Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 827
Cập nhật lúc: 2024-10-03 11:43:11
Lượt xem: 71
Lúc này thấy hắn đứng ra, giằng co với Diêm Tùng, Kiến Lạc đế cũng lo lắng nhưng đồng thời y rất vui mừng, quả nhiên Lâm Chấn không khiến y thất vọng.
"Bệ hạ, thần cũng tán thành ý của Lâm đại nhân.”
Lúc này công bộ thượng thư Tống Đoan Hồng cũng bước lên nói: "Lâm trận đổi tướng chính là điều tối kỵ trong binh gia, hơn nữa trận chiến này đã kéo dài như thế, thần cảm thấy không ai hiểu rõ tình hình Sầm Cảng hơn Quý tổng binh, có lẽ Quý tổng binh đã tìm được cách đối đầu với địch rồi cũng chưa biết chừng.”
"Tống đại nhân nói rất đúng!"
Thấy Tống Đoan Hồng đứng ra, Lâm Chấn cảm kích nhìn ông ta, sau đó hắn lại nói tiếp: "Mong bệ hạ lại cho Quý tổng binh một cơ hội, nếu g.i.ế.c lầm lương tướng, chỉ sợ sẽ làm tướng sĩ trung dũng vì nước phải thất vọng, đau khổ."
"Lâm đại nhân, ngươi đang nói lão phu cố gắng gây tổn hại cho Quy tổng binh?”
Thấy Lâm Chấn đứng ra nói chuyện cho Mộ Dung Húc, sắc mặt Diêm Tùng lập tức chìm xuống, ánh mắt lạnh lẽo b.ắ.n thẳng về phía Lâm Chấn.
"Hạ quan chỉ luận sự, thủ phụ đại nhân làm gì phải phản ứng lớn như vậy? Chẳng lẽ đại nhân đang có tật giật mình?" Lâm Chấn không hề sợ hãi mà đáp trả thẳng thắn với Diêm Tùng.
"Rất tốt! Bệ hạ, Lâm đại nhân và một tham tướng là Mộ Dung Húc dưới trướng của Quý tổng binh có mối quan hệ thông gia, thần cho rằng hắn làm như thế chẳng qua chỉ vì lợi ích cá nhân, hắn muốn giúp tham tướng này thoát tội."
Diêm Tùng nói rất chính nghĩa: "Mong bệ hạ nhanh ra quyết định, nếu chờ đến khi mất hết lòng dân, thật sự hối hận cũng đã muộn."
"Thủ phụ đại nhân, ngày đó tướng quân Mộ Dung Húc đã từng từ chối cưới nữ nhi nhà ông là Diêm Hương Tuyết, hạ quan không thể không nghi ngờ hành động hôm nay của ông chính là mang thù riêng." Nghe vậy Lâm Chấn cũng không hề kiêng kỵ, hắn lạnh lùng nhìn về phía Diêm Tùng trả lễ, nói.
Lúc này đã liên quan đến vấn đề sống c.h.ế.t của Mộ Dung Húc, hắn không thể lo được nhiều nữa, việc cấp bách trước tiên vẫn phải bảo vệ được Mộ Dung Húc.
"Lớn mật! Ngươi dám nói xấu lão phu…”
Chuyện này đã bị truyền trong khắp kinh thành, ai ai cũng biết khiến Diêm Tùng vô cùng xấu hổ, thế nhưng bây giờ Lâm Chấn lại ngang nhiên nói ra, cho dù lòng dạ Diêm Tùng có sâu hơi nữa thì trong nháy mắt sắc mặt ông ta cũng tái nhợt, bộc phát ngay tại chỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-827.html.]
"Diêm ái khanh." Nhưng ngay lúc này Kiến Lạc đế vẫn một mực im lặng đã lên tiếng, trong giọng nói rõ ràng không vui.
"Thần... Thần đã đi quá giới hạn.”
Lúc này Diêm Tùng mới kịp phản ứng lại, tuy ông ta vẫn cảm thấy không hài lòng nhưng bề ngoài ông ta vẫn không dám biểu hiện chống đối hoàng đế một cách trắng trợn nên chỉ có thể cung kính cúi đầu tạ tội.
"Diêm khanh một lòng vì nước, trung thành tuyệt đối, trẫm đều thấy rõ. Diêm ái khanh nói không sai, Sầm Cảng đã lâu những vẫn chưa khắc chế được kẻ địch, Quý tổng binh thân là thượng quan, hoàn toàn khó thoát khỏi tội." Kiến Lạc để nhìn Diêm Tùng, ôn hòa nói.
"Bệ hạ anh minh!"
Nghe đến đây, Diêm Tùng âm thầm cười đắc ý, ông ta nghiêng đầu lạnh lùng nhìn về phía Lâm Chấn, nở nụ cười đắc ý.
"Hoàng thượng.”
"Hoàng thượng."
Mà Lâm Chấn và Tống Đoan Hồng thuộc phái bảo hoàng đều căng thẳng, lập tức muốn mở miệng cầu tình một lần nữa.
"Lâm ái khanh đừng vội, đợi trẫm nói xong đã."
Kiến Lạc để mỉm cười, khoát tay với Lâm Chấn, nói tiếp: "Diêm ái khanh nói rất thực tế nhưng lời Lâm ái khanh và Tống ái khanh nói cũng không phải không có lý, lâm trận đổi tướng đúng là không ổn. Không bằng thế này đi! Hãy cho Quý tổng binh thêm một tháng thời gian, sau một tháng này nếu không đánh phá được Sầm Cảng sẽ bị xử trí theo quân pháp. Diêm ái khanh thấy thế nào?"
"Thần... Không dị nghị."
Kiến Lạc để đã ra quyết định, cho dù trong lòng Diêm Tùng không thỏa mãn nhưng cũng không dám nói thêm gì.
Chỉ là ông ta lập tức yên lòng trở lại, đánh đã nửa năm còn chưa đánh thắng, nhiều hơn một tháng thì có làm sao? Quý Hiên Dật, Mộ Dung Húc, hừ! Lần này các ngươi đừng hòng thoát khỏi tay lão phu!