Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 669
Cập nhật lúc: 2024-09-25 10:28:14
Lượt xem: 49
"Ta hiểu được."
Nghe vậy phản ứng đầu tiên của Thẩm Bích Thẩm chính là sững sờ, sau đó nàng đau xót nhắm mắt lại, nàng cũng không biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì nhưng nàng hiểu được chuyện này có liên quan đến Trấn Viễn hầu phủ và cũng liên quan đến vị Hiền phi nương nương trong cung kia.
Nàng có thể nhìn ra Quý Tư Linh không muốn nhưng nàng cũng không thể làm gì, đây là chuyện Trấn Viễn hầu phủ đã quyết định, Quý Tư Linh không thể phản kháng thì làm sao một nông nữ không quyền không thể như nàng có thể khống chế?
Từ sau chuyện với Diêm phủ, loại cảm giác không có cách nào tự bảo vệ và bất lực lại nổi lên trong lòng Thẩm Bích Thấm. Có lẽ nàng nên làm gì đó. Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, nếu nàng còn tiếp tục lùi bước, tiếp theo sẽ không còn kịp nữa.
"Thấm Nhi, ta không nỡ xa muội."
Ôm chặt Thẩm Bích Thẩm, Quý Tư Linh đã khóc không thành tiếng: "Đây có lẽ là lần cuối cùng chúng ta gặp mặt, nhưng nếu muội có cơ hội đến kinh thành, muội hứa nhất định phải đến thăm ta, được không?"
"Được!" Đưa ta ôm Quý Tư Linh, Thẩm Bích Thẩm nhắm mắt, nàng nhẹ giọng đồng ý.
Nàng không biết sau này Thẩm gia sẽ phát triển đến mức nào nhưng nếu có ngày Thẩm gia vào kinh thành, nàng cũng sẽ không thể gặp lại Quý Tư Linh. Không chỉ vì Thẩm Trí Viễn mà còn vì toàn bộ Thẩm gia. Sau khi bước vào một nơi đẫm m.á.u như hoàng cung kia, nàng không tin Quý Tư Linh có thể không thay đổi. Sống ở đời này nàng chỉ mong mình có được cuộc sống đơn giản, đặc biệt nàng không muốn dính vào những chuyện lục đục tranh đấu giữa các phi tần kia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-669.html.]
"Linh Nhi, sắp phải chia tay rồi, là bằng hữu tốt với nhau, ta có vài lời muốn nói với tỷ. Mỗi một bước đi trong hậu cung vô cùng hung hiểm, tỷ phải để tâm đến mọi chuyện, không nên quá tin tưởng vào người khác!"
Thay nàng ấy lau nước mắt, Thẩm Bích Thấm lại trịnh trọng nói: "Che giấu tài năng, bo bo giữ lấy mình, ngươi phải nhớ có một số việc không tranh tức là tranh"
Tiễn Quý Tư Linh đi, Thẩm Bích Thấm do dự không biết có nên nói chuyện này cho Thẩm Trí Viễn biết không, hắn đang rất có tình cảm với Quý Tư Linh, chỉ sợ người bị đả kích nhất trong chuyện này chính là hắn, thật sự không biết sau khi nói cho hắn biết sự thật, Thẩm Trí Viễn sẽ làm ra chuyện gì.
Vốn dĩ Thẩm Bích Thấm rất muốn hỏi Quý Tư Linh có suy nghĩ thế nào về Thẩm Trí Viễn, dù sao trong đoạn thời gian này tình cảm của hai người họ đã tăng tiến không ít, mỗi lần đi chơi đều rất vui, khó nói Quý Tư Linh không có chút cảm giác nào với Thẩm Trí Viễn nhưng nàng ấy không nói khiến Thẩm Bích Thẩm hơi bối rối.
Ngẩng đầu nhìn khắp bốn phía, nhìn đám người náo nhiệt xung quanh mà Thẩm Bích Thẩm chỉ cảm thấy trong lòng mình vô cùng khó chịu. Nàng và Quý Tư Linh không còn cơ hội gặp nhau nữa, từ khi bước vào thế giới này, đây là người người bạn tốt là nữ duy nhất nàng có được nhưng hôm nay cũng đã mất đi rồi.
"Vị cô nương này, theo hiểu biết nông cạn của ta, sức khỏe của cô nương rất tốt, không có gì đáng lo ngại."
Thẩm Bích Thấm vừa quay vào y quán đã nhìn thấy một nữ tử đang nhìn Lý Ngôn Sanh với ánh mắt quyến rũ, mà trên trán Lý Ngôn Sanh đều là mồ hôi.
"Công tử, nô gia thật sự cảm thấy cả người đều nóng lên, tim đập rất nhanh, rất khó chịu, không tin công tử mau bắt mạch xem thử có phải rất nhanh không?"
Nữ tử kia nhìn Lý Ngôn Sanh một cách si mê, tiếp theo nàng ta còn to gan xê dịch cái ghế lại gần Lý Ngôn Sanh, bàn tay vô cùng tích cực mà đưa đến trước mặt hắn.