Trọng Thành là tên của Thẩm Thủ Nghĩa, năm đó khi Thẩm Thủ Nghĩa  học,  giáo viên trường tư thục đặt cho.
"Ừ." Thẩm Thủ Nghĩa đè nén lửa giận trong lòng, gật đầu, cõng Thẩm Bích Thấm xuống núi.
Về đến nhà.
"Tứ  ! Muội  ! Thật  quá, thật là quá !"
Nhìn thấy Thẩm Bích Thẩm bình an trở về, Thẩm Bích Tuyết lập tức xông lên ôm nàng  trong ngực, từng giọt nước mắt ấm áp lọt  trong cổ Thẩm Bích Thẩm.
"Đại tỷ,  xin , hại tỷ lo lắng , đúng , nương thế nào?" Nhìn thấy Thẩm Bích Tuyết  đến đôi mắt sưng to thành hạch đào, Thẩm Bích Thẩm trong lòng  cảm động  áy náy.
"Nương vẫn hôn mê bất tỉnh." Thẩm Bích Tuyết  lau nước mắt  .
"Nhị Lang, con  lên trấn mời đại phu đến khám cho nương con và Thẩm Nhi!"
Thẩm Thủ Nghĩa  đến bên cạnh Thẩm Lâm thị, vẻ mặt lo lắng  với Thẩm Trí Viễn.
"Phụ , trong nhà nãi nãi  đại phu, chắc bây giờ vẫn  ." Thẩm Bích Tuyết thấp giọng , ngữ khí lạnh lùng hơn bình thường.
"Chỗ nương  đại phu? Tuyết Nhi,  con    mời đại phu đến khám cho nương con, các con chờ ở nhà,   mời đại phu đến đây" Thẩm Thủ Nghĩa    ngữ khí  đúng của Thẩm Bích Tuyết,  một câu  đến nhà chính.
"Cha, nãi nãi sẽ  cho chúng  bỏ tiền mời đại phu ." Nhìn thấy Thẩm Thủ
Nghĩa  hiểu ý của , Thẩm Bích Tuyết  mở miệng gọi ông .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-56.html.]
"Tuyết Nhi, đó là nãi nãi của con, Tứ   của con xảy  chuyện, nãi nãi của con sẽ  mặc kệ." Trên mặt Thẩm Thủ Nghĩa mang theo bất mãn, ông  thích  nữ nhi   trưởng bối.
"Phụ , phụ    tính tình của Tuyết Nhi ? Thật sự là nãi nãi... Nãi nãi  Tứ    c.h.ế.t thì càng ..." Nói tới đây, Thẩm Bích Tuyết  rơi nước mắt.
"Tuyết Nhi, con... Lời con  là sự thật?" Những lời  khiến Thẩm Thủ Nghĩa  đến cạnh cửa dừng bước chân, cả   chút hoảng thần.
"Trọng Thành , nếu   chuyện khác, chúng  trở về ruộng , chờ
 xử lý   chuyện  đến."
Tuy rằng trong lòng cảm thấy cách  của Thẩm lão thái   đạo nghĩa, nhưng đây là chuyện nhà  , bọn họ  dễ phán xét, hai  Thẩm Đại Võ cảm thấy   tiện  nhiều,  một tiếng cáo từ rời .
"Phụ ,   con  thương là tam đường ca gây , phụ  định  gì?"
Thẩm Bích Thấm hỏi Thẩm Thủ Nghĩa, nàng xác thật là đang thử Thẩm Thủ Nghĩa.
Thông qua sự tình hôm nay, Thẩm Bích Thẩm   tất cả những kẻ trong phủ
chính Thẩm gia đều  thể trở thành   của , nếu  thể, nàng nhất định  đoạn tuyệt quan hệ với nhà chính.
Nếu trái tim của Thẩm Thủ Nghĩa  đặt ở gia đình ,  nàng sẽ  ngần ngại mang theo những thành viên khác trong gia đình rời khỏi Thẩm Thủ Nghĩa hiện tại   tình cảm sâu nặng, nàng tin tưởng trải qua sự tình hôm nay, nương và đại tỷ chắc chắn cũng sẽ thất vọng buồn lòng đối với nhà chính. ...
"Đi, đến nhà chính, nữ nhi của Thẩm Thủ Nghĩa    thứ Thẩm Ninh Viễn  thể tùy tiện đánh giết!" Thẩm Thủ Nghĩa trả lời   Thẩm Bích Thẩm thất vọng, kéo tay Thẩm Bích Thẩm, mang theo  một nhà cùng   đến nhà chính.
Mấy  Thẩm Bích Thẩm  đến nhà chính, Thẩm Lý thị  lúc đưa đại phu . "Nhị ,    trở về... A, quỷ!" Nhìn thấy Thẩm Thủ Nghĩa, Thẩm Lý thị đang  chất vấn ông   ở ngoài ruộng  việc,  thấy Thẩm Bích Thấm liền hét lên.
"Lý thị, ngươi gọi quỷ cái gì, nếu dọa tới Đại Lang, xem  xử lý ngươi... Ngươi, ngươi là   quỷ!"