Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 840
Cập nhật lúc: 2024-10-04 15:01:26
Lượt xem: 53
"Thời hạn còn chưa đến một tháng, sao đại nhân nói không giữ lời?" Tuy biết vì sao Quý Hiên Dật đột nhiên tức giận thế này nhưng phản ứng của Mộ Dung Húc vẫn thờ ơ, thản nhiên như trước.
"A..."
Nghe nói đến đây, trong nháy mắt Quý Hiên Dật giống như bị đông cứng.
Lúc này hắn ta mới nhớ đến, hắn ta cũng không phải đến tìm Mộ Dung Húc hưng sư vấn tội, vì vừa rồi quá tức giận, cộng thêm cơn đả kích từ thánh chỉ khiến hắn ta quên mất ước định này.
"Khụ! Chuyện là thế này."
Lúc này Quý Hiên Dật đã tỉnh táo lại, hắn ta cũng biết mình đuối lý nên không còn tức giận như vừa rồi nữa mà nói lại nội dung thánh chỉ với Mộ Dung Húc: "Bây giờ trên người chúng ta đều mang tội, nếu đến thời hạn mà không đánh hạ được thì tất cả đều xong đời."
Nghe vậy lông mày Mộ Dung Húc hơi nhíu lại, nét mặt kín đáo nhìn đến dốc núi ở đằng xa, vẻ mặt rất khó lường nhưng cũng không nói lời nào.
"Mộ Dung Húc, ngươi đánh như vậy đến bao giờ mới có thể đánh đến nơi? Không phải ngươi thật sự sẽ kéo dài trong một tháng đó chứ?"
Nhìn dáng vẻ không hề bị lay động của Mộ Dung Húc, Quý Hiên Dật càng nghi ngờ động cơ của hắn hơn.
Không phải lòng dạ hắn ta hẹp hòi mà cách làm của Mộ Dung Húc khiến người ta hoàn toàn không thể tưởng tượng được, hắn hồ nháo quá mức, hơn nữa mối quan hệ của hai người họ lại nhạy cảm như vậy, không thể không khiến hắn ta suy nghĩ quá nhiều.
"Mộ Dung Húc ta đã dám lĩnh ấn tiên phong, đã dám lập ra quân trạng lệnh (*) sẽ đánh hạ trong một tháng thì tuyệt đối sẽ không nuốt lời."
(*) Quân trạng lệnh: Giấy đảm bảo thực hiện quân lệnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-840.html.]
Nghe vậy, Mộ Dung Húc thu hồi ánh mắt, đôi mắt sắc bén nhìn về phía Quý Hiên Dật, thờ ơ nói: "Chỉ mong đại nhân có thể tin tưởng mạt tướng.”
"Ta, ngươi... Được!"
Thấy dáng vẻ khó chơi này của Mộ Dung Húc, Quý Hiên Dật như bị đông cứng, hắn ta không thể nói gì nữa, sau cùng chỉ có thể kìm nén một hơi, vung tay quay về doanh.
Nếu nói thêm gì nữa, hắn ta chỉ sợ mình buồn bực đến mức thổ quyết mất!
Nghĩ đến những lời an ủi của nhóm thuộc hạ của mình, vẻ mặt Quý Hiên Dật vô cùng nặng nề, nắm chặt nắm đấm. Mộ Dung Húc, tốt nhất là ngươi thật sự có cách, nếu không ta cũng không cần triều đình đến bắt ngươi đâu, đến lúc đó bản tổng binh sẽ là người đầu tiên xử trí ngươi.
Kiến Lạc năm ba mươi sáu, ngày mùng tám tháng mười, lúc này trận lũ đã qua nửa tháng, vì trong quận thành biết được tin tức kịp thời, cộng thêm đội tàu của Thẩm gia cứu hộ mà hầu hết bách tính đều tìm được nơi trú ẩn và sống sót, số tử vong không đến một trăm người. Nếu so với nơi khác bị thủy tai mà nói, kết cục thế này đã cực kỳ khó đạt được. Hơn nữa vì được xử lý đề phòng kịp thời mà ôn dịch không hề xuất hiện, điều này khiến mấy người Quý tri phủ được thở phào nhẹ nhõm.
Quân lính và dân chúng ở huyện thành chung tay cố gắng dựng lều tị nạn lâm thời dành cho bách tính đã được bố trí hoàn tất, lương thực cần thiết cũng dần được điều đến từng chút một từ những kho lương thực ở những huyện thành không gặp tai họa.
Sắp xếp cho bách tính xong, tiếp theo đó chính là xây dựng lại sau tai họa.
Hồng thủy lần này gây tổn thất nặng nề cho quận thành, hầu hết phòng ốc trong nội thành đều bị nước lũ cuốn, khắp nơi đều là bùn cát, gạch, ngói vỡ vụn, đá vụn, gỗ gãy thành từng đoạn.
Cầu mới hay cầu cũ đều bị dòng lũ phá hủy, chỉ để lại trụ cầu trơ trọi trong nước, con đê ven sông cũng bị phá hủy, Bát Quái lâu sừng sững bên khe suối ở cửa nam dù không bị sụp đổ nhưng cũng bị gió lớn làm sập một bên sừng lớn, ngọn tháp cũng bị lệch sang một bên.
Toàn bộ quận thành như trở thành một vùng hỗn độn, muốn xây dựng lại phải dùng đến rất nhiều công sức mà không phải có thể hoàn thành chỉ trong chốc lát nhưng bây giờ vẫn phải chờ triều đình tiếp tế cứu trợ thiên tai mới có thể bắt đầu làm việc.
Tình hình quận thành bên này tạm thời đã yên ổn nhưng huyện Nam Tĩnh bên kia và cả bách tính ở ngoại ô đã không may mắn như vậy.