Trừ Quý tri phủ và một  ít   năng lực thật sự của Thẩm Bích Thấm, còn các quan viên khác đều    gì, vì    xong tất cả đều ngạc nhiên, nhao nhao tán thưởng.
Đương nhiên , nếu Thẩm Bích Thấm chỉ là kẻ nhà quê  trồng trọt các loại lương thực phổ thông thì những quan viên  sẽ  chú ý đến, thế nhưng bây giờ đến hoàng thượng cũng cực kỳ quan tâm đến loại cây nông nghiệp cho sản lượng cao thế  nên cái  của các quan viên  về Thẩm Bích Thẩm    đổi.
Trong mắt mấy  , Thẩm Bích Thấm  cách trồng dong riềng thì nàng   còn là một nông nữ tầm thường nữa, nàng đang tiến hành thí nghiệm và nghiên cứu trợ giúp đất nước,  thể  nàng là một bậc thầy. Vì thế nhân,  lao tâm thì tôn quý,  lao lực thì tầm thường, mà trong mắt họ hiện tại Thẩm Bích Thẩm thuộc về .
"Nếu  như , chúng   nhanh chóng  gặp Thẩm ngũ tiểu thư, tiện thể  xem tình hình thu hoạch dong riềng." Quý tri phủ im lặng một lát,  đó mới  về phía   dặn dò.
"Như thế  ! Bản quan cũng chỉ   về dong riềng, mặc dù  từng  nếm thử miến dong nhưng cụ thể thế nào thì   tận mắt  thấy." Nghe  chúng quan viên đều gật đầu đồng ý.
"Thẩm huyện thừa, cơ hội   khó  , ngươi đến học cho tử tế!" Chủ bộ  một bên  bỏ qua cơ hội  móc Thẩm Thủ Lễ, ông    cất giọng.
"Không sai. Thẩm huyện thừa,   ngươi  học tập cho . Hiểu ?"
Tri huyện thấy vẽ mặt Thẩm Thủ Lễ rõ ràng   thì cảm thấy  vui, ông  cũng  nể nang mà lên tiếng.
Vốn dĩ  vứt bỏ Thẩm Thủ Lễ nhưng Thẩm Thủ Nghĩa vẫn im lặng,   gì khiến trong lòng ông  cũng bồn chồn nên cuối cùng vẫn cho Thẩm Thủ Lễ một cơ hội.
"Vâng, hạ quan xin  chỉ dạy."
Tri huyện đều  mở miệng , hôm nay        lười biếng ở vấn đề của dong riềng, nếu   biểu hiện  hơn, chỉ sợ sẽ  giữ   vị trí  nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-860.html.]
"Đi thôi!"
Từ đầu đến cuối Thẩm Thủ Lễ đều giữa im lặng và  hề  đến Thẩm Thủ Lễ, ông   xong thì dẫn    về phía ruộng dong riềng đang trồng thí nghiệm.
Lúc đến ruộng   thấy   của Thẩm gia   đầy, mà Thẩm Bích Thấm  cạnh một  khác cầm một quyển sổ  tay,  chỉ huy   cân dong riềng  ghi  danh mục.
Thẩm Bích Thấm  gần đến tuổi cập kê, nàng trổ mã  duyên dáng và yêu kiều, tuy   là một bộ y phục đơn giản, màu sắc nhã nhặn nhưng khí chất xuất chúng và dung mạo tuyệt thế, trong nháy mắt  hấp dẫn ánh mắt của    sang.
Nhìn thấy Thẩm Bích Thấm, cho dù các quan viên  từng duyệt qua vô    cũng  ngẩn , trong lòng  ngừng cảm thán ngũ cô nương của bá tước gia  dung mạo bực , quả thực hiếm thấy, mặc dù  từng   ít lời tán dương về nhan sắc của nàng nhưng bây giờ   thấy tận mắt thế  mới   cái gì gọi là tuyệt sắc nhân gian.
Chẳng qua  nghĩ đến Thẩm Bích Thẩm  đính hôn, chúng quan viên tiếc nuối  thôi. Nữ tử thông tuệ, tuyệt sắc như thế   thể trở thành con dâu nhà , thật sự đáng tiếc!
Chẳng qua tiếc nuối thì tiếc nuối nhưng  nghĩ đến thế lực của Thẩm gia và danh vọng mà Mộ Dung Húc  , bọn họ cũng chỉ nghĩ thoáng qua mà  dám  suy nghĩ  nên  nào nữa. "Thấm Nhi" Nhìn thấy Thẩm Bích Thấm, Thẩm Thủ Nghĩa dẫn    đến.
"Phụ !"
Thẩm Bích Thấm  đầu  thấy một nhóm quan viên đang  phía  Thẩm Thủ Nghĩa thì vội vàng bước đến hành lễ: "Tiểu nữ bái kiến các vị đại nhân."
"Thẩm tiểu thư  cần khách khí! Tình hình dong riềng thề nào ? Có  ảnh hưởng gì ?" Khoát tay cho Thẩm Bích Thấm  cần  lễ, Quý tri phủ dẫn đầu hỏi .
"Hầu hết dong riềng đều đang ở lúc cao điểm, chỉ  một ít  hồng thủy  ảnh hưởng đến nhưng ảnh hưởng cũng  lớn."