Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 582
Cập nhật lúc: 2024-09-20 22:55:49
Lượt xem: 63
"Ta đã biết, ta sẽ tìm cơ hội hỏi Mộ Dung ca ca cho rõ ràng, cảm ơn ngươi." Thẩm Bích Thẩm ngẫm nghĩ một hồi, sau đó mới nói cảm ơn Lưu Trường Phúc.
Sáng sớm hôm sau, mọi người lại đúng hẹn đến trang viên một lần nữa, bắt đầu quá trình làm miến.
Bước đầu tiên trong quá trình làm miến dong chính là dùng dong riềng tạo thành bột, bột dong riềng phải được rửa qua nhiều nước mới có thể làm ra được miến dong, đó là cả một quá trình vô cùng rườm rà.
Vì đây là lần đầu tiên mọi người làm miến dong nên không có kinh nghiệm gì cả, vì vậy trong suốt quá trình làm việc đều do Thẩm Bích Thẩm giám sát chặt chẽ, vì bận rộn như thế nên Thẩm Bích Thẩm cũng không còn thời gian nói chuyện với Mộ Dung Húc.
"Cuối cùng cũng làm xong miến dong, trong khoản thời gian này quả thật vất vả cho mọi người quá!" Nhìn lên miến dong đã được hoàn thành trước mặt mình, Thẩm Bích Thẩm vô cùng vui vẻ.
"Thiếu... Thẩm cô nương khách sáo quá! Cô nương chi tiền còn nhiều hơn người khác nên chúng tôi cũng rất sẵn lòng làm việc với cô nương." Một trong hai mươi người này đã cười vui vẻ nói với Thẩm Bích Thẩm.
"Hôm nay ta làm chủ, tất cả mọi người đến Quý Tiên Lâu, phải ăn uống một trận xả hơi mới được." Thẩm Bích Thẩm khẽ cười nói.
"Không... Không cần đâu. Thẩm cô nương, cô nương thật sự quá khách sáo rồi, trong nhà chúng ta còn có việc, cũng không cần đến Quý Tiên Lâu đâu." Nghe vậy tất cả những người này đều thay đổi sắc mặt, họ vội vàng lắc đầu, khoác tay từ chối.
"Đúng vậy, Thẩm cô nương, nếu cô nương thật sự muốn cảm ơn chúng ta, vậy cứ cho chúng ta nếm một ít bánh bông lan hấp là được rồi, hài tử trong nhà rất thích món này." Một người trong số họ dường như cảm thấy thái độ của họ hơi quá mức nên vội vàng nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-582.html.]
"Nếu đã như vậy ta cũng không miễn cưỡng mọi người. Vậy ngày mai ta sẽ bảo Mộ Dung ca ca đưa bánh sang cho mọi người" Thẩm Bích Thẩm có thể nhìn ra mấy người này không phải từ chối vì khách sáo mà họ thật sự không muốn đi, tuy trong lòng rất nghi ngờ nhưng nàng không nói thêm gì nữa mà đã đồng ý rất sảng khoái.
Quá trình làm miến dong đã kết thúc, việc tiếp theo họ sẽ nói chuyện về dong riềng cho người trong thôn biết, tiếp theo đó sẽ phổ biến cho mọi người trong thôn trồng dong riềng. Vì vậy khi vừa về đến nhà mình, Thẩm Bích Thấm lập tức theo Thẩm Thủ Nghĩa đi tìm thôn trưởng.
Vừa nghe Thẩm Bích Thẩm nói sản lượng loại lương thực này được bốn mươi thạch trên một mẫu đất khiến thôn trưởng giật mình, ông ấy kích động đứng lên, chỉ muốn chạy như bay ra trang viên ngay lập tức, cuối cùng mọi người phải khuyên bảo vô cùng khó khăn mới khiến ông ấy tỉnh táo lại.
"Vậy sáng sớm ngày mai lập tức ra trang viên, lão hũ muốn đích thân nhìn thấy thứ kia." Thôn trưởng nắm tay Thẩm Thủ Nghĩa, trên mặt là vẻ kích động khó mà ức chế.
"Ông yên tâm, bây giờ nhà cháu chỉ muốn thông báo cho ngài trước, hôm sau ngài nên dẫn theo người trong thôn chúng ta cùng nhau đến đó tận mắt nhìn là tốt nhất"
Mắt thấy mới là thật, chỉ có nhìn thấy tận mắt họ mới thật sự tin tưởng. Hơn nữa trong khoảng thời gian này mọi người đã bắt đầu miễn dịch với những tin tức chấn động từ nhà Thẩm Thủ Nghĩa, vì vậy hiện nay đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
"Được! Vậy ngày mai ta lập tức dẫn mọi người trong thôn đến đó." Thôn trưởng không nói hai lời, lập tức gật đầu đồng ý.
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Bích Thẩm còn chưa đi ra ngoài thì thôn trưởng và thôn dân đã cùng nhau đứng chờ trước cổng Thẩm gia từ sớm. Một mẫu đất sản xuất được bốn mươi thạch lương thực, ai cũng muốn biết cuối cùng là loại cây trồng gì, chỉ cần có thứ này sau này họ không cần lo lắng không đủ lương thực nữa rồi.
"Thôn trưởng, ông đã đến rồi. Mời ông vào!" Thẩm Bích Thẩm vừa mỉm cười vừa mời mọi người vào trang viên, sau đó mới dẫn họ đến một mẫu đất trồng dong riềng còn chưa thu hoạch.