Tại Nam Minh , với những phạm nhân phạm tội nhẹ, phạm tội  nhỏ và    phận phạm tội cũng  một  hình thức chuộc tội.
Vì  triều đình còn bố trí hẳn một kho chứa tiền phạt, chuyên để thu trữ tiền phạt, bởi vì ba phần tiền phạt chứa trong kho   thể giữ  cho những chi phí trong địa phương nên các quan viên địa phương cực kỳ ủng hộ tội phạm dùng tiền bạc chuộc tội.
Hệ thống chuộc hình là xử lý vụ án hình sự như vụ án kinh tế, kể cả vụ án chính trị cũng  thể xử lý như vụ án kinh tế, chỉ cần phạm nhân  phạm tội phản quốc, họ  thể nộp một  bạc chuộc tội,  giảm bớt tội cho .
"Chuộc hình?"
Nghe  hai mắt tri huyện đại nhân khẽ híp ,  đó ông   Thẩm Bích Thẩm, thế  chính là đang trưng cầu ý kiến của Thẩm Bích Thấm.
Dù  kho tiền phạt cũng  ba phần sử dụng cho địa phương, nên trong lòng tri huyện thật sự  động lòng, đặc biệt là loại thương nhân giàu  từ bên ngoài đến đây như Vương Đại Phú, ông  càng  cơ hội thể hiện công phu sư tử ngoạm. Thế nhưng vì việc   liên quan đến lợi ích của Thẩm Bích Thẩm nên ông  vẫn trưng cầu ý kiến của nàng mới .
Thấy tri huyện  , Thẩm Bích Thấm lập tức hiểu  ý ông , nàng thoáng suy nghĩ một lát và quyết định để ông  nhận lợi ích , dù  nàng cũng  tổn thất gì, nếu hai bên cùng  lợi vẫn là  nhất.
"Được! Nếu ngươi   chuộc hình, bản quan  thể đồng ý với ngươi. Lần  ngươi tập họp  tổ chức cướp bóc, tình tiết nghiêm trọng nên tiền chuộc  thể
ít."
Thấy Thẩm Bích Thấm khéo hiểu lòng  như thế, trong lòng tri huyện vô cùng vui vẻ, ông  giả vờ nghiêm túc suy nghĩ một phen,  đó trầm giọng  với Vương Đại Phú.
"Cho dù là bao nhiêu, chỉ cần   chịu hình phạt, tiểu nhân đều đồng ý."
Vương Đại Phú là một thương nhân nên  đương nhiên   hiểu ý tri huyện,     thể chuộc hình,   cũng  tiếc bạc nhưng vẫn  do dự mà lập tức gật đầu lia lịa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-627.html.]
Bạc  nhiều thì  lợi ích gì nếu  phạt hình, vì   tiêu bạc cũng  còn mạng mới tiêu mới .
"Rất ! Nếu ngươi  đồng ý chuộc hình thì một  một ngàn lượng bạc." Tri huyện  trầm tư, trong mắt như lóe lên một tia sáng,   một cái giá.
"Được! Vậy chính là hai ngàn lượng..." Nghe  Vương Đại Phú  hề nghĩ ngợi, lập tức gật đầu đồng ý ngay.
"Không  như ."
Chỉ là Vương Đại Phú còn   xong thì tri huyện  lắc đầu: "Bản quan  chính là bao gồm những kẻ  tham gia  vụ án , mỗi  một ngàn lượng.
Nghe  Vương Đại Phú trợn trừng hai mắt lên , suýt nữa    hôn mê.
Tổng   tham gia  chuyện ngày đó  hơn mười , như     tốn hơn một vạn lượng, đó là thu nhập một năm vất vả, như  khác nào lấy mạng già của   .
Vương Đại Phú  ngừng giãy giụa trong lòng , nếu như chỉ tiền chuộc của   và Ngô Lạt Tử thì   còn đồng ý nhưng nếu  chuộc cả những  khác, trong mắt   mạng của những    đáng giá một ngàn lượng.
"Thế nào? Không đồng ý?" Thấy Vương Đại Phú im lặng  , tri huyện trừng mắt   , giọng  lộ rõ uy nghiêm đáng sợ.
"Tiểu nhân... Tiểu nhân chỉ  chuộc cho hai " Vương Đại Phú do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn cắn răng,   quyết định.
Tuy thời gian những    theo    ngắn nhưng đó chẳng qua cũng chỉ là hạ nhân mà thôi, căn bản  đáng một ngàn lượng bạc,    lấy một ngàn lượng  cứu bọn họ,   tuyệt đối  đồng ý.
"Ngươi chắc chắn?" Nghe  tri huyện  nhịn   nhíu mày.