Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 848
Cập nhật lúc: 2024-10-04 15:07:59
Lượt xem: 45
Lần này Quý Hiên Dật không ngồi yên nỗi nữa, hắn ta vỗ bàn đứng lên, bước ra khỏi trướng, sắc mặt thì sa sầm xuống, nói: "Chỉ còn ba ngày, bản tổng binh thật sự muốn nhìn xem đến cùng thì hắn muốn làm thế nào."
Đến tiền tuyến, từ đằng xa đã nhìn thấy Mộ Dung Húc dẫn theo một đội nhân mã thong dong, nhẹ nhõm mà chạy ngược trở về, căn bản không giống mới chạy qua đánh chiến. Thấy thế này, một trận lửa vô danh đã bùng cháy trong lòng Quý Hiên Dật.
Khá lắm Mộ Dung Húc! Uổng công ta tín nhiệm ngươi như vậy, ngươi lại lấy việc công báo thù riêng, quả nhiên người đang lừa dối ta!
"Mộ Dung Húc, bản..."
Chờ Mộ Dung Húc đến, mặt mũi Quý Hiên Dật đã âm u, hắn ta muốn mở miệng chất vấn.
"Ngày mai, ngày mai nhất định đánh hạ Sầm Cảng."
Nhưng Quý Hiên Dật còn chưa kịp nói gì Mộ Dung Húc đã thản nhiên trả lời trước.
Quý Hiên Dật: "..."
Nghe hắn nói như thế tất cả những gì cần nói đều bị chặn lại, Quý Hiên Dật như bị nghẹn lại ở ngực, sau cùng ấn chặt vào bội kiếm bên hông, không nói thêm một câu nào mà xoay người rời đi.
Trong lòng hắn ta lại đang cắn răng nói, nếu ngày mai vẫn không đánh hạ được Sầm Cảng, ta mặc kệ ngươi và nha đầu có mối quan hệ thế nào, ta phải lấy mạng của ngươi trước.
Sáng sớm hôm sau, Quý Hiên Dật bước ra khỏi doanh trướng thì nhìn thấy thuộc hạ của Mộ Dung Húc đã sẵn sàng và chờ đợi xuất phát.
Mộ Dung Húc mặc trên người một bộ minh quang giáp dưới nắng sớm làm chiết xạ ra ánh sáng màu vàng vô cùng chói mắt, trên lưng mang cung, bên hông là đại kiếm màu đen cổ xưa, quân phục nghiêm chỉnh, giảm đi vẻ ma mị mà càng làm tăng thêm vẻ cương nghị.
Cả người mặc quân phục uy phong lẫm liệt, uyển chuyển như thần tiên hạ phàm.
Cho dù ở đây đều là nam nhân, hơn nữa còn là các võ tướng nhưng tư thế Mộ Dung Húc hiên ngang thế kia vẫn khiến tất cả mọi người đều trợn tròn mắt nhìn theo hắn, họ âm thầm tán thưởng, quả nhiên Mộ Dung tướng quân có một diện mạo vô cùng ưu tú.
Mà nhìn thấy minh quang giáp trên người Mộ Dung Húc, sắc mặt Quý Hiên Dật vốn đã sa sầm thì lúc này lại càng âm u hơn, hắn ta đã nghe từ miệng của mỗi một võ tướng nên biết dc bộ áo giáp này của Mộ Dung Húc từ đâu mà có.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-848.html.]
Hắn ta ghen tỵ muốn chết. Nha đầu kia tự tay đo thân làm cho hắn, hơn nữa còn là minh quang giáp vô cùng quý giá, đến hắn ta cũng không có, tên này đúng là có phúc lớn.
"Mộ Dung tướng quân, nếu đã chuẩn bị xong rồi thì lên đường đi." Bây giờ vẫn phải lấy đại cục làm trọng, Quý Hiên Dật phải kìm nén sự bất mãn trong lòng mình, hắn ta nhìn Mộ Dung Húc, lạnh lùng nói.
"Còn mời tổng binh đại nhân chờ thêm chút nữa, mạt tướng còn một chuyện muốn làm."
Mộ Dung Húc làm như không biết trong lòng Quý Hiên Dật đang nghĩ gì, chỉ giơ tay lên vẫy tay về phía sau lưng mình. Rất nhanh sau đó đã có mấy tên lính lập tức bị trói gô và kéo lên.
"Mộ Dung tướng quân, đây là có ý gì?"
Nhìn thấy hành động này của Mộ Dung Húc thì mọi người đều mờ mịt, đang muốn xuất chiến, vậy mà hắn lại trói người lại, đây là có muốn tiếp tục đánh nữa hay không?!
"Mấy người này trong mấy ngày gần đây đánh chiến với quân địch thì luôn khiếp đản chạy trốn, không nghe lệnh nhập ngũ, hôm nay mạt tướng thi hành quân pháp với bọn họ, để giữ tính kỷ luật cho quân đội."
Sắc mặt Mộ Dung Húc điềm nhiên đáp một tiếng, sau đó ra lệnh cho binh linh chấp hành quân pháp.
"Tha mạng, đại nhân tha..."
Mấy binh lính kia sợ đến mức liền quỳ xuống van xin kêu khóc.
"Phụt..."
Nhưng mà mấy binh lính chấp hành cũng không có một ai có ý tạm dừng, bọn họ không hề lưu tình c.h.ặ.t đ.ầ.u toàn bộ những người kia.
"Tê!"
Thấy một màn này, sắc mặt của những tướng lĩnh cùng binh sĩ ở đó đều tái nhợt, thủ đoạn này của Mộ Dung tướng quân, đúng là quá tàn nhẫn rồi.
"Giặc còn đang hoành hành ở vùng Đông Nam miền duyên hải nước ta, thiêu cháy thành trì và bá tánh của chúng ta, như vậy mà còn nhịn được thì đúng là không có gì là không nhịn được nữa!"