Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 304
Cập nhật lúc: 2024-08-17 17:40:04
Lượt xem: 157
Thẩm Bích Thẩm nghiêm túc gật đầu, nói: "Chỉ là cái giá bốn trăm văn này chỉ giới hạn trong thôn Thẩm Gia của chúng ta mà thôi, những thôn bên ngoài chỉ được trả ba trăm năm mươi văn, vì vậy cháu hy vọng các vị đồng hương bán đậu tằm cho cháu cũng đừng khiến cháu phải thất vọng."
"Thì ra là như vậy. Nhà Trọng Thành đúng là thành thật.
"Nha đầu nhà Trọng Thành, cháu yên tâm! Nhất định chúng ta sẽ bán cho cháu đậu tằm tươi mới nhất. ...
Nghe Thẩm Bích Thẩm đã nói như vậy, trên mặt các thôn dân đều lộ rõ vẻ cảm kích, ánh mắt họ nhìn Thẩm Bích Thẩm càng thân thiết hơn.
"Nha đầu, nếu cháu đã nói như vậy, lão hủ cũng thay mặt mọi người cảm ơn cháu."
Nghe Thẩm Bích Thẩm nói thôn trưởng rất vui mừng. Hiểu được "uống nước nhớ nguồn", biết báo đáp lại quê nhà thế này mới khiến mọi người ưa thích.
Vì vậy cách làm này của Thẩm Bích Thẩm khiến mọi người trong thôn đều tôn kính và cảm tạ, thái độ cũng nhiệt tình hơn rất nhiều.
Còn chưa qua được mấy ngày, hầu như tất cả đậu tằm trong thôn đều được đưa đến chỗ Thẩm Bích Thấm, nàng nhìn thoáng qua thấy đúng là loại đậu tằm tươi mới cả. Thôn dân chính là chất phác như vậy, chỉ cần chúng ta đối xử chân thành với họ, họ cũng sẽ thật lòng đối xử với chúng ta.
Còn về phần người nhà chính bên kia, nhà họ không trồng đậu tằm nên khi nghe được tin này cũng chỉ biết ngồi đó nhìn theo mà đỏ cả mắt, cái gì cũng không làm được.
Chờ cho đến khi đã thu mua đủ đậu tằm, cả nhà Thẩm Bích Thấm bắt đầu bận rộn tiến hành khâu nấu đậu. Hiện tại Thẩm Ký không có nhiều khách, chuyện buôn bán trong cửa tiện đều giao cho ba người Thẩm Thủ Nghĩa, Thẩm Đại Võ và Thẩm Bích Ngọc, tất cả mọi người còn lại đều ở trong nhà hỗ trợ.
Đương nhiên Phong Ngâm và Hoa Tụng cũng bị gọi đến phụ giúp. Trong khoảng thời gian, vết thương của Phong Ngâm đã hoàn toàn hồi phục, hai ngày trước đã bắt đầu cắt chỉ, tuy vẫn để lại một vết sẹo nhỏ nhưng có thể dùng tóc che khuất, người khác nhìn vào cũng khó nhìn ra.
Phương pháp chính làm nên tương đậu tằm chính là lợi dụng nhiều loại nấm mốc hỗ trợ lẫn nhau giúp đậu lên men, cho nên cần nhất chính là tạo ra con nấm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-304.html.]
Bây giờ thời tiết chỉ mới vào thu, dù thời tiết không nóng nực như mùa hè nhưng vẫn chưa quá lạnh nên rất thích hợp để tạo con nấm.
Đầu tiên ngâm đậu tằm trong nước sôi để khoảng năm phút có tác dụng diệt vi khẩn, sau khi đã nguội, vớt ra để ráo, sau đó mới trộn chung với men làm bánh và tinh bột mì trộn lẫn vào nhau.
Tiếp theo đó sẽ trải chúng ra cái mẹt có lá bí ngô, ở trên đắp thêm một lớp lá bí ngô nữa, sau đó có thể để chúng ở chỗ thoáng mát tiến hành lên men, cho đến khi đậu tằm bắt đầu mọc đầy lông nấm mốc.
Bình thường thời gian tạo ra con nấm thế này cũng cần khoảng một tuần.
Cho nên trong mấy ngày này, mấy người Thẩm Bích Thẩm vẫn một mực lập đi lập lại quá trình luộc đậu và cho lên men.
Trong sân nhà họ và cả sân nhà ở những gian nhà đều không thể may mắn tránh được, tất cả đều bị mấy cái mẹt đựng đầy đậu tằm chiếm vị trí.
Bảy ngày sau, Thẩm Bích Thấm đã thành công cho vựa đậu tằm đầu tiên lên men, tất cả đều được che kín bởi những hạt sợi lông mốc meo màu vàng xanh, thế nhưng trong mắt Thẩm Bích Thẩm nó lại rất đáng yêu.
"Thấm, Thấm Nhi à, thứ mọc lông lá này có thể ăn được sao?"
Khi Thẩm Thủ Nghĩa nhìn đậu tằm đã lên men, trong nháy mắt sắc mặt ông ấy cũng trở nên tái nhợt, trong lòng cũng không ngừng kêu khổ, hà tất gì phải lãng phí số đậu tằm này đây.
Thẩm Lâm thị và mấy người họ đều trợn trừng mắt nhìn, bởi vì luôn có lá bí ngô che kín nên họ đã không biết tình hình cụ thể thế nào, bây giờ chính mình được nhìn thấy thành quả họ đã vất vả trong những ngày qua lại là những thứ đã mọc lông xanh thế này.
"Phụ thân, thứ này phải mọc lông thế này ăn mới ngon." Sắc mặt Thẩm Bích Thấm vẫn như thường, nàng còn mỉm cười nói.
"À."