Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 865
Cập nhật lúc: 2024-10-04 15:23:28
Lượt xem: 64
"Ừ, hối hận rồi." Lý Ngôn Sanh mỉm cười, gật đầu, nụ cười đầy vẻ cưng chiều.
"Thấy hối hận là được rồi, vậy thì phải cố gắng nhiều hơn, chờ đến khi nghiên cứu được thuốc, trở về ta sẽ tự mình vào bếp khao thần y đại nhân đại từ đại bi huynh một chầu."
Thẩm Bích Thấm nhìn Lý Ngôn Sanh, ánh mắt kiên định nói: "Tử Hinh ca, chỉ cần tập trung nghiên cứu thuốc là được, những chuyện còn lại ta sẽ xử lý tốt, huynh không cần lo lắng!"
Thẩm Bích Thấm đang nói đến các nạn dân ở trại tị nạn bị lây nhiễm kia.
"Được! Vậy thì vất vả cho Thấm Nhi rồi." Lý Ngôn Sanh mỉm cười, gật đầu, từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ nghi ngờ năng lực của nàng.
"Ừm. Tử Hinh ca, còn hai tháng nữa là bước sang năm mới rồi, hy vọng năm nay huynh có thể cùng đón tết với chúng ta." Thẩm Bích Thấm nhìn Lý Ngôn Sanh nói.
"Được! Ta đồng ý với cô nương, năm nay nhất định ta sẽ ăn tết với mọi người."
Nghe vậy Lý Ngôn Sanh rất cảm động, hắn trịnh trọng gật đầu.
"Tình hình nạn dân bên kia vẫn còn việc phải xử lý nên ta phải đi trước. Tử Hinh ca, huynh phải giữ gìn sức khỏe!" Thẩm Bích Thẩm trịnh trọng dặn dò hắn một lần nữa.
"Được! Cô nương đi trước đi, ta nhìn cô nương đi." Lý Ngôn Sanh ôn hòa nói.
"Ừm." Thẩm Bích Thấm gật đầu rồi thả điện thoại ống giấy xuống, quay người ra khỏi phòng gặp mặt. Lý Ngôn Sanh vẫn đứng yên đó, lẳng lặng nhìn theo Thẩm Bích Thẩm rời đi, mãi đến khi bóng lưng nàng đã hoàn toàn biến mất, hắn mới thả điện thoại ống giấy trên tay mình xuống.
Mất đi trí nhớ, không có quá khứ, hắn lại không dám yêu cầu xa vời ở tương lai, tiến lùi đều không có đường.
Thấm Nhi, đến cùng ta nên làm gì cho phải.
"Đã nói chuyện với Lý đại phu rồi?" Thấy Thẩm Bích Thấm đã trở ra, mấy người Thẩm Thủ Nghĩa bước lên ân cần hỏi: "Lý đại phu vẫn khỏe chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-865.html.]
"Tử Hinh ca rất khỏe, phụ thân không cần lo lắng!" Thẩm Bích Thẩm mỉm cười trả lời.
"Vậy là tốt rồi."
Nghe vậy Thẩm Thủ Nghĩa mới yên tâm mà gật đầu: "Đúng là phòng gặp mặt kia rất thuận tiện, có thể nói chuyện nhưng không phải lo lắng bị truyền nhiễm."
"Đúng vậy, thật sự không biết "Bích Tâm kiếm khách" là thần thánh phương nào lại có thể nghĩ ra thần vật thế này, thật sự quá thần kỳ." Quý tri phủ đứng một bên, trên mặt đầy vẻ khâm phục nói.
Điện thoại là gì? Ở thời đại này căn bản không thể nào giải thích được, vì vậy Thẩm Bích Thấm dựa theo ống nhòm mà đặt cho điện thoại ống giấy này một cái tên Thuận Phong Nhĩ.
Bởi vì điện thoại ống giấy thật sự thần kỳ giống như ống nhòm, vì vậy cho dù được đặc cho một cái tên rất có sắc thái thần thoại, mọi người cũng dễ dàng tiếp nhận nó.
Chỉ là về xuất xứ của nó Thẩm Bích Thấm giao cho một "bản thân" khác của nàng.
Gần đây vì chuyện khẩu trang mà tên tuổi của nàng đang rất nổi bật, không thể tiếp tục gia tăng cảm giác tồn tại nữa, vì vậy nàng đã làm phiền đến Trần đại phu dùng đến danh nghĩa của "Bích Tâm kiếm khách" này.
Trần đại phu vẫn luôn là người ủng hộ Thẩm Bích Thấm một cách kiên định nhất, thấy Thẩm Bích Thấm có sáng kiến độc đáo nào về các đồ dùng hữu hiệu trong y học thì vô cùng ủng hộ nàng.
Con người ở thời điểm sinh tử là lúc cảm xúc của họ không được ổn định nhất, vô cùng yếu đuối, hở một chút có thể dẫn đến sai lầm trí mạng, trái lại có thể xuất hiện kỳ tích. Vì vậy khi nghe đến căn phòng gặp mặt này, Trần đại phu vô cùng thấu hiểu, không nói hai lời đã lập tức ra mặt hỗ trợ.
Dù sao từ khi có sự xuất hiện của "Bích Tâm kiếm khách", Trần đại phu giống như trở thành người đại diện, lúc này Trần đại phu vẫn phải đại diện đứng ra truyền đạt một lần nữa, mức độ chấp nhận của mọi người cực kỳ cao, chính quan phủ cũng không hề do dự mà đồng ý ngay.
Nói đến Trần đại phu, một tháng qua ông ấy đã vì bách tính mà làm rất nhiều việc.
Làm người đại diện cho "Bích Tâm kiếm khách", danh vọng của ông ấy ở Chương Châu cực kỳ cao vì ông ấy còn có công kết hợp rất nhiều y quán lại với nhau cùng hỗ trợ quan phủ cứu chữa cho bệnh nhân, quyên tặng một lượng lớn thuốc than, dù không xâm nhập vào vùng trung tâm của dịch bệnh như Lý Ngôn Sanh nhưng ông ấy vẫn là người tham gia trên tuyến đầu trong việc cứu chữa cho nạn dân, vì vậy mà danh vọng trong dư luận càng ngày càng cao.
"Ha ha ha, chỉ sợ cũng chỉ có một mình Trần đại phu biết được chuyện này."