tướng quân đến."   lúc , giọng  của Triệu Đại Hà vang lên giữa bầu trời đêm yên tĩnh.
Xung quanh đều là tâm phúc, Mộ Dung Húc một đường  lên  đài giáo trường, áo choàng đen tung bay phấp phới giữa làn gió đêm lạnh giá, khuôn mặt tuyệt thế  ngọt lửa  càng hiện lên một tia thần bí khó lường, cả  tỏa  một chuỗi khí thế khiến cho    thán phục.
"Gặp qua tướng quân!" Lập tức những quân sĩ đều đồng loạt quỳ một gối hành lễ với Mộ Dung Húc.
"Đứng lên ." Mộ Dung Húc nâng tay ý bảo chúng quân sĩ  dậy,    về phía Triệu Đại Hà  gật đầu.
"Rõ."
Triệu Đại Hà lập tức hiểu ý của Mộ Dung Húc, kích động  lên phía .
"Trong  thời gian , nỗ lực của   tướng quân đều  thấy, hôm nay là ngày 30 tất niên, tướng quân quyết định phát cho mỗi  năm lượng bạc, ngoài  còn  một bao lì xì tết, nghỉ xuân  sắp xếp năm ngày,    thì liền trở về đoàn tụ,     thì  nghỉ ngơi thư giãn."
Ngay  khi Triệu Đại Hà   xong câu  thì  tiếp tục hô lớn, “Ngoài , tướng quân phu nhân còn gửi lễ vật đến, mỗi   một bộ quân phục mới và một chiếc áo khoác mùa đông."
Cái gì?!
Nghe , tất cả quân sĩ ở  đều trợn lớn mắt,  nhịn  mà thất thanh kêu lớn hai tiếng, mắt vẫn  chằm chằm  Triệu Đại Hà  ở  đài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-913.html.]
Không những  thể nghỉ trở về thăm  , mà còn  thể  lì xì tiền tết, quan trọng nhất chính là,  mà còn  quân phục mới để mặc!
Bọn họ cũng    bao nhiêu năm    quần áo mới để mặc, hiện giờ tướng quân phu nhân  phát cho bọn họ quân phục   mới, bên cạnh đó còn  cả áo khoác, như  thì bọn họ cũng sẽ   ai  lạnh nữa , điều  đúng là vô cùng kích động tâm trạng của bọn họ.
Chỉ là, quân kỷ nghiêm ngặt, Mộ Dung Húc còn  lên tiếng, nên cho dù nội tâm của chúng quân sĩ vô cùng kích động thì cũng   một ai dám lộn xộn, họ vẫn  thẳng tắp theo hàng lối chờ mệnh lệnh tiếp theo của Triệu Đại Hà.
"Hiện tại, từ tiểu đội một bắt đầu xếp hàng  lên nhận quân phục.”
Ban đầu Triệu Đại Hà còn nghĩ hẳn là  xong tin tức như    sẽ xôn xao,  nghĩ đến  mà    thông qua khảo nghiệm, khiến cho trong lòng Triệu Đại Hà âm thầm bội phục Mộ Dung Húc,  thể dẫn dắt binh lính  như , đúng là vô cùng cao minh!
"Rõ!" Nghe xong lời Triệu Đại Hà , những quân sĩ đang chờ đợi cũng  kiềm chế nội tâm hưng phấn nữa,  quân phát  một tiếng hô lớn.
Âm thanh qua, vang vọng đến tận chân trời, như là  phá tan  bộ mùa đông giá lạnh .
"Cảm tạ tướng quân, cảm tạ tướng quân phu nhân!"
Sau khi nhận quần áo mới xong thì những quân sĩ đồng thời kích động  cảm tạ, nhưng  hề gây rối,  khi nhận quần áo xong thì lập tức trở  vị trí  của  ban đầu.
"Được, hiện giờ các ngươi mau mặc thử xem, nếu   thì  thể tìm đến những vị  bên  đăng ký,  sẽ  đưa  may vá sửa chữa ."
Chờ đến khi binh lính nhận hết quần áo thì Triệu Đại Hà mới  tiếp.
Dù  thì Thẩm Bích Thẩm cũng  thể nào    cao bao nhiêu, bởi  quần áo đều là nàng  theo một kích thước phổ biến, như    cũng sẽ tiện về phương diện sửa chữa.