Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 283
Cập nhật lúc: 2024-08-15 22:30:16
Lượt xem: 173
"Cái này không thành vấn đề, chỉ cần là có thể hoàn thành đúng hạn, yêu cầu bao nhiêu người làm thì Trương sư phó cứ việc tìm người." Thẩm Bích Thẩm mỉm cười nói.
"Thẩm cô nương đã tín nhiệm như vậy thì nhất định ta sẽ hoàn thành tốt, không để
Thẩm cô nương phải thất vọng."
Nhận được sự tín nhiệm của Thẩm Bích Thẩm thì trong lòng Trương sư phó cảm động không thôi, việc bọn họ làm bị chủ của mấy gia đình kia nghi ngờ không ít, chỉ là đây là việc của tiểu nhân làm, còn hắn thì từ trước đến giờ vẫn luôn khinh thường những việc này.
"Vậy thì đa tạ Trương sư phó, đúng rồi, những công nhân này có cần yêu cầu gì không, như là bữa cơm trưa chẳng hạn." Thẩm Bích Thấm hỏi tiếp nói.
"Đúng rồi, cơm trưa cần phải được cung cấp." Trương sư phó gật đầu nói.
"Được, bên này cháu sẽ sắp xếp, chờ Trương sự phó qua đây.”
Sau khi cùng Trương sư phó nói xong về chuyện làm nhà thì Thẩm Bích Thấm liền nhanh chóng đi về, chuyện cơm trưa này đúng là có vấn đề, nên nàng còn cần người nhà thương lượng lại một chút.
Cùng lúc đó, chuyện Thẩm Thủ Nghĩa mua đất làm nhà đã gây ra chấn động cả thôn.
"Nhà Thủ Nghĩa thật sự đã phát tài!"
"Đúng vậy, ngươi nhìn xem mới đi chưa bao lâu mà đã mở cửa hàng, mua xe ngựa, bây giờ còn chuẩn bị xây nhà ở."
"Ta nghe nói miếng đất mà hắn mua là ở bên miếu tổ, nghe chừng khoảng nửa mẫu, vậy không biết căn nhà kia lớn đến mức nào nữa!"
"Ai biết được, không biết là sẽ xây nhà kiểu gì!"
"Ngươi nói xem, Tuyết nhà đầu nhà bọn họ đã hứa hôn chưa?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-283.html.]
"Hả, không phải trước đây ngươi nói ngại nàng khắc phu sao?"
"Ta nói bao giờ, ngươi đừng có vu khống người khác, ta nhìn rõ ràng Tuyết nha đầu chính là người có phúc khí."
"Ha, ngươi là đang thấy phú quý muốn trèo cao thì có!"
Ngày hôm đó, toàn bộ người dân trong thôn, không có một ai không thảo luận về
chuyện nhà Thẩm Thủ Nghĩa chuẩn bị xây nhà cả, đồng thời trong lòng vô số người dân còn âm thành tính toán, rồi đem ánh mắt đặt lên người sắp đến tuổi cập kê, Thẩm Bích Tuyết.
Còn về Thẩm Bích Ngọc, tuy nói là con gái nuôi, nhưng trong lòng bọn họ đều không tin là Thẩm Thủ Nghĩa có thể đối xử tốt với Thẩm Bích Ngọc, bởi vậy cũng không hề để ý đến nàng.
"Ngươi nói cái gì?!"
Chủ trạch Thẩm gia, Thẩm lão thái nghe xong tin tức này thì điên cuồng hét lớn lên.
"Mấy người nhà Thẩm Thủ Nghĩa muốn xây nhà mới, ở cạnh miếu tổ, nghe nói mua đất rất rộng, không biết phòng sẽ lớn đến mức nào!" Trên mặt Thẩm Lý thị tràn đầy sự không tin tưởng cùng ghen ghét không hè che giấu.
"Tên nghịch tử này, nghịch tử! Tiêu nhiều tiền như vậy, có tiền đi xây nhà mà không biết đem đến hiếu kính lão nương!" Thẩm lão thái vô cùng phẫn nộ kêu to, như là số tiền mà Thẩm Thủ Nghĩa đang tiêu là tiền của bà ta vậy.
"Nương, người trong thôn đều nói nhị đệ đã phát tài, nên chắc hẳn chính là như vậy." Thẩm Lý thị ghen ghét đầy mặt nói.
"Người ta phát cũng là chuyện của người ta, liên quan gì đến nhà chúng ta!" Thẩm Kim Mai nói dường như không liên quan gì đến nhà mình, nhưng qua khẩu khí cũng tràn đầy sự ghen tị.
Dù ghen ghét thì làm được gì, nhà Thẩm Thủ Nghĩa đã phân gia, bọn họ không thể làm gì được, dù nhà hắn có xây to đẹp thế nào thì bọn họ cũng không thể hưởng cùng.
Mà cứ nhắc tới chuyện phân gia này là Thẩm lão thái lại thấy khó thở, đau ngực, đau đầu. Tưởng phân gia xong đổi được phương pháp làm nước ô mai kiếm được bội tiền. Nào ngờ, công thức làm nước ô mai lại bị Thẩm Bích Lan ăn trộm mang về nhà chồng. Mà nhà chồng của nàng ta mang nước ô mai đi bán được có vài ngày thì khách hàng uống bị đau bụng, phải bồi thường cho người ta mấy lượng bạc. Còn nhà bà ta lại không có người dọn dẹp nhà cửa miễn phí, ruộng vườn không có ai làm, còn không có người để sai khiến trút giận. Càng nghĩ càng cảm thấy phân gia là quyết định sai lầm nhất đời này của bà ta rồi.
Mấy ngày sau đó, Thẩm lão thái đều không buồn ăn uống, cả ngày nằm trên giường, bộ dạng mệt mỏi ăn ngủ không ngon.