Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 321
Cập nhật lúc: 2024-08-17 18:19:46
Lượt xem: 101
Nghe hắn nói vậy Thẩm Bích Thẩm hơi sững sờ nhưng sau đó trên mặt đã trở nên vui mừng, phấn khởi, nàng lập tức đứng lên chạy theo hắn xuống lầu. Đại thúc này đã chính thức bắt đầu muốn dạy nàng b.ắ.n cung rồi.
"Ha ha, nha đầu này đúng là tràn đầy sức sống! Rất tốt!" Thấy Thẩm Bích Thấm đã biến mất trong chớp mắt khiến Phùng lão vui vẻ vừa cười vừa vuốt râu râu.
Thẩm Trí Viễn và Thẩm Kỳ Viễn nghe xong lời này cũng không còn gì để nói.
Hai người này đều mặc kệ tính tình ngũ muội muội của mình, thậm chí Mộ Dung Húc còn thêm dầu vào lửa, xem ra chuyện nương nhà họ muốn bồi dưỡng ngũ muội muội trở thành tiểu thư khuê các dịu dàng sẽ không thể nào thực hiện được.
"Có thể bắt đầu rồi." Đến hậu viện, Mộ Dung Húc nhìn Thẩm Bích Thẩm bằng vẻ mặt lạnh lùng, nói.
"Ừm."
Thẩm Bích Thấm khẽ gật đầu. Nàng điều chỉnh tư thế, nhấc cung lên, ngón tay kéo lấy dây cung khiến cung bị kéo căng tạo ra hình tròn như trăng tròn.
Cơ thể vững vàng, động tác dứt khoát, rất lưu loát, hoàn mỹ mà không có gì bắt bẻ.
"Không tệ!"
Thấy tư thế oai hùng của Thẩm Bích Thẩm, trong mắt Mộ Dung Húc thoáng hiện vẻ bất ngờ, hắn gật đầu tán thưởng nàng.
"Vậy ta có thể chính thức học b.ắ.n cung rồi?" Nàng xoay chuyển cổ tay một cách nhẹ nhàng, chậm rãi buông dây cung ra. Thẩm Bích Thấm trông chờ nhìn Mộ Dung Húc hỏi.
"Không sai."
Mộ Dung Húc khẽ vuốt cằm, sau đó mới lấy một vật từ trong n.g.ự.c áo mình ra đưa cho Thẩm Bích Thấm: "Mang nó vào!"
Thẩm Bích Thấm vươn tay lên nhận, chủ thấy vật trong tay mình chỉ to bằng ngón cái, hình trụ rỗng, phần dưới vuông vức, đầu trên là mặt phẳng hơi nghiêng, thấp hơn có hai lỗ thủng, xuyên qua hai lỗ thủng đó là hai sợi dây màu đỏ.
"Thứ này gọi là cốt thiếp?" Thẩm Bích Thẩm nhìn vật trong tay mình, kích động hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-321.html.]
'Thiếp' đồng âm với 'xạ, là vật được cổ nhân bao bọc ngón tay mình khi kéo dây cung, vật này có tác dụng bảo vệ ngón tay.
Kiếp trước cũng có rất nhiều thứ bảo vệ ngón tay thế này nhưng phần lớn đều có chất bằng ngọc hoặc đồng nhưng cốt thiếp bằng xương thú thế này thì nàng chưa thấy chưa, bởi vì cốt thiếp được làm ra từ xương thú sẽ rất dễ bị ăn mòn, lại là đồ vật bình dân nên căn bản không thể lưu truyền đến đời sau. Bây giờ có thể nhìn được hàng thật giá thật thế này, làm sao không khiến người ta kích động?
"Không sai." Mộ Dung Húc gật đầu, nói: "Biết mang lên như thế nào không?"
"Không biết." Thẩm Bích Thẩm thành thật lắc đầu.
"Học theo ta!"
Mộ Dung Húc vừa dứt lời, hắn đã nhanh chóng cởi bỏ cốt thiếp trên ngón tay mình, bắt đầu làm mẫu cho Thẩm Bích Thấm nhìn thấy: "Đặt phần thấp hơn vào phía sau ngón tay cái, buộc sợi dây vào cổ tay, thế này có thể tránh bị gãy xương."
"Được rồi, ta hiểu rồi!"
Cách đeo cốt thiếp này không phức tạp lắm, Thẩm Bích Thẩm nhìn một lần là đã có thể tự mang vào. Lúc này nàng lại phát hiện vật này rất vừa tay mình: "Mộ Dung ca ca, sao huynh biết được kích cỡ ngón tay ta?"
"Trước đó ta đã ước lượng." Mộ Dung Húc buộc lại sợi dây trên cổ tay mình vừa nói.
"Thì ra là vậy."
Lúc này Thẩm Bích Thẩm mới nhớ đến trước đó Mộ Dung Húc đã từng lén lút dùng sợi dây đỏ đo kích cỡ ngón cái của mình, hóa ra là vì muốn làm cốt thiếp cho nàng, nghĩ đến đây Thẩm Bích Thấm không khỏi cảm thấy ấm áp. Thật ra vị đại thúc này cũng rất thú vị!
"Đã mang cốt thiếp lên rồi thì bắt đầu luyện tập thôi!"
Mộ Dung Húc rút một mũi tên lông vũ từ trong túi đựng tên đưa cho Thẩm Bích Thẩm, sau đó hắn đến bên cạnh Thẩm Bích Thẩm, kéo dây cung lại gần trước mắt nàng, nói: "Có nhìn thấy lỗ khảm trên cốt thiếp này không?"
"Ừm." Thẩm Bích Thấm gật đầu.
"Sau khi giương cung, hãy đặt dây cung lên lỗ khảm này, sau đó ngón trỏ khép lại với ngón cái, ngón cái và ngón trỏ kẹp chặt lấy đuôi tên, hơi nghiêng cung tên về phía bên phải, sau khi đã nhắm chuẩn mới tiếp tục tăng thêm lực, đồng thời nhanh chóng thả cả ba ngón tay ra, mũi tên sẽ lập tức b.ắ.n ra."